Bên này, mặc dù Từ Khả đã chạy về rồi, nhưng cô ta cũng không chạy về ký túc xá thanh niên trí thức, mà giữa đường đứng lại đợi Diệp Duật.
Cô ta phải giải thích với Diệp Duật, nếu không, mối quan hệ của cô ta và Diệp Duật sẽ có khoảng cách.
Nói đến chuyện này, vẫn phải trách con tiện nhân Dung Yên kia.
Tất cả là lỗi của con tiện nhân kia.
Nếu như cô ta và Diệp Duật chia tay... Trong mắt Từ Khả lóe lên ánh nhìn dữ tợn, cô ta nhất định sẽ không bỏ qua cho con tiện nhân Dung Yên kia.
Bây giờ, điều quan trọng nhất cô ta cần làm là xoa dịu Diệp Duật, không để Diệp Duật thất vọng về cô ta, cũng không thể để Diệp Duật chia tay cô ta.
Trong lòng đang lo lắng suy nghĩ lát nữa phải giải thích như thế nào, phải làm như thế nào.
Sau đó Từ Khả nhìn thấy Diệp Duật đi tới.
Đôi mắt cô ta sáng lên, cô ta nhanh chóng lao về phía trước.
“Diệp Duật...” Giọng điệu có chút ấm ức.
Nếu là một tiếng trước, Diệp Duật có thể sẽ đau lòng khi nhìn thấy cô ta như thế này, nhưng bây giờ, anh ta thật sự không thể cảm thấy đau lòng nữa.
“Sao cô lại làm như vậy?”
Từ Khả nghe anh ta nói như vậy, tim đập thình thịch, lẩm bẩm nói không ổn, quả nhiên, Diệp Duật tin tưởng lời của con tiện nhân kia rồi.
Cô tỏ vẻ vô cùng đau lòng, cùng với vẻ mặt chịu đả kích nghiêm trọng.
“Diệp Duật, em thật sự không có làm, Dung Yên đang vu khống em...”
Sắc mặt Diệp Duật rất khó coi: “...”
Cô ta đang xem mình là đồ ngốc sao?
“Tôi không muốn nhắc đến chuyện này nữa, lát nữa chúng ta đến đài phát thanh của đại đội xin lỗi Dung Yên.”
Anh ta muốn giải quyết chuyện này càng sớm càng tốt, sau đó trở về thành phố càng sớm càng tốt, anh ta không muốn ở đây thêm một giây phút nào nữa.
Từ Khả nghe thấy lời này, sắc mặt của cô ta liên tục thay đổi.
Bảo cô ta dùng loa phát thanh xin lỗi con tiện nhân Dung Yên kia? Vậy thì người của đại đội Tần gia sẽ nhìn cô ta như thế nào?
Diệp Duật nhìn vẻ mặt của Từ Khả, cố gắng khiến mình phớt lờ vết máu trên trán cô ta, sau đó lạnh lùng nói: “Nếu cô không đi, vậy cũng được, sau này, chúng ta không cần liên lạc nữa.”
Từ Khả giật mình, cô ta không thể tin được mà mở to hai mắt, “Anh muốn chia tay em sao?”
“Có lẽ chúng ta không phù hợp...” Diệp Duật phát hiện lúc bản thân nói ra lời này, trong lòng cũng không cảm thấy khó chịu lắm.
Điều này khiến anh ta hiểu được, thì ra tình cảm anh ta dành cho Từ Khả cũng không sâu đậm như anh ta tưởng tượng.
Chủ yếu là, anh ta khá thích những cô gái lương thiện.
Từ Khả lập tức bật khóc, sau đó bất chấp tất cả ôm chặt anh ta.
Giọng nói nghẹn ngào: “Em không chia tay... Nếu như anh chia tay, em dứt khoát đi chết cho rồi...”
Người đàn ông cô ta cực khổ lắm mới giành được, cho dù chết, cô ta cũng sẽ không buông tay.
Diệp Duật bị cô ta ôm chặt cả người cứng đờ, anh ta lập tức hất tay Từ Khả ra.
“Cô mau buông tay…” Nếu như bị người khác nhìn thấy, vậy thì xong rồi?