"A. . . . . . !!" Một tiếng tiếng kêu thảm thiết thê lương từ trong miệng Linh Phi phát ra, khiến mọi người khiếp sợ, nàng ta ôm cánh tay bị Mộc Ly xoay đến trật khớp, xụi lơ trên mặt đất, lệ trong mắt phượng giống như giọt sương phúc chốc rơi xuống, làm cho người ta sinh lòng thương tiếc.
Đám mỹ nhân tái mặt nhìn gương mặt lạnh lùng như băng của Mộc Ly, đều cảm thấy mình may mắn chưa làm gì quá đáng với nữ La Sát này. Nếu không, nhìn xem hiện tại Linh Phi bị gãy tay cũng có thể tưởng tượng ra được kết quả của mình sẽ thê thảm cỡ nào.
Mộc Ly cười lạnh, nhìn những mỹ nhân kia sắc mặt mỗi người đều biến thành trắng bệt, từ trong lòng phát ra một loại chán ghét, nàng chẳng qua mới lấy một tay của Linh Phi thôi mà họ đã sợ thành như vậy rồi, nếu nàng làm cái gì quá hơn nữa, họ chẳng phải sẽ té xỉu tại chỗ luôn sao?
Nếu so với sự đấu tranh trên con đường tử vong mà Mộc Ly đã trải qua, một cánh tay bị gãy hoặc một viên đạn đều là chuyện bình thường, nhưng Linh Phi từ nhỏ đã quen sống an nhàn sung sướng, khi nào thì chịu uất ức và đau đớn như vậy?
Nhìn nước mắt Linh Phi lớn chừng hạt đậu và vẻ mặt đáng thương, Mộc Ly và Phượng Lâm càng thêm xem thường nữ nhân này, mới vừa còn một bộ dáng không sợ trời không sợ đất muốn giết Anh nhi nàng. Sao vào lúc này, mới có chút chuyện đã nhịn nổi không? Hazzi ~~ thật đúng là rất không có ý nghĩa!!
"Người đâu, có người muốn mưu sát Bổn cung!" Linh Phi di động lui về phía sau, giọng nói khàn khàn kêu to, hai Cẩm y vệ hai bên muốn động nhưng không thể động, nhìn vẻ mặt này, rõ rang đã bị Phượng Lâm điểm huyệt đạo.
Mộc Ly không chút độ ấm nhìn ánh mắt sợ hãi của Linh Phi, cười lạnh lần thứ hai: "Linh Phi! Sao chỉ một chút chuyện nhỏ ngươi cũng không chịu được vậy? Nếu ta vẽ vài đao lên gương mặt xinh đẹp như hoa này, ngươi nói, sẽ như thế nào đây?"
Vuốt ve con dao nhỏ trên tay, nhàn nhạt ý giễu cợt, Mộc Ly nói chuyện vô cùng nhẹ, cố ý kéo dài âm cuối lên, quả nhiên nhìn thấy sự sợ hãi trong con ngươi Linh Phi lại nhiều hơn một chút. Phượng Lâm ở một bên xem kịch vui không nhịn được rùng mình một cái, đều nói độc nhất là lòng dạ đàn bà, Anh nhi quả nhiên đủ gan dạ đủ độc ác. Lúc này hắn đang cảm thấy bản thân may mắn chưa từng đắc tội nữ nhân nào.