【5】 Trong mộng: Chủ nhân trừng phạt, nô lệ cường tráng bị chinh phục, tinh dịch bắn đầy tiểu huyệt
Lâu đài công tước xa hoa mà ưu nhã, tài lực phú khả địch quốc, quân đội tư nhân binh hùng tướng mạnh, kinh sợ một phương.
Hạ Thư Khanh cao cao tại thượng, cười ác liệt lại ôn nhu: “ Nô lệ nhỏ thân yêu, sợ hãi?”
Sâu trong linh hồn Quý Chính Đạm run rẩy, vô cùng đề phòng khi đối mặt với kẻ địch hung ác, chiến ý tăng mạnh: “Kẻ nên sợ hãi chính là ngươi.”
Dưới ánh nhìn chăm chú của đám đông, ánh mắt Quý Chính Đạm kiên định, phát ra ra lực lượng cường đại, hung hăng đánh lui thị vệ cao lớn thô kệch. Y nắm chặt tay đứng dậy, một thân quân trang màu lam oai hùng mười phần, ý vị nam nhân khốc soái, hormone bùng nổ, khí tràng cường đại.
Y giống như một thanh kiếm sắc bén, thế không thể đỡ nhằm về phía chủ nhân tôn quý nhất của lâu đài. Nam nhân cường tráng ánh mắt kiên định, sát ý lạnh thấu xương, y vung nắm đắp mạnh mẽ rào rạt, lục lượng cường đại tùy theo mà đến, nếu đánh vài người kẻ phàm phu tục tử, sẽ lập tức bỏ mạng máu thịt nổ tung.
Mặc kệ có phải mộng hay không, Quý Chính Đạm tuyệt đối sẽ không khuất phục dưới thân kẻ khác, cũng sẽ không bỏ qua cho nam nhân đáng sợ kia.
"Phải không?” Hạ Thư Khanh ý cười gia tăng, hắn tùy ý mà giơ tay, dễ như trở bàn tay tiếp được nắm đấm mạnh như thiếc của Quý Chính Đạm.
Hắn ôm lấy vòng eo Quý Chính Đạm, đem cả người y kéo vào trong ngực. Hạ Thư Khanh cắn hầu kết gợi cảm của nam nhân, răng nanh bén nhọn uy hiếp mà cạ cạ: “Mèo con, cưng dám cào chủ nhân. Khi nào mới có thể học được cách lấy lòng chủ nhân đây?”
Quý Chính Đạm kinh ngạc, về khí thế, nam nhân ưu nhã khéo léo này hoàn toàn không thua kém gì mình. Y ngồi trên đùi Hạ Thư Khanh giãy giụa, cần cổ yếu ớt chỗ bị nam nhân cắn vào trong miệng, hàm răng cứng rắn mang theo uy hiếp mà lướt qua làn da hơi mỏng của y, tùy thời có thể cắn phá mạch máu, máu tươi văng khắp nơi.
“Ngươi mơ tưởng!” Kiêng kị trong lòng Quý Chính Đạm gia tăng, y nhanh chóng phản kích, lòng bàn tay hướng về mặt Hạ Thư Khanh.
Hạ Thư Khanh cười, càng hưng phấn. Con mồi liều mạng phản kháng vĩnh không chịu phục, lại tuyệt vọng phát hiện không còn đường trốn, mới là mỹ vị chân chính.
Hắn bắt lấy đôi tay Quý Chính Đạm, lấy một dải lụa buộc chặt ở sau lưng y. Hạ Thư Khanh áp chế nam nhân cường tráng cường, buộc y phải quỳ gối xuống, nửa người trên ghé sát vào ghế da.
“Ưm… Buông ta ra!” Quý Chính Đạm tay không thể động, tư thế khuất nhục, trước ngực dính sát vào ghế dựa. Y quỳ gối trên thảm lông mềm mại, kịch liệt giãy giụa khiến mông nhếch lên cao, quân trang hơi mỏng bọc lấy đường cong xinh đẹp câu nhân, miêu tả sinh động dụ hoặc.
Quý Chính Đạm phẫn nộ quay đầu, hô hấp thô nặng tràn đầy lửa giận, ánh mắt bất khuất bắt mắt sáng ngời: “Ngươi làm cái gì?”
“Khiêu khích chủ nhân, cưng tưởng rằng có thể toàn thân mà thoát ra?” Hạ Thư Khanh khống chế hai tay nam chính, hắn hơi hơi câu môi, lập tức xé rách quần lính của Quý Chính Đạm, lộ ra hai cánh vừa trắng vừa tròn. Nam nhân bề ngoài kiên nghị, nhưng mông lại mềm mại co dãn, xúc cảm rất tuyệt.
Hạ Thư Khanh tùy ý mà dâm loạn đôi chân dài rắn chắc của Quý Chính Đạm, cặp mông mềm mại chưa bao giờ phơi ánh mặt trời, cúc huyệt giữa khe mông chặt chẽ như chưa bao giờ bị khai huân: “Khôi phục nhanh như vậy, quả nhiên trời sinh là để cho người ta đ-.”
Phía sau Quý Chính Đạm thất thủ, nửa thân dưới lạnh lẽo, y vừa sợ vừa giận, tức đỏ mắt muốn phản kháng, lại bị nam nhân quý khí ưu nhã mạnh mẽ áp chế, không thể động đậy: “Ta muốn giết ngươi!”
“Ta ở đây này, cưng giết ta bằng cách nào? Dùng tiểu huyệt dâm đãng của cưng kẹp chết ta?” Hạ Thư Khanh nheo đôi mắt lại, ý cười sung sướng mà chờ mong.
“Nô lệ không nghe lời, vẫn là phải dạy dỗ quy củ thật tốt.” Hắn cầm lấy roi da màu đen bóng loáng, vung roi lên, đánh mạnh vào cặp mông tuyết trắng của Quý Chính Đạm.
“Ha… Khốn kiếp!” Quý Chính Đạm không thể tránh né roi quất, roi liên tục đánh vào mông y, lại như đang quất vào trong lòng. Trừ bỏ đau đớn bén nhọn ngắn ngủi, một cảm giác tê ngứa xa lạ, từ cánh mông lan tràn.
Nam nhân cao lớn cường thế bị áp chế, bị chà đạp, bị buộc thể hiện ra thần thái không giống nhau. Mông y vừa hồng lại vừa sưng, đuôi mắt cũng ửng đỏ, thể hiện sự yếu ớt khó gặp. Ý chí Quý Chính Đạm kiên định bất khuất, nhưng thân thể lại bắt đầu vi phạm ý nguyện, trong lúc trốn tránh bị roi quất mạnh, khao khát được càng nhiều kích thích.
Cánh mông mẫn cảm kiều nộn của Quý Chính Đạm nhận hết chà đạp, lưu lại từng vết roi màu đỏ hồng, rực rỡ nồng đậm lại tình sắc không thôi. Y chưa bao giờ bị đánh mông như vậy, so với tra tấn khuất nhục như vậy, y tình nguyện chết đi, kẻ sĩ có thể chết nhưng không thể nhục, “Ngươi có giỏi thì giết ta!”
Quý Chính Đạm cường ngạnh trừng mắt, biểu tình hung ác giống mãnh tướng giết đến đỏ mắt. Trên thực tế, là bị Hạ Thư Khanh bắt nạt đến vô cùng đáng thương.
“Chết, quá đơn giản.” Hạ Thư Khanh lắc đầu, đuôi roi nhẹ nhàng lướt qua phần mông thảm hề hề của Quý Chính Đạm, đại phát từ bi nói, " Đã biết sai chưa?”
Kỳ thật nếu lúc này, Quý Chính Đạm chịu cúi thấp đầu, Hạ Thư Khanh có lẽ sẽ mất hết hứng thú mà buông tha y. Nhưng Quý Chính Đạm căn bản không biết ác thú vị của Hạ Thư Khanh, ánh mắt y toát ra sự phẫn hận: “Ta không sai! Chỉ cần ta không chết, ta nhất định sẽ giết ngươi, đường đường chính chính mà đi ra ngoài.” Y tuyệt đối sẽ không thừa nhận thân phận nô lệ, đem kiêu ngạo đạp dưới lòng bàn chân.
Quý Chính Đạm là thiên chi kiêu tử, y vận khí nghịch thiên, bình thường vẫn luôn xuôi gió xuôi nước. Cho dù gặp khốn cảnh, cũng có thể hóa hiểm vi an. Đáng tiếc, lần này y gặp phải Hạ Thư Khanh, một tên biến thái vừa ác liệt lại vừa cường đại.
Hạ Thư Khanh từ trên cao nhìn xuống, tay bóp lấy cổ Quý Chính Đạm, nâng mặt y lên: “Vậy cưng muốn chết như thế nào?”
Hắn quần áo chỉnh tề ưu nhã, chỉ cởi bỏ lưng quần thả ra dương vật to lớn dữ tợn, cúi người đặt trên hậu huyệt màu hồng phấn của Quý Chính Đạm, ung dung thong thả mà kiên định đâm vào. Hô hấp Hạ Thư Khanh hơi trầm xuống, ý cười ngâm ngâm nghiêng đầu: “Bị ta đ- chết, được không?”
“A!” Môi Quý Chính Đạm bị che lại, dương vật thô cứng như thiết thình lình mà đâm vào, lối đi trúc bị mạnh bẽ căng ra xâm phạm, cảm giác bị xâm chiếm lấp đầy mãnh liệt quen thuộc. Y thế mà lại bị cùng một nam nhân cưỡng gian!
Dương vật Hạ Thư Khanh đ*t vào lỗ huyệt ngây ngô của nam chính Khởi Điểm, đường đi nóng bỏng mềm mại hăng hái giống như chủ nhân, nhìn như chật hẹp, lại không chút khách khí nuốt toàn bộ, còn lấy lòng mà liếm mút. Hạ Thư Khanh sương đến nheo mắt, hô hấp suyễn trọng: “A… Cưng nhìn xem, miệng nhỏ phía dưới của cưng nghe lời hơn nhiều, cho bao nhiêu ăn bấy nhiêu.
Quý Chính Đạm trợn tròn mắt, tràn ra nước mắt sinh lý, thân thể căng ra như dây đàn. Thịt mềm trong hậu huyệt kịch liệt mấp máy đè ép, lại đuổi không được cự vật đang hung tàn xâm lấn, trái lại càng đ*t càng dùng sức, thể xác và tinh thần như bị xỏ xuyên toàn bộ: “Rút ra đi… A… Không thể……”
“Nhưng tiểu huyệt của cưng mút rất chặt nha.” Dương vật Hạ Thư Khanh như tướng quân bách chiến bách thắng trên chiến trường, điên cuồng chà đạp địch nhân quen thuộc, động tác đâm vào rút ra mãnh liệt càng ngày càng sâu, bá đạo cường thế cơ hồ muốn chơi thủng Quý Chính Đạm.
Hắn thọc vào rút ra nhanh như bay, một bên cởi bỏ quân trang màu lam ở trên người Quý Chính Đạm, vói vào cầm song ngực cường tráng mượt mà của nam nhân xoa bóp, cố ý véo đầu vú nhỏ rắn chắc, lôi kéo xoay chuyển, ngữ khí suồng sã: “Xem, đầu vú cưng thật cứng, có phải được chủ nhân đ*t rất sướng đúng không?” Làn da của nam nhân dưới nóng lên, cơ bắp xinh đẹp tràn đầy lực lượng, khoái cảm chinh phục mãnh liệt.
“Ha… Không……” Quý Chính Đạm nhục nhã đến sắc mặt đỏ bừng, cả người y trần trụi, trên dưới đều tránh không được Hạ Thư Khanh khinh nhục dâm loạn.
“Cút ngay……” Y khẩn trương cắn răng, trong tiếng kêu lộ ra rên rỉ khó nhịn, đầu vú mẫn cảm bị kích thích, khoái ý ái muội nhộn nhạo chạy khắp người. Dục vọng mãnh liệt ngóc đầu trở lại, tiểu huyệt y dần dần bị chơi đến nhũn ra, dâm dịch ướt át chảy ra giảm bớt lửa nóng do dương vật Hạ Thư Khanh cọ xát vách trong, cũng khiến nam nhân trên người đ*t đến càng sâu, mất hồn thực cốt.
“Vì sao luôn nhớ không lâu?” Hạ Thư Khanh chín cạn một sâu căng huyệt khẩu thành một cái động nhỏ, chậm rãi rời khỏi, lại ác ý mạnh mẽ đâm vào điểm sâu nhất bên trong. Háng hắn cùng mông người dưới thân va chạm kịch liệt, tính ái điên cuồng bạch bạch bạch rung động.
Hắn dùng tư thế nguyên thủy nhất quất Quý Chính Đạm dưới thân: “Nô lệ nhỏ. Cưng phải nhớ kỹ, cưng phản kháng một lần, ta liền đ*t cưng một lần. Cưng khiêu khích càng lợi hại, ta liền càng cao hứng. Vì cái gì? Đương nhiên là vì ta có thể tận tình hưởng dụng cưng, đem lỗ đít của cưng chơi đến vừa đỏ vừa mềm, đến khi mỗi ngày đều chảy nước ròng ròng……”
“A… Câm mồm… Ta… Sẽ không… Để ngươi… Thực hiện được……” Quý Chính Đạm vô cùng khuất nhục. Lời nói cùng hành vi của Hạ Thư Khanh, kích thích thần kinh của y. Quý Chính Đạm muốn đem kẻ phía trên bầm thây vạn đoạn, nhưng thân thể lại hưng phấn không thể tự chủ được. Hậu huyệt no căng khác thường dần sinh ra khoái cảm khó nói, ngọc hành dưới thân cũng ngóc đầu dậy bởi khoái cảm tình dục, đỉnh quy đầu tràn ra chất lỏng trong suốt.
Mỗi một lần Hạ Thư Khanh ra sức đ- đitj, phía trước y lại không tự chủ cọ trên ghế dựa, vừa nóng vừa ngứa. Làn da co dãn có lực của y bị nhiễm ráng đỏ, mồ hôi hơi mỏng chảy qua hầu kết gợi cảm, đáy mắt phẫn nộ lại trầm mê.
Mỗi một lần Quý Chính Đạm muốn thoát đi, Hạ Thư Khanh sẽ lôi y trở về, đ- càng thêm mãnh liệt: “Muốn trốn sao? Nhưng huyệt dâm của nô lệ không ngừng cắn chủ nhân nha, còn nuốt sâu như vậy.”
Hạ Thư Khanh bóp chặt eo Quý Chính Đạm, mãnh liệt mà đ- lỗ huyệt càng ngày càng nóng, tận tình khống chế phản ứng của người dưới thân.
Quý Chính Đạm lắc đầu, trong khoát cảm mãnh liệt nức nở: “Từ bỏ, dừng lại ——” y bất lực luân hãm trong dục vọng, dương vật Hạ Thư Khanh mỗi lần rút ra khỏi dâm huyệt, thịt ruột không biết xấu sẽ gắt gao quấn lên, mút chặt, trống rỗng cơ khát cắn nuốt tâm thần y.
Hạ Thư Khanh bức cho đôi mắt sạch sẽ chính trực của Quý Chính Đạm nhiễm tình dục mê ly, trong miệng thở dốc khó nhịn, đẹp đến không thể tưởng tượng. Nam nhân chính trực nội tâm kiên định cuối cùng cũng mở miệng xin tha, mê người đến làm người ta không nhịn nổi.
“Dừng lại? Chỉ có chủ nhân mới có thể quyết định khi nào dừng lại.” Tuyến cằm Hạ Thư Khanh căng chặt, đường cong lưu sướng hoàn mỹ. Hắn không có nhất ác liệt, chỉ có ác liệt hơn. Hắn rút dương vật nóng bỏng dữ tợn ra, nghiêng người ngồi trên ghế dựa, tách hai chân Quý Chính Đạm ra, mặt đối mặt dựa trong lồng ngực hắn. Dương vật thẳng tắp của Hạ Thư Khanh thế như chẻ tre, lại lần nữa đâm vào chỗ sâu nhất trong tràng đạo Quý Chính Đạm.
“A!” Quý Chính Đạm bị chơi đến sắp hít thở không thông, như bị bàn ủi xỏ xuyên qua. Cự vật của Hạ Thư Khanh nghiền qua thịt ruột chính mình, khoái cảm mãnh liệt hàng ngàn hàng vạn đánh úp lại. Y ngửa cổ, há miệng thở dốc, cả người run rẩy rất nhỏ, hai chân nhũn ra muốn đứng lên, thoát khỏi cắm rút hủy thiên diệt địa: “Không… Muốn ——”
“Vừa mới bắt đầu thôi.” Hạ Thư Khanh nắm chặt mông Quý Chính Đạm ấn mạnh xuống, dương vật nóng bỏng mạnh mẽ hướng lên trên, quy đầu đ- tới chỗ sâu nhất trong lỗ đ*t Quý Chính Đạm, tạo ra khoái cảm cực hạn.
“A a a a ——” Quý Chính Đạm nháy mắt cao trào tiết ra, đầu óc y trống rỗng, cơ bắp căng thẳng đột nhiên lơi lỏng, xụi lơ trong ngực Hạ Thư Khanh hít khí. Cho dù hung khí trong cơ thể còn tàn sát bừa bãi, gian dâm tiểu huyệt y, nhưng thân thể đã đánh mất sức lực trong khoái cảm cực hạn, chất lỏng do hậu huyệt tiết ra ướt nhẹp đọng trên thảm lông trân quý, dơ bẩn bất kham.
Hạ Thư Khanh ở điểm mẫn cảm trong thành ruột Quý Chính Đạm, không nhanh không chậm mà đâm chọc, hắn sung sướng mà cắn lỗ tai Quý Chính Đạm: “Kêu chủ nhân.”
Lỗ tai Quý Chính Đạm nóng lên, sống lưng y phát run, dục vọng của hắn lại lần nữa đỉnh vào, đầu quả tim phát run, tựa như vong tình. Quý Chính Đạm hô hấp gian là hơi thở gợi cảm của Hạ Thư Khanh, cuối cùng y chỉ là hai mắt đỏ bừng, vô lực cắn lên đầu vai Hạ Thư Khanh, cố chấp mà không chịu khuất phục. Sắc mặt Quý Chính Đạm ửng hồng, cau mày ẩn ẩn yếu ớt.
“Cưng là nô lệ thú vị nhất ta từng thấy.” Hạ Thư Khanh cũng không thất vọng, hắn bế Quý Chính Đạm đặt lên tường, càng nhanh càng mạnh phát tiết dục vọng bản thân. Linh hồn càng bất khuất, khi dạy dỗ mới càng thú vị. Hạ Thư Khanh rất vừa lòng Quý Chính Đạm không chịu khuất phục, hắn mới có thể dùng càng nhiều phương thức chinh phục nam chính.
Hai nam nhân trẻ tuổi anh tuấn, nơi bí ẩn không chút khe hở cọ xát, dâm huyệt ướt át của Quý Chính Đạm nuốt vào dương vật dữ tợn của Hạ Thư Khanh, trong đâm rút lặp đi lặp lại bài trừ bọt nước màu trắng đục. Tình dục bốc lên độ ấm, trong căn phòng to lớn, quanh quẩn tiếng thở dốc thống khổ lại vui thích của nam nhân, thanh âm giao cấu ái muội không dứt bên tai.
……
Trở về hiện thực, Hạ Thư Khanh mở bừng mắt, hơi hơi câu môi: “Thì ra là thế.”
Mọi người nghĩ sao về xưng hô ta - cưng?
Edit thế này đã đủ nứng chưa?