Vưu Tiềm nghe hai bên trò chuyện, ý thức được điều không ổn, lập tức mặc quần áo rồi ra khỏi WC, hắn nhìn hai thanh niên lạ trong phòng, khẽ quát: "Bọn mày định làm gì!"
"Ném hai thằng bây ra ngoài!" Hai thanh niên nhe răng cười, họ móc ra đôi găng tay đeo vào để tránh lưu lại dấu vân tay, sau đó đánh tới Lâm Siêu trên giường, người gần bọn họ nhất.
Lâm Siêu dựa lưng lên tường, thần sắc lạnh nhạt nhìn hai gã, trong sát na hai tên nhào tới, một quyền bỗng nhiên đấm ra, nắm tay hung hăng nện vào trán tên thanh niên cao gầy trong đó!
Bốp!
Lực lượng gấp 26 lần được trút ra như cơn lũ!
Thanh niên cao gầy cảm thấy Lâm Siêu đột nhiên biến mất trong tầm nhìn, tiếp đó là một quyền ập tới trước mặt, cơ thể không nghe lệnh của hắn, vô thức khép mắt lại, giơ hai tay lên che chắn.
Rắc một tiếng, hắn cảm giác được cánh tay vừa mới đưa lên nhận một lực lượng cuồn cuộn ngất trời, kiên cường, mạnh mẽ, giống như bị một chiếc container mất phanh tông trúng!
Trong lòng hắn sợ hãi gần chết, tư duy chưa kịp phản ứng, xương tay đã gãy nát, mà quả đấm của Lâm Siêu cũng không đình chỉ, đập thẳng vào trán hắn như cũ!
Cốp!
Giữa đầu truyền ra tiếng xương vỡ vụn, chỉ thấy tại vị trí mi tâm của thanh niên cao gầy, lõm xuống một lỗ hình quả đấm, máu tươi từ giữa da chảy ra như suối, tròng mắt bị ép lồi ra ngoài, trong mắt lấp đầy nỗi kinh hoàng, sinh cơ đã mất!
Một quyền đoạt mạng!
Tất cả sự việc đều phát sinh trong nháy mắt, Lâm Siêu nhanh chóng thu quyền, tiếp tục đánh về thanh niên hơi mập bên trái!
Hệ thống thị giác của thanh niên mập vừa chuyển cảnh này đến não. Gã đã nhìn thấy nắm tay của Lâm Siêu đập tới, dẫn đến tâm trạng hoảng loạn, đầu óc rỗng tuếch, chỉ theo bản năng phát huy sức mạnh toàn thân, đồng thời thúc giục năng lực đặc thù tiến hành phòng ngự!
( kim loại )!
Năng lực của gã là điều khiển kim loại, phàm là kim loại trong phạm vi ba thước xung quanh người đều bị hắn tùy ý điều khiển. Ngoài ra, gã còn có thể biến da của mình thành kim loại!
Trên hai cánh tay mà hắn giơ lên đón đỡ hiện ra một lớp màu vàng nhạt, thoạt nhìn có nét tương tự biến hoàng kim nhưng tác dụng hiển nhiên không kinh khủng như biến hóa hoàng kim.
Ầm!
Nắm đấm giống như mãnh thú phẫn nộ, mang theo toàn bộ lực lượng phá hủy hung hãn đánh tới!
Thanh niên hơi mập lập tức nhận thấy hai cánh tay mất đi cảm giác và bị bẽ gẫy với một góc độ kinh dị, quả đấm phóng to rất nhanh trong đồng tử, tốc độ nhanh đến mức khiến cho não của gã vô phương phản ứng.
Rốp ~!
Sau khoảng khắc, đầu của gã như bị búa tạ đập trúng, lỗ tai đột ngột mất tiếng, giữa hốc mắt tuôn ra rất nhiều máu loãng, thế giới trong tầm mắt bị nhuộm đỏ tươi, cơ thể như mất hết trọng lượng, bay thẳng ra đằng sau, hình ảnh cuối trong tầm nhìn của gã là tên thanh niên có cặp mắt sắc lạnh như đao trong một thế giới lất phất bụi máu.
Lâm Siêu hờ hững liếc qua hai bộ thi thể, tuy họ đều là tiến hóa giả đặc thù, năng lực không yếu, nhưng lại bị đánh chết nghiền ép tuyệt đối, hoàn toàn không có cơ hội thi thố.
Khống chế kim loại?
Tốc độ còn không lẹ bằng cú đấm của Lâm Siêu!
Cho dù từ đầu hai người này không khinh địch, triển khai năng lực để chiến đấu, kết cục cũng không thoát khỏi một chữ chết!
Tuy rằng Vưu Tiềm biết Lâm Siêu mạnh mẽ, nhưng chẳng ngờ lại mạnh thái quá so với trí tưởng tượng của mình, hai người kia đều là tiến hóa giả như hắn, thế nhưng chẳng chịu nổi ba giây dưới tay của Lâm Siêu!
Hắn thậm chí hoài nghi, nếu như Lâm Siêu nổi cơn lôi đình, ước chừng đám người trong doanh năng lực chưa đủ để hắn giết sướng tay...
Chu Tín đứng ở cửa giật mình, điếu thuốc lá vừa mới châm, ngậm trên môi rớt xuống nhẹ nhàng, ánh mắt đờ đẫn nhìn Lâm Siêu, hắn hầu như hoài nghi mình đang nằm mơ, hắn rất hiểu rõ thực lực của hai tên đàn em này, thanh danh xếp trước ba trăm trong doanh năng lực, tuyệt đối dư dả nếu đi đối phó một người mới, nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược.
"Mày, mày..." Gã chỉ trỏ Lâm siêu, trong đầu của hắn trở nên lộn xộn do có nhiều tin tức đổ xô đến, cả buổi vẫn không thể nói ra một câu trọn vẹn.
Thân thể của Lâm Siêu lắc mạnh, bỗng nhiên biến mất khỏi chiếc giường hẹp, như ma quỷ xuất hiện ngay cửa trong nháy mắt, đừng kế bên nhìn gã.
Chu Tín cảm thấy trái tim ngừng đập, bầu không khí nặng trịch như kim loại, lỗ chân lông đông cứng, gương mặt của hắn miễn cưỡng lôi ra một nụ cười khó coi, nói: "Đừng, đừng nổi giận, tôi chỉ nói đùa..."
Ánh mắt của Lâm Siêu lạnh lùng, không hề chứa tình cảm, chìa tay bóp chặt cổ họng của hắn, vặn nhẹ một cái, một tiếng rắc, Chu Tín còn chưa kịp giãy chết, cả năng lực đặc thù cũng chưa phát động, đã trực tiếp bị bẻ gãy cổ, đánh mất sinh mạng.
Vưu Tiềm nhìn Lâm Siêu dứt khoát giết chết ba người, mùi máu tươi bao phủ dày đặc trong ký túc xa, nếu ở trong hoang dã, nhất định kéo đến rất nhiều hủ thi và sinh vật biến dị, hắn có chút kinh sợ trong lòng, nói: "Đại, đại ca, anh giết người rồi, phải làm thế nào bây giờ?"
Hắn từng thấy Lâm Siêu giết hủ thi nhưng chưa bao giờ thấy hắn giết người.
Trong quan niệm của hắn, sát nhân vẫn là sự tình không thể cứu vãn nên khó tránh khỏi chột dạ.
Lâm Siêu phất tay ra, gọi Hoàng Kim khuyển trong không gian thứ nguyên ra, nói: "Kéo vào."
Hoàng Kim khuyển nghe vậy tinh thần liền phấn chấn, lập tức lôi ba bộ thi thể vào trong không gian thứ nguyên, sau khi nó xơi thịt của hồng lân cự xà, hiện tại thể chất đã gấp hai mươi lần, sắp từ giai đoạn ấu niên bước sang giai đoạn thành thục, thể trạng sẽ thăng thêm gần gấp đôi, to bằng một con lừa, đồng thời bộ lông càng thêm vàng óng tươi đẹp, dường như tỏa ra tia nắng, tế bào gien trong cơ thể đã sinh sôi ra máu hoàng kim thuần túy!
Đợi nó bước vào thời kỳ trưởng thành, máu hoàng kim trong cơ thể sẽ đạt tới một mức nhất định, có thể lấy nó bồi bổ, cải tạo cơ thể.
Sau khi xử lý xong ba cái xác, Lâm Siêu trực tiếp ra ngoài.
"Đi đâu?" Vưu tiềm vội vàng đuổi theo.
Lâm Siêu lạnh nhạt nói: "Ký túc xá nữ sinh."
"Ý anh nói... Các cô ấy?" Vưu Tiềm lập tức tỉnh ngộ lại, vội vã bước nhanh hơn.
Sau khi đi tới dưới lầu ký túc xá nữ sinh, Lâm Siêu dựa vào thính giác và khứu giác tăng lên gấp 26 lần, phân biệt rõ ràng được trong ký túc xá nữ sinh tổng cộng có bảy người, trong đó có hai mùi chính là của Phạm Hương Ngữ và Hắc Nguyệt, ở vị trí lầu 6.
Lâm Siêu lập tức khống chế ánh sáng, che lấp hình thể của hắn và Vưu Tiềm rồi đi vào ký túc xá nữ sinh, dọc đường đi, Lâm Siêu phải tránh né mấy nữ tính năng lực giả, phòng ngừa trong đó có người là năng lực giả hệ cảm giác, nhận ra hai người họ.
Thuận lợi đi tới trước một gian ký túc xá lầu sáu.
Dựa vào thính giác và khứu giác đã tăng cường, tuy cách một cánh cửa, đại não của Lâm Siêu vẫn thông qua các tin tức thu thập được để dựng lên bức tranh toàn cảnh căn phòng.
Trong phòng bây giờ trừ Hắc Nguyệt và Phạm Hương Ngữ ra, còn hai phái nữ khác, một người trong đó đã tắt thở, người còn lại thì ngồi bẹp trên đất, đã bị chế ngự.
Lâm Siêu đẩy cửa ra.
Hình ảnh đập vào tầm mắt của Lâm Siêu và bức tranh toàn cảnh phòng trong đầu của mình gần như nhất trí, hắn thấy Hắc nguyệt và Phạm Hương Ngữ ngồi ở chỗ trống hai bên giường, trên sàn nhà cạnh một chiếc giường có một người phụ nữ trẻ đã chết, hai mắt trắng đục, ngón tay co quắp như móng vuốt, nét mặt đọng lại vẻ kinh khủng và thống khổ.
Trên chiếc giường cạnh cái xác có một phụ nữ thành thục đang ngồi, bả vai nhuộm đỏ máu tươi, khuôn mặt đầy vẻ sợ hãi.