Chương 3: Phá Thân Xữ Nam

“Ngươi là học sinh khoa kinh tế quản lý ư, không ngờ cũng nghiên cứu đồ trang điểm cao cấp”

Hồ nhã thản nhiên nói.

“Đúng rồi, cái váy ngài mặc trên người này là váy dài của Chanel, đại diện cho sự tao nhã, ngắn gọn, chuyên nghiệp, là lựa chọn có một không hai của phái doanh nhân thành đạt nữ”

Trời đang nóng như này mà Hồ Nhã còn mặc, ắt hẳn là đang rất coi trọng bề ngoài.

“ting, ting, độ thiện cảm Hồ Nhã tăng lên 10%, đạt tới 20%”

Hồ Nhã cúi đầu xem lại sơ yếu lí lịch của Vương Dật thêm một lần, khẽ cau mày nói:

“ quảng trường cấp cao thượng phẩm Vạn Đạt vẫn còn cần thêm một thực tập sinh, 9 giờ rưỡi buổi sáng thứ 3 tuần sau đến, đi phỏng vấn tổng bộ Vạn Đạt”

"Tuyệt vời!"

Vương Dật thật không thể tin vào tai mình, hắn đứng lên cúi người với Hồ Nhã, nói:

“ Tạ ơn Hồ chủ quản, ta nhất định sẽ không phụ lòng ngài”

"Ngươi làm sao biết ta họ Hồ?"

Hồ nhã nghi ngờ hỏi.

Vương dật vỗ ót một cái, trong lòng tự nhủ, Má..., xém chút lộ tẩy.

“Thanh danh của ngài hiển hách trong giới thời trang, ta đã từng xem qua tạp chí của ngài viết về sự phối hợp quần áo Xuân Thu, lại thông qua quần áo quý phái của ngài, quả nhiên không khó đoán ra thân phận”

Vương Dật nói lung tung, trước kia bạn gái hắn rất thích xem tạp chí xa xỉ, đây cũng là lý do hắn với bạn gái chia tay

Hồ nhã nhẹ gật đầu, khó giấu vẻ tươi cười.

Ra khỏi lễ đường đại học, Vương Dật cao hứng nhảy dựng lên

“sao lại vậy. lão nương kia có phải rất khó không?”

Trương Quân một mặt cười xấu xa mà hỏi.

"Thông qua thi vòng đầu!"

Vương dật đắc ý nói.

"Cái gì, Má..., quả nhiên bà ta thích cái mã của ngươi rồi.”

Trương Quân mặc dù nói ngồi châm chọc, nhưng Vương Dật thông qua thi vòng đầu hắn cũng rất sung sướng.

“Vương Dật, cái việc này quả là đại hỉ, tạm biệt thân phận trai tân rồi sao? Ta nghe người ta nói ngươi cùng nàng không ngừng bắn pháo, ta cũng không tin, nhưng sau khi ta thử mới biết, ta bất ngờ quá, người nàng một thân máu. Bây giờ mới biết ngươi hèn nhát là bao”

Vương dật trong lòng giận dữ, hướng thanh âm chỗ nhìn lại.

Không phải ai khác, đúng là bọn họ, nhóm Lục Vĩnh Hạo

Lục Vĩnh Hạo là phú nhị đại, ngày thường ở trường học cả ngày sống phóng túng, yêu thích nhất chính là chơi gái, chính là hắn cướp đi bạn gái trước kia của Vương Dật, giờ lại phá trinh, lại còn đem chuyện này đi khoe khắp nơi, mỗi lần gặp mặt lại đùa cợt một phen với Vương Dật.

"Lục vĩnh hạo, ngươi thả cái rắm gì đâu?"

Trương Quân mắng to.

"Trương mập mạp, có ngươi là mồm điêu thôi, bây giờ mới lộ ra!"

Lục vĩnh hạo mắng lại nói.

Trương Quân thân hình cao lớn, hơn một mét tám, hơn hai trăm cân, trước kia ném qua đĩa sắt, nên quen hết giáo viên, căn bản không sợ Lục Vĩnh Hạo.

"Má..., Vương Dật là huynh đệ của ta, ngươi mắng hắn chẳng khác nào mắng ta, chả qua huynh của ta nhường ngươi được phá hài,lại còn cả ngày mang cái thối tha đi khoe khoang, đắc ý cái gì vậy!”

Trương Quân hướng phía trước đứng sừng sững như bức tường.

Mấy thằng bạn chó của Lục Vĩnh Hạo đang bên cạnh tỏ vẻ sợ hãi, nhìn Trương Quân nói ra:

“thằng nghèo, một con chó đói đang ăn bám, làm gì có công ty nào muốn tuyển ngươi, chờ mà đi làm bảo vệ đi!”

"Ngươi nói gì đó!"

Trương Quân tiến lên hai bước, vung mạnh cánh tay liền muốn đánh Lục Vĩnh Hạo, Lục Vĩnh Hạo mấy người bọn hắn cười đùa, xa xa chạy đi, hướng Trương Quân giơ ngón giữa.

"Cám ơn."

Vương Dật vỗ vỗ bả vai Trương Quân nói.

"Khách khí cái con khỉ nha, chúng ta là huynh đệ, ta cũng chỉ là muốn hù dọa bọn kia thôi... Đi đi uống rượu, chúc mừng ngươi thông qua vòng thi đầu!"

Trương Quân thuận mồm nói.

...

Vương dật cùng Trương Quân ở quán cơm nhỏ phía ngoài trường đại học, uống mười mấy chai bia, ai có thể biết cái đắng trong bụng hai người.

Đừng nhìn Trương Quân bình thường tùy tiện, cái gì cũng đều không để ý, nhưng Lục Vĩnh Hạo nói không sai, nếu như không tìm được việc làm, vậy hắn cũng chỉ có thể về nhà.

Vương dật uống rượu xong đã hơn mười một giờ đêm, hắn choáng choáng nặng nề trở về nhà .

Đường lên lầu tối ôm, đang muốn móc chìa khoá ra mở cửa, bên cạnh cửa phòng ba một tiếng mở ra một khe hở.

"Tiểu Dật, là ngươi sao?"

Lưu Nhã Đình nhỏ giọng hỏi.

Vương Dật đã tỉnh chút rượu, trong đầu chợt nhớ chuyện sáng nay, chỉ cảm thấy thân thể một trận khô nóng.

"Má..., ông hôm nay sẽ cáo biệt thân phận xử nam, Lục Vĩnh Hạo các ngươi chờ lấy, Tất cả nhưng gì các ngươi làm với ta, ta sẽ trả lại gấp bội”

Vương Dật tiến lên đẩy cửa phòng, dưới ánh trăng, nhìn chiếc áo ngủ lớn màu vàng nhạt của Lưu Nhã Đình, cánh tay kia trắng non nã cùng cặp đùi thon đẹp mê người dưới ánh trăng.

"Tiểu Dật ngươi uống rượu?"

Vương dật không có trả lời, ngậm lấy miệng Lưu Nhã Đình ngắt lời, thô bạo đưa nàng đẩy lên trên tường, hút lấy miệng nàng.

"Đừng, đừng... A, nha..."

Lưu Nhã Đình không ngừng thở gấp .

Tay phải Vương Dật luồn từ dưới áo ngủ lên, luồn vào sờ một cái, Lưu Nhã Đình đang thả rông.

Tay trái của hắn chậm rãi mò xuống giữa hai chân của Lưu Nhã Đình, bỗng nhiên cảm thấy một sự trơn ướt nhơn nhớt.

Thân thể Lưu Nhã Đình đột nhiên run lên, hay tay ra sức ôm lấy Vương Dật.

Vương Dật nhẹ nhàng xoa lấy âm đạo của nàng, trơn tru mềm mại, chậm rãi làm hứng cảm của nàng đi lên.

"A, nha nha, a..."

Lưu Nhã Đình nhẹ nhàng rên rỉ, cực kỳ hưởng thụ.

Mượn hơi men, Vương Dật cởi quần ra , ấn vào bả vai Lưu Nhã Đình.

Nàng dịu dàng ngoan ngoãn ngồi xổm người xuống, Vương Dật cầm con cu đã cương cứng nóng hổi đút vào miệng của Lưu Nhã Đình

Nhanh chóng trừu sáp.

Bẹp bẹp, âm thanh kích thích từ nước bọt dâm đãng truyền đến, càng làm tăng ham muốn chinh phục của Vương Dật

Sau một hồi đút, cu của Vương Dật đã đỏ lên, hắn nghĩ đến chuyện sáng nay, dừng lại, rút lão nhị ra từ trong miệng Lưu Nhã Đình.

Lưu Nhã Đình hiểu chuyện quay người leo đến trên giường, cái mông chổng lên cao.

Nhìn cái cặp mông lớn trắng nõn kia, vòng eo con kiến, hai chân mượt mà trắng nõn, Vương Dật không kìm được lòng mà sờ lên tiểu huyệt của nàng, lúc này, nước nôi đã tràn lan như sóng biển.

“Nhanh, nhanh đút vào, ta… Ta muốn lắm rồi.”

Lưu Nhã Đình vừa thúc dục vừa chổng mông lên, Vương Dật ôm lấy mông nàng, chỉnh lại dương vật, nâng thương ra trận, con cu to cắm vào sâu bên trong.

"A..."

Âm thanh rên rỉ sảng khoái phát ra từ trong họng Lưu Nhã Đình, nàng vội vàng dùng tay che miệng, do căn phòng thuê giá rẻ nên cách âm không tốt, để cho Lý Thẩm ở lầu dưới nghe được, thì phiền phức to.