Chương 16: Qúy Vân Vân hoài nghi

“Người xưa nói đố sai, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, con đừng có mà khinh thường người khác.” Mẹ Quý nghe vậy tức giận liếc mắt trừng một cái, nói.

Quý Vân Vân gấp giọng nói: “Mẹ, chẳng lẽ mẹ không cảm thấy kỳ quái sao? Mới qua bao lâu chứ, chị ta đã thay đổi hoàn toàn tính nết, đâu cũng đáng ngờ!”

Mẹ Quý sửng sốt.

Quý phụ gõ tẩu thuốc hút nói: “Ăn thịt của con đi.”

Lão cha đều mở miệng, Quý Vân Vân chỉ có thể kiềm chế quay vào phòng bếp, dù thịt này là mụ kia mang tới, có ngu mới không ăn.

Hầm thơm như vậy, cô ta ở nhà chị dâu tư vẫn chưa được ăn qua đâu.

“Con dâu trở nên tốt bà còn không vui? Đừng nghe nha đầu này nói năng bậy bạ.” Bên ngoài ba Quý nói với mẹ Quý.

Mẹ Quý nói: “Ta còn chưa nói cái gì nha?” Bất quá những lời nha đầu Vân Vân kia nói khiến bà có chút để tâm.

Ba Quý nói: “Ở nhà nếu không có việc gì làm thì qua kia nhìn chút, vợ thằng ba thích dưa chua bà làm.”

Mẹ Quý cười cười, cầm hũ dưa chua mới muối đi qua.

Tô Đan Hồng ra đón, đỡ mẹ Quý vào phòng, nói: “Hôm nay trời càng ngày càng lạnh, mẹ, người cùng ba bên kia có đủ củi dùng không? Không đủ bên con còn nhiều, mẹ đem về dùng đỡ, lần trước Kiến Quân trở về chẻ cho con không ít, con một mình cũng không cần dùng nhiều vậy.”

“Ta cùng ba con bên kia cũng không thiếu củi để xài đâu.” Quý mẫu cười nói, được con dâu đỡ vào ngồi xuống sau đó liền đem hũ dưa chua cho cô: “Đây là mẹ mới vừa muối, cho nhiều gừng con thích, con cất từ từ ăn.”

“Cảm ơn mẹ.” Tô Đan Hồng cười gật đầu, đem dưa chua ôm cất vào phòng bếp.

Trở về liền thấy mẹ Quý đang xem áo quần cô đang làm, mặt có chút đỏ lên.

“Làm cho Kiến Quân?” Quý mẫu cười hỏi.

“Dạ, tết nay Kiến Quân về, con làm thêm cho anh ấy một bộ phòng hờ lúc tắm rửa.” Tô Đan Hồng hơi ngượng ngùng, gật đầu nói.

“Kiến Quân sẽ về?” mẹ Quý nghe vậy, liền vui vẻ nói.

Tô Đan Hồng gật gật đầu, nói: “Đúng vậy, con có nói với Vân Vân, Vân Vân không nói với mẹ sao?”

Xem bộ dạng mẹ Quý liền biết chưa nói, Quý Vân Vân vừa về tới đã vội vàng nói bậy về cô, nào nhớ được chuyện này?

“Chắc Vân Vân quân mất.” Tô Đan Hồng chính mình liền nói.

Lại nói đến mấy chuyện khác, tỷ như mấy chuyện lạ cô nhìn thấy ở trấn trên.

“Đây là trà cẩu kỷ táo đỏ, mẹ uống thử.” Tô Đan Hồng lại rót một ly trà lại, nói.

Quý mẫu cười gật đầu, uống một ngụm thấy ngon, giờ càng nhìn càng thấy vừa mắt con dâu, quy củ hiểu chuyện, trên dưới không tìm ra khuyết điểm nào, đối với hai vợ chồng già này thiệt không chê vào đâu được, có cái gì tốt đều nhớ tới bọn họ.

Mẹ Quý xem xong, tới lúc phải về, Tô Đan Hồng đưa bà ba cân thịt dê bằm cùng năm cân thịt bò mang về, mẹ Quý đưa đẩy một hồi, lúc này mới đem đi.

Lại lấy mấy cân mang về nhà mẹ Tô, mẹ Tô đối với con gái gần đây có tiến bộ lại thêm hài lòng, hơn nữa mẹ Tô đối xử với con dâu chẳng ra gì, nhưng đối với con gái thì không phải nói, bởi vì trong nhà nuôi không ít gà, nên lúc Tô Đan Hồng về, liền mang theo một rổ trứng gà.

Lần này Tô Đan Hồng mua thịt dê với bò khá nhiều, bất quá giờ cũng không còn nhiêu, xem ra cô phải tìm thời gian lên trấn trên mua thêm.

Ngày tháng dần trôi, hơn nửa tháng đã trôi qua, Tô Đan Hồng đem bức tranh thêu mới đã được hoàn thành xong đưa cho Chân Miêu Hồng, vốn dĩ định qua tết đưa tới, nhưng giờ cần mua thịt nên tiện thể đem theo luôn.

Lần này cô thêu bức Mã đáo thành công, tuấn mã lao nhanh linh khí mười phần, tám con ngựa hung hãng ập vào trước mặt, Chân Miêu Hồng nhìn xong không nói hai lời, trực tiếp đưa 600 đồng.

Tô Đan Hồng vừa lòng vô cùng, lấy kim chỉ, mặt thêu mới rồi ghé chợ bán thức ăn, mẹ Quý đã đẩy xe đẩy tại đây chờ cô.

“Mẹ, xong phiên chợ này là cuối năm rồi, chúng ta tranh thủ mua nhiều một chút.” Tô Đan Hồng cùng mẹ Quý nói.

Mẹ Quý cũng biết bức mã đáo thành công cô thuê khẳng định kiếm được khoản không nhỏ, mặt thêu kia bà đã xem qua ở nhà, giá chắc chắn không thấp, cho nên nghe cô nói như vậy mẹ Quý cũng không nói gì, gật đầu nói: “Mua nhiều cũng tốt.”

Ghé vào quầy bán thịt dê, Tô Đan Hồng nói: “Lấy tôi nửa con đi.”

Mẹ Quý hoảng sợ, vội nói: “Không cần nhiều như vậy không cần nhiều như vậy!”

Tuy rằng lúc nãy nói là muốn mua nhiều, nhưng cũng không cần nửa con dê nhiều như vậy a, này phải tốn bao nhiêu tiền?

“Đại nương, thịt dê của tôi là tươi nhất, đây là đợt hàng cuối rồi, lần sau muốn mua phải sang năm sau đó.” Hán tử bán thịt dê nói.

“Nửa con, có rẻ hơn được không?” Tô Đan Hồng hỏi.

“Một cân giảm cô ba hào.” Người đàn ông xem xét nói.

“Thành giao.” Tô Đan Hồng gật đầu.

Hán tử liền cắt nửa con, trừ số lẻ, tính nửa con tương đương 22 đồng, nhưng là đem mẹ Quý đau lòng không thôi.

Hiện tại tiền lương bình quân là 30 đồng một tháng, này xấp xỉ xài gấn hết một tháng lương người bình thường a!

Tô Đan Hồng cảm thấy không đắt, xoay người lại mang mẹ Quý mua 50 cân thịt bò.

“Này trữ trong hầm củ cải là tốt nhất, Kiến Quân rất thích ăn, dãi nắng dầm mưa, khó mới trở về lần phải tẩm bổ anh ấy thật tốt mới được.” Tô Đan Hồng nói.

Mẹ Quý cái gì cũng không nói, vợ thằng ba tuy tiêu tiền ào ào như nước, nhưng tất cả đều vì con trai bà, bà còn có thể nói cái gì?

Mấy đồ linh tinh các loại, Tô Đan Hồng cũng mua chút, đường đỏ mua mấy cân, hạt mè đường cũng mua, mua ăn tết cho có không khí.

Còn đậu phộng này nọ, mua.

Tổng cộng tất cả không sai biệt lắm 50 đồng, mẹ Quý một đường tính toán lòng đau như cắt, trên đường trở về có chút trầm mặc.

“Mẹ, con biết mẹ hi vọng hai vợ chồng biết tiết kiệm, về sau sinh hài tử nơi nơi đều cần tiền, nhưng mà Kiến Quân nhiều năm không ăn tết ở nhà. Con muốn anh ấy trải qua cái tết vui vẻ.” Tô Đan Hồng nói.

“Mẹ biết.” Quý mẫu gật gật đầu, nói.

“Hơn nữa lần này tuấn mã con bán được hơn 200, xài hết còn dư lại không ít, chờ năm sau con thêu bức tranh khác đẹp hơn, đến lúc đó lại có tiến tiết kiệm, mẹ không cần lo lắng cho chúng con.” Tô Đan Hồng cười nói.

Quý mẫu cười cười: “Mẹ biết con có bản lĩnh, nhưng lúc cần tỉnh táo phải tỉnh táo, ngày thường con ăn vậy cũng không tính đi, Kiến Quân đâu có kén cá chọn canh vậy.”

“Con biết Kiến Quân không kén ăn, con chỉ muốn Kiến Quân ăn ngon, trước kia chưa kiếm được tiền không nói, hiện tại có thể kiếm, con không thể để anh ấy sống qua ngày như vậy được.” Tô Đan Hồng nói.

Lại nói tiếp, cô đối với công việc của Quý Kiến Quân không quá hài lòng, bảo vệ quốc gia là chuyện tốt, nhưng cô là đàn bà con gái, cũng mơ ước về cuộc sống vợ chồng sinh hoạt hàng ngày.

Ích kỷ mà nói, cô không thật sự hài lòng với công việc của Quý Kiến Quân.

Nhưng anh ấy thích, cô tự nhiên sẽ ủng hộ anh.