“Vừa lúc cháu tính toán như vậy, lại có thể có thêm kiến thức.”
Ông ngoại nghe thấy cô đã có tính toán, cũng không hỏi nhiều, ông kỳ thật cũng không phải người thích nói chuyện, cũng là vì đứng trước cháu gái mới nói nhiều hơn vài câu.
Trình Nguyên Hoa cầm cái bánh bao cuối cùng, ngồi trên xe cùng ông ngoại trở về.
Cái bánh bao này lúc nặn không được chắc tay nên buổi sáng không có bán mà giữ lại ăn, là nhân dưa muối.
Bà ngoại cô làm dưa muối cũng không tệ lắm, bánh bao vẫn còn hơi ấm, cô cắn một ngụm to, khoan miệng liền tràn đầy mùi thơm, tuy hương vị dưa muối khá nặng nhưng so với bánh bao bán trên thị trường hiện nay thì ngon hơn nhiều.
Đương nhiên cô còn nếm ra không ít vấn đề.
Vị giác của Trình Nguyên Hoa kỳ thực rất tinh, người khác nếm không ra nhưng cô lại có thể nắm được rõ từng chi tiết nhỏ, cho nhiều hay ít muối, cho bao nhiêu hoa tiêu cùng bột ngọt cô đều có thể nếm ra được.
Hơn nữa, cô cũng rất có thiên phú nấu ăn, nhưng bởi vì cô không muốn bị ép buột trở thành đầu bếp như cha mình nên rất hiếm khi cô vào bếp.
Trước kia ông nội cũng đã nói qua rồi, sau khi quán ăn giao cho cha cô phải đào tạo cô bài bản thì mới có thể khiến quán ăn Nhà họ Trình càng ngày càng phát triển rực rỡ.
Cha cô có tài nấu ăn hơn so với Trình Trường Đông nhưng so với cô còn kém xa, nhưng bởi vì cô không không quá nguyện ý trở thành đầu bếp nên gần như không mấy bận tâm đến việc nấu nướng, tình nguyện ủy khuất vị giác của mình.
…...
Sau khi trở về, trong ngày Trình Nguyên Hoa bắt đầu đánh giá nhà ông bà ngoại.
Nhà của ông bà ngoại cô là nhà tự xây lên, nhưng phòng ở không hề cũ kỹ, Tuy rằng là nhà mái bằng nhưng lại rất có phong cách.
Đây cũng là nguyên nhân mà cha mẹ cô không có tiền để lại, hai người họ vốn muốn mua nhà cho ông bà ngoại nhưng ông bà ngoại lại không chịu dọn đến ở, ngược lại muốn sống trong ngôi nhà mà họ tự xây lên.
đấy là do hai người dọn sạch nhà kho nhỏ, rồi tu sửa lại thành căn nhà.
Khi đó cha mẹ cô không lay chuyển được, cho nên mới đồng ý sửa nhà, kết quả sửa đến nghiêng trời lệch đất.
Cũng may ông bà ngoại không hiểu về lĩnh vực này, không biết được tiền sửa chữa căn nhà có thể mua được 2, 3 căn nhà nhỏ trong thành phố rồi.
Ngôi nhà được sửa lại theo dạng tứ hợp viện, thoạt nhìn không giống căn nhà hiện đại nhưng trông rất đẹp.
Lối vào là một cổng hình vòm, bước vào sẽ thấy một cái sân rộng rãi, sau đó là một sảnh trước cũng rộng không kém, bên trái sảnh chính là phòng bếp, còn phía sau là phòng bọn họ ở.
Nhìn trông rất cổ điển, nhưng những thứ đồ hiện đại như Wifi hay bồn cầu tự giựt nước đều rất đầy đủ.
Nếu thật sự mở cửa hàng, sảnh trước sửa làm nhà ăn ít nhất có thể kê được sáu bàn, bên phải lại làm thành một phòng riêng, khá là chỉnh tề.
Lúc này, Trình Nguyên Hoa cô đây sẽ ngay lập tức sửa chữa sao?
Đương nhiên là không.
Sau khi quay trở lại, cô phát hiện ra một lỗ hổng, trước tiên ở trên mạng thiết kế một cái logo.
Sau đó, buổi chiều lại chạy một vòng bên ngoài xin mấy loại giấy tờ cần thiết.
Đối với những quy trình quản lý này, nhờ cha mình mà cô đã rất quen thuộc, chạy trước chạy sau rất nhanh đã đem mọi thứ thuận lợi làm xong.
Ngày hôm sau cô lại tiếp tục đi bán bánh bao, sau khi bán xong thì cũng hoàn thành nốt mọi việc đã tính toán.