Trở Thành Ma Cà Rồng
Tác giả: R. L. Stine
Chương 7
Nguồn: vietkiem
Andrew gần ngạt thở, không chỉ vì mấy con chó chồm lên người cậu mà vì cả đàn đông nghịt vừa sủa vừa táp gió vừa giụi mõm vào chân cậu. Lại thêm cả cái mùi nồng nặc toa? ra từ chúng. Andrew nhắm nghiền mắt. Cậu sắp sửa bị xé thành trăm mảnh. Rồi tiếng sủa ngừng lại. Con chó vàng buông tiếng hú dài man rợ như thể là hiệu lệnh, cả đàn chó lùi lại. Chúng toa? ra khắp hướng quay lại nhà chúng. Emily và T.J lao đến bên Andrew. Hai đứa quỳ gối xuống.
- Em không sao chứ?
Emily hỏi. Andrew vẫn còn nằm trên mặt đất, gật đầu.
- Chúng có cắn em không? - Chị hỏi.
- Dĩ nhiên là không. - T.J nói với vẻ hiểu biết.
Andrew đứng dậy, phủi sạch áo quần :
- Chúng chỉ ngửi thôi,... và liếm nữa.
Emily lắc đầu.
- Những con chó quanh đây bao giờ cũng rất thân thiện. Chị chưa bao giờ thấy chúng hành động như vừa rồi.
T.J khoanh tay trước ngực.
- Đây là một bằng chứng nữa. - Nó bảo Emilỵ - Andrew sắp biến thành ma cà rồng.
Emily trợn mắt quát T.J:
- Chuyện này chẳng có gì liên quan đến ma cà rồng hết. Nhưng chắc chắn là có chuyện gì đó, rất lạ! - Cô quay sang cậu em. - Chị thắc mắc là tại sao lũ chó chỉ bám lấy em mà không hề đếm xỉa đến chị hoặc T.J.
Andrew rùng mình.
- Bởi lẽ chó biết ma cà rồng là chủ của chúng. - T.J nói với Emilỵ - Vua Quỷ Nhập Tràng gọi chó sói và chó nhà là Bọn trẻ của Vương quốc Bóng Tối.
- T.J ! - Emily quát. - Im đi ! Tao cấm đó. Nếu mày còn nói thêm lời nào về ma cà rồng nữa thì tao sẽ... tao sẽ...
- Bình tĩnh, chị Emilỵ - T.J khuyên.
Emily dịu giọng.
- Dẫu sao bây giờ mới ba giờ ba mươi chiều. Hãy còn quá sớm để Bọn trẻ của Vương quốc Bóng Tối hoạt động.
- Qúa đúng. - T.J hồ hởi nói.
- Ta tiếp tục đi chứ? - Andrew run rẩy hỏi. - Đây là ngày tồi tệ nhất trong đời em. Em muốn về nhà thôi.
Ba đứa lầm lũi bước về nhà, không ai mở miệng nói câu gì nữa. Khi chúng về đến nhà của hai chị em Andrew, Emily chạy vụt vào, leo thẳng lên phòng của mình.
- Tạm biệt T.J. - Andrew nói. Cậu sắp bước vào nhà.
- Đợi đã, - T.J thì thào. - Tớ phải xem cuốn sách ấy lại lần nữa.
Andrew gật đầu. T.J theo cậu lên phòng. Andrew treo biển hiệu "làm ơn đừng quấy rầy" lên trước cửa rồi vào phòng khoá chặt cửa lại. T.J ngồi xuống giường trong lúc Andrew kéo quyển sách ra khỏi túi. Cái bìa da màu đen vẫn không có chữ như lúc trên xe buýt vào sáng hôm ấy. Nhưng khi Andrew cầm xem thì dòng chữ ngoằn ngoèo xuất hiện.
- Kìa ! - Andrew thốt lên. - Nhìn kìa !
- Cái gì? - T.J hỏi.
- Nó đang viết cái nhan đề sách. - Andrew nhìn T.J - Cậu không thấy à?
T.J cau mày và lắc đầu :
- Tớ chẳng nhìn thấy cái gì cả.
- Cậu không thấy thật sao? Nhìn kìa! - Andrew chỉ vào điểm bàn tay vô hình đang viết. - Ngay đây này.
- Chịu ! T.J thốt lên. - Tớ chắc là chỉ có ma cà rồng mới nhìn thấy.
- Ma cà rồng... tập sự. - Andrew rên rỉ.
Andrew ngồi xuống bên cạnh T.J. Cậu mở cuốn sách. Ngay trang đầu tiên, mục lục sách hiện lên rõ ràng.
- Chương hai ! Andrew đọc, - điều luật của ma cà rồng.
Andrew lật sang chương hai. Bàn tay vô hình viết lia lịa.
- Nó có viết ở đó không? - T.J hỏi.
Andrew lật đầu.
- Đọc nó đi.
T.J hết kiên nhẫn, giục bạn.
- "Lúc đã là ma cà rồng - tập sự", - Andrew đọc. - "Bạn phải tuân theo luật pháp của ma cà rồng. Một là : Phải tránh tỏi. Bất cứ phần nào của cây tỏi cũng sẽ khiến bạn đau đớn và ngạt thở.
- Bây giờ nó nhắc nhở cậu đấy. - T.J nói.
- "Hai là", - Andrew tiếp tục đọc. - "Bạn không được phép băng qua dòng nước đang chảy. Dĩ nhiên bạn có thể được đưa qua sông hay suối trong lúc nằm ngủ trong quan tài"...
T.J cười :
- Chắc là nó bảo cậu phải chui vào quan tài để đi xe buýt đến trường đấy.
- Đừng đùa nữa T.J. - Andrew nói.
- Lẽ ra cậu nên xem hết phần này vào lúc sáng. - T.J nói.
- Không thể được. - Andrew nói. - Lúc sáng quyển sách mới được viết đến chương một. Chưa có chương hai đâu.
T.J mở to mắt tỏ vẻ ngạc nhiên rồi nói:
- Cậu đọc tiếp đi.
- "Ba là bạn sẽ trở thành trung tâm quyến rũ của họ hàng nhà chó. Chó nhà và anh em của chúng là chó sói sẽ sủa và tru lên khi thấy bạn. Bởi lẽ chúng muốn được đến gần hơn.
Andrew gấp quyển sách lại.
- Đọc tiếp đi! - T.J giục.
- Mình không thể. - Andrew đáp. - Dòng chữ đã dừng lại.
- Quái thật ! - T.J lẩm bẩm.
Andrew bật mình quẳng quyển sách xuống.
- Nó thật vô dụng ! - Cậu nói. Các điều luật xuất hiện quá muộn. Mình suýt nữa đã phải bỏ mạng vì tỏi. Mình đã gặp rắc rối khi đi qua dòng nước chảy. Và rõ ràng là mình đã bị cả họ hàng nhà khuyển tấn công. - Cậc lắc đầu. - Nếu cuốn sách này hay thì nó phải nói cho mình biết trước điều gì sẽ xảy ra. Chứ không phải nói sau như thế này đâu.
Trông T.J có vẻ đang ra chiều nghĩ ngợi :
- Có lẽ cậu đã vượt trước chương trình đào tạo. - Nó gợi ý. - Có lẽ cậu là một ma cà rồng - tập sự có tài năng xuất chúng.
- Trời đất ơi ! - Andrew lại cầm cuốn sách lên. Cậu lật ra phía sau. Các trang giấy hoàn toàn trắng xoá. Andrew thở dài. - Mình phải biết chuyện gì sắp xảy ra. - Cậu nói với T.J. - Mình phải biết luật chơi! Chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình phạm luật?
- Chắc cậu sẽ không sống sót, - T.J nói, - như cái lối tỏi đã gây ra cho cậu.
Andrew rên rỉ :
- Phải tìm cách làm cho dòng chữ xuất hiện. - Cậu nài nỉ. - T.J hãy nghĩ cách giúp mình đi.
T.J đưa tay tắt công tắc :
- Đã thấy gì chưa ?
Andrew lắc đầu.
T.J chạy đến buồng tắm. Nó múc một ly nước rồi mang lại, vẩy vài giọt nước xuống một trang sách.
Andrew nhìn chằm chằm :
- Không có gì, - cậu nói.
- Tớ biết rồi! Cậu hãy lấy bàn là ra đây. - T.J bảo.
Andrew mang bàn là vào, T.J cắm phích vào ổ điện. Nó vặn nút điều khiển xuống mức thấp nhất.
- Chúng ta không muốn làm cuốn sách bị cháy. - Nó nói khi là lên trang giấy.
Andrew chăm chú nhìn.
Không thấy gì.
- Mình chịu thôi.
Andrew rên rỉ rồi đưa tay rút phích điện, quẳng cuốn sách xuống sàn nhà rồi đưa chân đá trả nó về chỗ cũ - Ở dưới gầm giường cậu. Rồi cậu quay sang T.J.
- Này, chuyên gia về ma cà rồng ơi, cậu hãy cho biết bây giờ mình phải làm gì?
T.J nghiêm mặt lại :
- Việc này cậu phải hoàn toàn tuân theo lời tớ. - T.J nói. - Tớ sẽ nói cho cậu biết cậu phải làm gì. Nhưng cậu có hứa thực hiện không đã.
Andrew gật đầu. Cậu ta đã cùng đường.
- Được. - T.J nói. - Việc đầu tiên mà cậu phải làm là đi mua lấy một chiếc quan tài.