Đương nhiên, chờ đến khi bọn họ cầm đồ vật vào tay rồi, đồng chí Lý Xuân Hoa mới nói, đến ngày phát tiền lương bọn họ sẽ phải trả đủ số đó cho bà.Tuy rằng việc này làm hai vợ chồng bọn họ trở tay không kịp, nhưng vẫn còn tốt, ít ra họ không phải tay không mà về bên ngoại.
Đội Sơn Tiền cùng với đội Đại Kiều Loan đều ở ngay cạnh khu nhà họ, cũng không tính là xa, cho nên hai vợ chồng đi không đến nửa giờ đã tới. Giờ này nhà ai cũng tan tầm trở về, nhìn thấy hai vợ chồng Lâm Tuyết Cúc xách theo đồ vật đi trên đường, liền nhiệt tình chào hỏi.
“A, Tuyết Cúc đã trở lại, đúng là lên làm cán bộ có khác, thay đổi hẳn nha.”
Lâm Tuyết Cúc vươn tay vuốt vuốt tóc: “Vẫn giống như trước thôi mà, tôi làm cán bộ cũng là vì nhân dân phục vụ. Dạo gần đây do bận rộn quá, chưa có thời gian về nhà mẹ đẻ, lần này cố gắng thu xếp một chút lại thêm có chuyện vui, cho nên hai vợ chồng tôi cùng trở về.”
Nghe cô nói như vậy, người khác liền theo hỏi: “Là chuyện gì vậy?”
“Cũng không phải chuyện lớn lao gì, Đại Trụ nhà chúng tôi hiện tại là công nhân của lò gạch công xã. Chúng tôi đem việc vui về báo cho cha mẹ để họ an tâm.”
Quả nhiên, nghe được những lời này, trên mặt bọn họ đều hiện lên vẻ kinh ngạc cùng hâm mộ. Bọn họ cũng biết, lò nung gạch tổng cộng có 30 công nhân. Lấy số người của một đại đội mà tính, nhiều người như vậy mà chỉ chọn được 30 người, chia tỷ lệ ra đại khái trong mười người chỉ chọn ra được một, hai người. Tỷ lệ chọi cũng khá cao.
“ Đại Trụ thật là lợi hại.”
“Hai vợ chồng các người càng ngày càng có tiền đồ. Một cán bộ, một công nhân, cuộc sống về sau vô cùng viên mãn. “
Thời điểm khi hai vợ chồng tới nhà họ Lâm, tâm trí hai người đã bị những lời ngợi khen đó làm cho lâng lâng như đang ở trên mây. Người nhà họ Lâm sau khi nghe được tin này, lại tiếp tục kinh ngạc nhìn chăm chú vào Tô Đại Trụ.
Lâm Tuyết Cúc tự hào nói: “Con đã nói rồi, Đại Trụ nhà chúng ta là một người đàn ông bản lĩnh.”
Mấy ông anh nhà họ Lâm nghe em gái mình nói như vậy, nhìn nhau không biết nên phản ứng như thế nào. Nói thật ra, lúc trước khi nghe tin tức em gái được lên làm cán bộ, bọn họ đã kinh ngạc muốn rớt cằm. Nhưng bọn họ càng không nghĩ tới, em rể lại có thể làm công nhân, lãnh đạo trong lò gạch có bị mù mắt hay không vậy?
Bà Lâm nhìn con rể, càng nhìn lại càng hài lòng, nói: “Đại Trụ đúng là giỏi giang.”
Ông Lâm cũng nhìn con rể càng thêm thuận mắt.
Tô Đại Trụ ngồi thẳng lưng đúng tư thế tiêu chuẩn, tùy ý cho cả nhà cha mẹ vợ đánh giá. Đây là lần đầu tiên anh hãnh diện nhất khi về thăm mọi người bên ngoại, thật là sảng khoái.
Nhưng bà Lâm rất nhanh thu lại ánh mắt từ trên người anh ta mà nhìn qua con gái mình, nhỏ giọng nói, “Mẹ nghe lão Trương trong lò gạch nói cô em chồng nhà con hiện giờ đang làm xưởng trưởng ở đó phải không? “
“Đúng vậy ạ.” Nói đến cô em chồng, Lâm Tuyết Cúc cảm thấy chính mình lại có thể khoa trương thêm một chút nữa.
Bà Lâm lập tức nói: “Con xem mấy anh trai của con như thế nào?”
Lâm Tuyết Cúc vừa mở miệng ra liền ngậm lại, sau đó đôi mắt mở to nhìn về phía anh cả nhà mình: “Mẹ, người nói vậy là có ý gì?”
Loại chuyện này xác thật rất ngượng ngùng, sắc mặt bà Lâm không được tự nhiên nói: “Không phải, mẹ không có ý gì cả, chỉ là mẹ thấy Đại Trụ cũng có thể lên làm công nhân cho nên……”
Lời này khiến cho Lâm Tuyết Cúc không hài lòng, cô nói: “Đại Trụ nhà chúng con thì sao? Anh ấy có thể chịu khổ, làm việc chưa bao giờ oán giận! Anh ấy cần lao giản dị, công tác nghiêm túc. Anh ấy có chỗ nào không tốt?! Mẹ, con nói cho người nghe, loại tư tưởng này của người là không đúng, phải thay đổi. Chúng ta không thể cả ngày nghĩ muốn đi cửa sau, phải chính mình cố gắng tiến lên. Mấy người anh trai của con có phải nông dân tích cực hay không? Là một người đàn ông mà cả danh hiệu chiến sĩ thi đua cũng không lấy nổi, người nghĩ xem, bọn họ có thể làm được việc gì nữa đây ?Người cứ về bảo ban họ, cố gắng chăm chỉ làm việc đi, đến lần sau có cơ hội, không cần nhờ vả ai hết, tự động người ta sẽ chọn. “
Bà Lâm bị con gái nhà mình phê bình liên tiếp, nghe mà có chút choáng váng đầu óc.
Đặc biệt là khi cô nói đến những người khác của nhà họ Lâm. Mấy ông anh thầm nghĩ: trước kia em gái của họ không phải như thế sao, lúc trước em gái bọn họ thích nhất là đi cửa sau, thích nhất là chiếm tiện nghi. Thấy được lợi là chạy tới nhanh không ai sánh kịp. Cô em gái đấy bây giờ đi đâu mất rồi?
Bà Lâm nói: “Hiện tại con nói chuyện kiểu như vậy sao? Là ai dạy con nói như vậy? Con có thể nói chuyện đàng hoàng hay không hả?”
Lâm Tuyết Cúc nói: “Sao con lại không nói chuyện đàng hoàng được? Con đi theo tổ chức học được đó. Tổ chức có dạy: làm việc trái pháp luật là sai lầm. Mọi người là muốn con phạm sai lầm sao?”