Chương 294: Giỏi ép giá

Trước tiên để công nhân dùng tiền và phiếu công để mua đồ gia dụng. Sau đó lại dùng số tiền và phiếu công bán được để đổi thành vật dụng kim loại, rồi xưởng đồ gia dụng bọn họ chỉ trực tiếp mang đồ đi.

Chủ nhiệm Dương nghe xong, ông rất cẩn thận suy nghĩ, phát hiện nếu làm theo kế hoạch này thì cả ba bên đều có lợi. Xưởng sản xuất của họ bán đi một số lượng lớn đồ dùng nhà bếp, có thể có tài chính để nhập sổ. Còn nhóm Tô Mạn bọn họ nhận được những đồ họ muốn, nhân công nhà xưởng cũng mua được đồ gia dụng.

Cái bánh này vẽ ra quá ngon đi.

Nếu như quyết định vụ mua bán lần này, tức nhiên sẽ phải thảo luận vấn đề giá cả. Tốt xấu gì cũng là người làm kinh doanh, chặt chém giá cả chỉ cần thuận miệng liền có thể ép giá người khác.

Chủ nhiệm Dương mặt không tán thành lắc đầu: “Tôi cảm thấy không thể làm như vậy được, đồ gia dụng của các người giá cả cũng quá cao, chúng tôi lại còn mua số lượng lớn như thế, hơn nữa vẫn là trong xưởng hỗ trợ giới thiệu dùm, nên giá cả phải thấp hơn so với bên ngoài mới đúng chứ. Bằng không, nhân công chúng tôi ra bên ngoài mua cũng được, cần gì phải mua của các người?”

Thôi Hướng Bắc khó xử nhìn về phía Tô Mạn.

Tô Mạn cười nói: “Chủ nhiệm Dương nói rất đúng, chúng tôi đến đây trao đổi, đương nhiên giá cả so với bên ngoài sẽ thấp hơn. Cho nên tôi cũng mong đồ dùng nhà bếp của quý xưởng giá cả cũng nên thấp nhất có thể nhỉ? Bằng không chúng tôi cũng có thể cầm tiền và phiếu công mua ở bên ngoài, cũng không cần đến đây thỏa thuận làm gì.”

Đều là người làm kinh doanh, ai mà không giỏi ép giá chứ.

“Hơn nữa, không giấu gì chủ nhiệm Dương, trước nhà xưởng mình chúng tôi đã đến những nơi khác, họ cũng đã liên hệ với chúng tôi mong muốn mua đồ gia dụng. Ví dụ như tiệm cơm Quốc Doanh kia cũng tìm chúng tôi nói chuyện, tiền và phiếu họ đều không thành vấn đề. Nhưng do chúng tôi cảm thấy buôn bán như vậy quá chậm, nên vẫn mong có thể cùng quý xưởng hợp tác vui vẻ.”

Chủ nhiệm Dương lập tức cảm thấy không dễ chịu, nói như vậy xưởng trưởng Tô không phải cố ý nói xưởng đồ gia dụng của cô không phải chỉ có một sự lựa chọn duy nhất là họ sao?

Có điều cô cũng không có nói sai cái gì.

Mỗi nhân công trong nhà xưởng ít nhiều đều sẽ thiếu đồ gia dụng. Nhưng không phải xưởng gia dụng nào cũng sẽ thiếu đồ dùng nhà bếp. Loại đồ dùng nhà bếp này rất bền, mua về cơ bản có thể sử dụng rất nhiều năm, có một ít người tiết kiệm, dùng cả đời cũng có thể có khả năng.

Nghĩ vậy, làm cho ông thật sự muốn ép giá thêm thì cũng không thể mở miệng, cũng không thể nắm chắc như trước nữa.

Thôi Hướng Bắc thấy chủ nhiệm Dương mày nhíu chặt, vẻ mặt luẩn quẩn như đang tính toán cái gì, cậu lại nhìn sang Tô Mạn, vẻ mặt của cô bình tĩnh, dáng vẻ thoải mái tựa vào ghế, lập tức làm cậu nhớ lại cảnh tượng mình được Tô Mạn sắp xếp đi hốt phân người.

Hiện tại gương mặt chủ nhiệm Dương giống y sì cậu lúc đó.

Lần trước cậu bị cô đàn áp như vậy, quả thật không oan uổng gì, Không phải do Thôi Hướng Bắc quá ngu ngốc, mà là tài ăn nói của cô quả thật quá lợi lại.

Dựa theo những gì đã thương lượng trước đó, ngay lúc thấy đối phương do dự suy nghĩ, nhiệm vụ của cậu là phụ trách kích thích đối phương một chút: “Xưởng trưởng Tô, xưởng vật phẩm kim loại có vẻ như vẫn còn muốn suy xét thêm, nói thật tôi cảm thấy nếu so sánh với vật phẩm kim loại, thì nhu cầu của chúng ta với thịt được chế biến cũng rất lớn. Rất nhiều xã viên đã rất lâu rồi còn chưa được ăn thịt. Hay là giờ chúng ta liên hệ bên trại nuôi heo một chút, chắc chắn họ sẽ đồng ý”.

Tô Mạn không ủng hộ nói: ”Chủ nhiệm Thôi, xưởng đồ gia dụng chúng ta không lớn, số lượng cung ứng có giới hạn, nếu là ký hợp tác cùng trại nuôi heo bên kia rồi. Nếu sau đó, còn mong muốn mua dụng cụ nhà bếp, tôi lo lắng chúng ta sản xuất không kịp. Hơn nữa, tôi cùng chủ nhiệm Dương đây đang bàn bạc khá tốt, chủ nhiệm Dương ông đừng sốt ruột, tính cách của chủ nhiệm Thôi có chút nóng nảy và hấp tấp. Ông cứ mặc kệ anh ấy, chúng ta cùng nhau nói chuyện, ông còn cảm thấy có vấn đề gì nữa không?”

“.....” Chủ nhiệm Dương lại cẩn thận nhìn bảng báo giá: “Cái này… kỳ thật trong một lát thì tôi cũng không thể hồi đáp cho các người, giá cả là trong xưởng quy định, tôi bên này chỉ phụ trách hậu cần, còn về phương diện giá cả tôi còn phải cùng các lãnh đạo khác trong nhà xưởng thương lượng. Hơn nữa tôi cũng chưa biết được chất lượng đồ gia dụng của các người như thế nào.”

Tô Mạn tự tin nói: “Chủ nhiệm Dương, ông cứ yên tâm, đồ gia dụng chúng tôi sản xuất chất lượng là tốt nhất, tất cả đều là đồ thủ công chế tác. Hơn nữa còn đa dạng mẫu mã, sản phẩm tân tiến. Nếu ông không tin, hiện tại chúng ta đi xem, chúng tôi đã đem hàng mẫu để ở ngay cổng nhà máy rồi.”