"Phụng Thiên Thừa Vận, Hoàng đế chiếu viết, nữ nhi của Hữu Tướng Nhan Khuynh Thành, diễm tuyệt lục cung, tài khuynh thiên hạ, đặc biệt sắc phong làm cung nữ cận thân của trẫm, tiếp chỉ lập tức vào Dưỡng Tâm điện diện thánh, khâm thử!"
Diễm tuyệt lục cung? Tài khuynh thiên hạ? Đặc biệt phong làm cung nữ! Mọi người ở đây cũng bị đạo thánh chỉ này của Hoàng đế lôi đến!
Cắn răng nghe Cao công công đọc xong thánh chỉ, Mộc Ly cảm thấy mình chưa từng tức giận đến vậy, chưa từng bị áp bức và lăng nhục như thế. Chẳng lẽ toàn bộ công sức của nàng đều đổ sông đỗ biển rồi sao? Nhưng đó lại là sự thật vì cái tên Bạo Quân quỷ tha ma bắt này vừa tỉnh lại đã ban một đạo thánh chỉ tống cổ nàng làm nô tỳ của hắn, hơn nữa còn là ‘Cận thân ’ .
Chỉ là tại sao hắn lại làm như vậy? Lẽ nào chuyện đêm hôm đó hắn cũng biết? Không không không. . . Có lẽ, hắn hoàn toàn không biết gì cả, nhất định là do mình nghĩ nhiều, Mộc Ly chỉ có thể an ủi bản thân như vậy.
"Khuynh Thành cô nương, tiếp chỉ." Cao công công một tay cầm thánh chỉ, một tay cầm Phất trần, vẻ mặt nén cười lén nhìn Mộc Ly cắn răng nghiến lợi. Thực ra ông cũng không hiểu, vì sao Hoàng thượng tỉnh lại việc đầu tiên làm chính là nàng.
"Cao công công, người biết Hoàng thượng làm vậy là có ý gì không?" Mộc Ly lễ phép cười trả lời, hoàn toàn không nhìn ra sự thất lễ vừa nãy. Chẳng qua lúc bàn tay tiếp nhận thánh chỉ, không tự chủ cứng ngắc hai phân, nàng rất muốn rống to, Vũ Tiêu Nhiên ngươi * chết đi coi như xong rồi, hừ hừ hừ. . . . . .
"Ý tứ của Hoàng thượng, sao bọn nô tài có thể tùy ý phỏng đoán." Cao công công vung Phất trần, vẻ mặt trịnh trọng nói.
Mộc Ly trợn trắng mắt, nói thầm: "Không biết thì không biết, cần gì giả bộ như vậy muốn ăn đòn mà."
Dứt lời, Mộc Ly quơ quơ quả đấm, dọa Cao công công vốn dĩ bởi vì những lời này của Mộc Ly mà mặt đã biến thành màu đỏ, lần nữa trở lại màu trắng.
Mộc Ly ôm tâm trạng lo lắng cùng Cao công công đi tới Dưỡng Tâm điện, đúng lúc gặp phải Hoàng thái hậu từ bên trong đi ra, và Hoàng Bùi đang dìu Thái hậu.
"Thái hậu thiên tuế." Âm thanh nhất tề vang dội, Mộc Ly miễn cưỡng làm theo Cao công công dập đầu thỉnh an Thái hậu.
"Ngươi tự giải quyết ổn thỏa cho ai gia!" Ném vào khoảng không một câu, Thái hậu nghiêng người không thèm nhìn tới Mộc Ly.