Hiện tại Thôi Hước Bắc mới ý thức được, hoá ra mình và Tô Mạn đều không còn nhỏ nữa, đều đã đến tuổi lập gia đình.
Cậu khẩn trương chà xát bàn tay: “Huyện thành này cũng không lớn, tìm một người thích hợp cũng không dễ dàng như vậy.”
“Sao không dễ dàng, cục công an huyện có nhiều người rất khá.” Thư ký Trình tuy là cán bộ lớn tuổi, nhưng bàn chuyện của những thanh niên lại rất hăng hái: “Không nói tới cục công an, thì đề cập tới đại viện trong huyện uỷ cũng được, bên đó có rất nhiều sinh viên đang làm việc. Với tài năng của Tiểu Tô, tôi nghĩ rằng chỉ có sinh viên mới xứng với cô ấy.”
Thư ký Trình cảm thấy với những thành tích mà Tô Mạn đã đạt được, thậm chí sinh viên cũng chưa thực sự tương xứng với cô.
Sau khi Thôi Hướng Bắc nghe xong, lại nhớ tới hành động xé giấy báo trúng tuyển đại học của mình, trong lòng đúng là muốn khóc mà không khóc được.
Sớm biết có ngày hôm nay, thì sau khi xé tờ giấy đó, cậu cũng muốn nhặt từng mảnh lên để dính lại, sau đó mặt dày mày dạn đi vào đại học, ai muốn làm gì cậu cũng được, chỉ cần cho cậu ta vào học thôi.
Thế nhưng nếu như cậu vào đại học, cậu sẽ không được quen biết với xưởng trưởng Tô, càng không thể thân quen với cô ấy như bây giờ.
Đến khi bước tới trước cửa văn phòng của thư ký Lâm, trong đầu Thôi Hướng Bắc vẫn đang quay cuồng trong những suy nghĩ nếu như và nếu như. Nhưng khi nhìn thấy thư ký Lâm, trong một khắc ấy đầu óc cậu đột nhiên thông suốt.
Xưởng trưởng Tiểu Tô là do thư ký Lâm điều lên huyện.
Nếu biểu hiện của cậu tốt hơn chút nữa, không phải cậu ta cũng sẽ được điều lên huyện sao?
Thôi Hướng Bắc tức khắc lên tinh thần, đi theo thư ký Trình cùng nhau tiến vào văn phòng.
Hôm qua thư ký Trình mới vừa từ văn phòng của thư ký Lâm trở về, hôm nay lại hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi tới, trên khuôn mặt tràn đầykhí thế.
Thư ký Lâm nói: “Đồng chí Xuân Bình, hôm nay có chuyện vui phải không?”
Thư ký Trình cười nói: “Thật bị ngài nói trúng rồi, đồng chí Thôi Hướng Bắc của chúng tôi mất ăn mất ngủ làm nghiên cứu thực nghiệm, rốt cuộc nung ra loại gạch đỏ phẩm chất rất tốt. Ở lò gạch nung trong huyện cũng chưa có loại kỹ thuật này đâu. Tôi nghĩ nên thông báo tin tức tốt này cho huyện, nếu trong huyện đồng ý, tôi còn muốn phổ biển loại kỹ thuật này ra.”
Thư ký Lâm vừa nghe, quả nhiên mắt sáng rực lên.
Là một lãnh đạo chú trọng người thật, việc thật, ông đối với những người chịu khó tìm tòi nghiên cứu đều rất coi trọng. Đặc biệt là những nghiên cứu về mặt xây dựng và kiến trúc.
Không đợi thư ký Trình giới thiệu, Thôi Hướng Bắc đã nhanh chóng mang gạch mẫu cùng với tư liệu đặt trên mặt bàn làm việc để thư ký Lâm xem.
Thư ký Lâm đầu tiên là quan sát gạch, sau đó lại nhìn những tư liệu.
Thôi Hướng Bắc nói: “Số liệu được liệt kê trong đó đều dựa trên những thực nghiệm mà chúng tôi đã làm, từng bước từng bước cố gắng, đến ngày hôm qua chúng tôi đã cho ra lò một mẻ gạch mới, xác suất thành công rất cao.”
Thư ký Trình rất hài lòng đối với biểu hiện này Thôi Hướng Bắc. Lúc trước ông còn lo lắng Thôi Hướng Bắc là loại người ít nói, không biết tiến thoái, đi tới trong huyện cũng sẽ giữ nguyên tính cách này, không nghĩ tới vào thời khắc mấu chốt Thôi Hướng Bắc lại có biểu hiện vô cùng tốt như vậy.
Thư ký Lâm xem xong tư liệu, trên mặt nở nụ cười hiếm có, sau đó liền gọi bí thư của mình mang trà tới đây.
“Tiểu Thôi, anh nói cho tôi nghe xem, để áp dụng được loại kỹ thuật đã cải tiến này thì có yêu cầu gì đối với những phương diện khác không? Về phí tổn có gì thay đổi không? Điều kiện để cải tiến có khó không?
Nói đến phương diện chuyên môn, Thôi Hướng Bắc lập tức trở thành một người tỉ mỉ và cẩn thận, cậu trầm ổn đáp, sau đó kể chi tiết điều kiện đặc biệt của phương pháp cải tiến: “Nếu muốn áp dụng phương pháp này thì sẽ phải cải tiến lại lò gạch nung cũ. Tuy rằng sẽ mất một ít chi phí, nhưng lợi ích đằng sau tuyệt đối lớn hơn nhiều lần so với chi phí bỏ ra.”
Thư ký Lâm nghe vậy, cao hứng nói: “Nếu đã là như vậy, chúng ta có thể không ngừng cải tiến kỹ thuật của mình, còn có khả năng được công nhận trên toàn khu vực nữa. “
Huyện thành nằm dưới sự quản lý của cấp khu vực, nói cách khác, nếu đem kỹ thuật mới này báo cáo lên khu vực, có khả năng khu vực sẽ vận dụng kỹ thuật của Thôi Hướng Bắc.
Thư ký Trình sắc mặt kích động đến đỏ bừng lên nói: “Thư ký Lâm, kỹ thuật này còn có thể công nhận trên toàn khu vực sao? Tôi cũng cảm thấy có khả năng này. Nếu là khu vực có, đã sớm phổ cập tới cho chúng ta rồi.”
Thư ký Lâm cười nói: “Đến lúc đó Tiểu Thôi theo tôi cùng đi. Nếu là không được, chỉ có thể để Tiểu Thôi tiếp tục vất vả nghiên cứu thêm, sớm ngày có đột phá mới.”