Chương 99: Cái mạng này của ngươi, ta gửi lại đây trước

Một ngày nào đó ta sẽ khiến ngươi hối hận, sớm muộn cũng có một ngày ta sẽ làm cho ngươi biết rằng cái gì gọi là hối hận. Mặc dù trong lòng Mộc Ly nghĩ như vậy, nhưng cũng biết bằng thực lực của bản thân hiện tại mà nói những lời này, giống như lấy trứng chọi đá không biết tự lượng sức. Tuy nhiên, nàng lại có được một trái tim kiên định, như vậy là đủ rồi.

Lạnh lẽo liếc Mộc Ly, cảm xúc biến hóa không ngừng trong mắt, mắt phượng Vũ Tiêu Nhiên trở nên nặng nề, hắn thu tay lại đứng thẳng, gương mặt tuấn tú như đao khắc, trước sau vẫn không thay đổi, gió thổi nâng long bào màu vàng tôn quý của hắn lên, cao quý phi phàm, tựa như thiên thần.

"Nữ nhân, có tin không, với mấy câu nói này, đủ để cho ngươi bị xét nhà diệt tộc rồi." Môi mỏng chuyển động, Vũ Tiêu Nhiên nói rất nhẹ nhàng, nét mặt vẫn như trước, đôi mắt đen như bảo thạch sáng chói càng thêm lạnh lẽo như băng.

Mộc ly cả kinh, khuôn mặt nhỏ nhắn bị gió thổi qua càng lộ vẻ tái nhợt, trong lòng như bị lửa đốt, âm thầm ảo não bản thân nhất thời xúc động, thúc đầy Mộc Ly dám cầm cây đao làm thịt Linh Phi. Nếu không phải là nàng, lòng mình lúc này sẽ thoải mái cỡ nào. Nếu không phải là nàng, bây giờ mình sẽ không cần sợ đắc tội cái tên bạo quân này, lo lắng cho tính mạng của Nhan phủ bị liên lụy.

Càng nghĩ Mộc Ly càng tức, mà Mộc Ly càng tức thì vẻ mặt càng tỉnh táo, chẳng qua trong lòng lửa giận quay cuồng đánh lừa bề ngoài bình tĩnh của bản thân, lạnh lùng nhìn lướt qua Linh Phi ngồi chồm hỗm trên mặt đất, Mộc Ly đè nén tức giận, như ma quỷ Tu La bỏ lại một câu âm độc: "Cái gương mặt và mạng này của ngươi, ta gửi lại đây trước."

Nói xong, Mộc Ly phất tay áo bỏ đi trong tầm mắt của mọi người, để lại một bóng lưng gầy yếu nhưng vô cùng quật cường cho họ. Phượng Lâm vừa định thi triển khinh công đuổi theo, lại bị Cao công công hầu hạ bên cạnh Vũ Tiêu Nhiên nói một câu mà đành dừng bước chân lại.

"Hoàng tử, thỉnh dời giá đến Ngự Thư Phòng." Giọng Cao công công the thé, truyền đáp lời mời của quốc chủ Phượng Lân.

Ngừng bước, Phượng Lâm lo lắng quên phương hướng Mộc Ly rời đi, tầm mắt quét qua Cao công công rơi vào trên người Linh Phi, một tia sáng lạ thoáng qua trong mắt đào hoa, cuối cùng thay đổi bước chân cao cao tại thượng đi đến Ngự Thư Phòng Đế Vương.