Chương 37: Lạc Hà Sơn

"O? Cứ như vậy xác định ta là người trong kinh nghiệp?"

Tô Bằng nghe xong thằng hề đeo mặt nạ Thiên Cầu này nói, không khỏi nở nụ cười, hỏi hắn.

Hôm nay Tô Bằng không mặc quân phục, mình ở đại doanh Hắc Thủy quân cũng chẳng mấy ngày, cũng không nhiều khí chất thói quen quân nhân như vậy.

| "Ta đeo mặt nạ Thiên Cấu này, cũng không phải là mang cho vui, mùi binh nghiệp trên người quản gia, tại hạ vẫn ngửi ra."

Thằng hề đeo mặt nạ Thiên Cầu này, chỉ vào cái mũi dài quỷ dị trên mặt nạ mình cười.

Tô Bằng lắc đầu khẽ cười, hắn đã chú ý một số tiêu chí đặc thù trên yên ngựa quân mã của mình từ trong Hắc Thủy quân dân ra, nhưng lại tự không cẩn thận, thân phận của mình người sáng suốt liếc mắt liền có thể nhìn ra, thằng hề này cố làm ra vẻ huyền bí.

Có điều Tô Bằng cũng không vạch trần, nói:

"Coi như ngươi nói đúng đi, vị bằng hữu đến từ Bắc Sửu này, gần đây sinh ý ở quận Giang Ninh tốt không?

"Ha ha..."

Bị vạch trần thân phận tên hề đeo mặt nạ Thiên Cẩu này cũng không xấu hổ, nói: "Gần đây sinh ý quận Giang Ninh tương đối khá, hơn nữa đại đa số mua chính là một phần tin tức... Quân gia có muốn một phần không?"

"Nói thử xem đi."

Tô Bằng nói, tên hề đeo mặt nạ Thiên Cẩu kia dựng thẳng một ngón tay:

"canda

"Một tin tức một lượng vàng, tin tức chi trả lời câu hỏi, nếu ngươi không có câu hỏi cụ thể, ta cũng sẽ cho ra tin tức gần đây giá trị tương tự."

| Tô Bằng gật đầu, ném ra một lượng vàng cho thằng hề này, lại từ trên người lấy ra một mặt nạ của thằng hề lớn bằng nắm đấm, cho người của tổ chức Bắc Sửu này nhìn thoáng qua.

| "Ha ha ha. .. Không ngờ, quân gia còn là khách quen của Bắc Sửu chúng ta."

Thằng hề này cười ha ha, sau đó nói:

"Đây là dấu hiệu thân phận khách quý cao cấp, bình thường tin tức nửa giá, có điều Bắc Sửu cũng không thối tiền, ngươi có thể nghe được hai tin tức."

"Vậy thì hai, câu hỏi thứ nhất là, tin tức liên quan môn phái gần đây thu đồ đệ ở quận Giang Ninh."

Tô Bằng nói, đây là ưu thế nắm giữ tổ chức tình báo, Tô Bằng đã nắm giữ tin tức sơ cấp, hắn không nói danh xưng môn phái thu đồ đệ ở quận Giang Ninh, nếu không tin tức này có thể dở thành mấy mảnh tin tức.

"Nhìn ra người rất cẩn thận. .. Có điều yên tâm đi, danh dự kinh doanh tin tức của Bắc Sửu ngươi có thể yên tâm, đương nhiên, giá cả cũng... Ha ha, câu hỏi của ngươi, thật ra bao hàm ba câu hỏi, có điều nếu là lần đầu tiếp xúc với ngài, coi như là tặng ngươi miễn phí hai câu

đi."

Kẻ buôn tin Bắc Sửu này nói, nói xong, hắn giống như dùng một loại thanh âm khá khác loại, phảng phất cơ giới nói ra mấy từ. ..

"Tử Hà Môn, Lạc Hà Sơn, buổi trưa ngày mai."

Tô Bằng nghe xong, khẽ gật đầu, tin tức này quả thật khá có giá trị, Bắc Sửu người ta nói mấy từ, chính là tên, địa điểm, còn cả thời gian mà môn phái thu đồ đệ.

"Không sai, hình như ta còn dư một câu, ta không có câu hỏi gì khá đặc thù cả, người cảm thấy gần đây ngoại trừ tin tức Tử Hà Môn, tin tức gì là có giá tiền cao nhất trong vòng một tháng ở gần quận Giang - Ninh thì nói ta biết đi."

Tô Bằng nói với tên hề đeo mặt nạ Thiên Cẩu này.

"Ha ha ha. .. Ngài rất giảo hoạt, có điều tin tức Bắc Sửu, giá trị mỗi tin đều tương đối, ta chỉ có thể cho ngươi cái mà ta thấy hợp lý nhất thôi."

| Thằng hề này cười quái đản nói, sau đó hắn lại như vừa rồi, thân thể cứng còng, giống như là thanh âm báo thức nói:

"Cố lão gia của Cổ Kiếm sơn trang muốn tân tiến một đám hàng, đại khái cuối tháng hàng đến, có thể đi qua con đường Thanh Sơn trại kia."

"Cổ Kiếm sơn trang? Cổ lão gia?"

Tô Bằng nghe xong, lông mày hơi nhíu, sơn trang này cùng người kia, mình cũng chưa nghe nói qua, có điều nếu tin tức Bắc Sửu cho mình hắn, Cổ Kiếm sơn trang này, hắn là địa phương không xa quận Giang Ninh lắm.

Về phần là hàng gì. . . Tô Bằng cảm giác, hắn không phải là thứ gì đường hoàng.

"Nếu ngài muốn biết tin tức càng tường tận, có thể mua tin tức cấp hai của chúng ta, tin tức cấp hai, mười lượng vàng một tin."

Người Bắc Sửu này, cười quái dị hắc hắc, nói với Tô Bằng.

"Bỏ đi, chờ ta phát tài lại tìm các ngươi vậy."

Tô Bằng nói với Bắc Sửu này, sau đó nhìn thoáng qua sắc trời, nhảy lên ngựa chiến, nói:

"Liền tạm biệt tại đây, sau này có thể còn có chỗ phiền toái cần giao lưu trao đổi với nhau nhiều."

"Nào có."

Tên hề đeo mặt nạ Thiên Cẩu này khẽ gật đầu, sau đó cười quái dị nói:

"Chỉ cần ngài có thể giao tiền."

"Ừm, vậy thì tạm biệt."

Tô Bằng gật đầu, ghìm ngựa phi như bay, chạy ra ngoài thành.

Tô Bằng cũng không có chuyện gì ở trong thành, tin tức trong thành chủ yếu là tiểu đầu mục kia phụ trách, mặt khác còn có một tiểu đầu mục, nhưng lại chuyên môn nghe tin tức bang phái, bản thân cũng lẫn vào trong Tiên bang một trong ba bang lớn của quận Giang Ninh Tam, không quá tiện liên lạc, hôm nay Tô Bằng cũng không đi gặp hắn, tự cười tuấn mã, một đường về tới đại doanh Thành Tây của Hắc Thủy quân.

Đến đại doanh, Tô Bằng đi vào địa điểm văn phòng Hắc Lang Nhĩ, mấy đầu mục phiên tử cùng thuộc trung tầng như mình cũng không

đó, ngược lại lãnh đạo trực tiếp của mình, phó tổng quản Hắc Lang Nhĩ lại ở đó, Tô Bằng báo một số tin tức mình lấy được, đương nhiên, về môn phái thu đồ đệ là Tư Hà Môn, còn cả thời gian địa điểm thu đồ đệ, Tô Bằng cũng không nói.

Nói giỡn à, đó là tin tức Tô Bằng tự bỏ tiền ra mua được, thế nào cũng không thể còn chưa lĩnh quân lương, bản thân liền ném tiền riêng vào trong đó được!

Những tin tức cụ thể kia, Tô Bằng còn muốn phát huy giá trị lớn nhất trong tay mình.

Nghe xong báo cáo của Tô Bằng, tên phó tổng quản Hắc Lang Nhĩ kia trầm ngâm một hồi, nói:

au

"Đại phái giang hồ thu đồ đệ? Ta sao chưa nghe nói qua việc này? Cũng chẳng có môn phái nào gửi thiếp cho thành chủ đại nhân. .. Việc này có điểm kỳ quặc, chẳng lẽ là những môn phái lánh đời kia muốn thu đồ đệ? Có điều nếu vậy, không đến mức thanh thế to lớn như vậy chứ."

Tô Bằng thấy rồi, tất nhiên có thể phỏng đoán ra vài phần tâm tư S thượng quan, từ trên môn phái giang hồ mà tính, quận Giang Ninh thuộc 8 về phạm vi thế lực của đại phái giang hồ - phái Thanh Thành, nếu môn

phái khác muốn thu đồ đệ ở đây, ít nhất phải xem mặt mũi phái Thanh Thành, ít nhất cũng biết gặp thành chủ một lần, nếu không chính là vị phạm, không nể mặt Thanh Thành, nhẹ thì xích mích, nếu đối phương là

một môn phái tương đối yếu thế, phái Thanh Thành trực tiếp phái mấy trưởng lão mang theo đệ tử xông tới hỏi tôi cũng có thể.

Môn phái hầu như đều có quy tắc ngầm bất thành văn, hôm nay việc này, chẳng khác nào vượt qua giới tuyến cướp nhân tài tự nguyện, là chuyện vừa lớn vừa nhỏ.

Đại môn phái đều khá quý lông chim, tùy tính hành sự, cũng chỉ có một số người khác biệt, tương đối rời rạc, nhưng phổ biến mà nói môn phái lánh đời cao thủ cao hơn một chút.

"Đại nhân, tin tức vẫn chưa rõ, thuộc hạ thỉnh lệnh, tự mình đi điều tra chuyện này, nhất định tra ra manh mối."

Tô Bằng chắp tay, nói với phó tổng quan Hắc Lang Nhĩ này.

"Vậy thì tốt."

Phó tổng quản này nghe xong, khẽ gật đầu, nói:

"Nếu chuyện này là người tra ra đầu tiên, vậy thì do người phụ trách, ta cho ngươi quyền tuy cơ ứng biến, sau khi tra ra tình huống báo cho ta biết, tra rõ sẽ nhớ một công cho ngươi."

Tô Bằng gật đầu, lui ra ngoài.

Ngoài cửa, Tô Bằng lắc đầu, thật ra với chuyện Tử Hà Môn thu đồ đệ lần này, hắn cũng rất tò mò, đang muốn mượn cơ hội tiếp xúc thử nhân sĩ môn phái, nếu không hắn cũng sẽ không gánh chuyện này.

Dù sao với kinh nghiệm Tô Bằng mà nói, cho dù tổ chức gì, đều là trung tần nhàn nhã tự tại nhất, người càng ở trên thì càng phải gánh quyết sách áp lực, người cơ sở phía dưới phải chịu trách nhiệm chân chạy, trung tầng liền lĩnh mệnh lệnh, đem áp lực thượng tầng thêm cho phía dưới, liên hoàn thành nhiệm vụ của mình, thoải mái tự tại bực nào.

| Giống như lần này, thật là mình không cần làm gì cả, chỉ là thủ hạ đắc lực, liền giành trước báo cáo tin tức này, nếu không phải mình hiếu kỳ, hơn nữa từ chỗ Bắc Sửu mua sắm được tình báo, vẫn có thể đem nhiệm vụ trao quyền cho cấp dưới, vậy là thích ý bực nào chứ!

"Làm tốt tiểu trung tầng của ta, sẽ tạo ra một phần tiền đồ tốt."

Bản thân Tô Bằng hát đùa, rời đi làm một số công tác chuẩn bị.

Đến tối, Tô Bằng đã lấy được tất cả tin tức mình cần.

Lạc Hà Sơn, là con đường phụ cận quận Giang Ninh, hướng về Thanh Sơn trại kia, sau khi đi qua Thanh Sơn trại lại đi một ngọn núi hai mươi dặm, núi cao hơn ba nghìn mét, ngược lại là một địa phương tươi đẹp, từ phương hướng Thanh Sơn trại nhìn lại, ngọn núi này vừa vặn cản mặt trời Tây, nên đặt tên gọi là Lạc Hà Sơn.

Trên núi này có một cổng game, giống quảng trường do tự nhiên hình thành, tầm nhìn rất tốt, ngắm cảnh không tệ, chỉ là đường lên núi khá gian nan, lại có hổ lang xà trùng, ngược lại cản trở cước bộ những vị khách rảnh rỗi muốn thưởng cảnh đẹp thích dạo chơi kia.

Trong cơ sở dữ liệu của Tô Bằng ở Hắc Lang Nhĩ, rất nhanh tra được những tin tức Lạc Hà Sơn này, tin tức Tử Hà Môn hắn cũng tìm một vài hồ sơ, nhưng không có chút tin tức nào.

| "Xem ra, công tác tình báo của Hắc Thủy quân, so với Bắc Sửu mà nói, kém không chỉ một cấp..."

Trong lòng Tô Bằng nghĩ đến, thở dài một hơi, tự đến địa phương, lại từ chỗ khách giang hồ khác xem thử có thể nghe ngóngđược gì không vậy.

Làm xong thu thập tình báo, Tô Bằng lại tìm một số đạo cụ dịch dung, trước tiên đem tóc của mình nhuộm thành màu hơi vàng, sau đó sử dụng một số đạo cụ hoá trang, rất nhanh, tướng mạo Tô Bằng, dùng gương đồng phòng hóa trang của Hắc Lang Nhĩ nhìn, hình tượng hắn giống như già thêm vài tuổi, khuôn mặt cũng trở thành mặt chữ quốc, lông mi cũng dày thêm vài phân.

Nhìn về phía gương, Tô Bằng cảm giác hình tượng này, chỉ có ba phần bộ dạng mình lúc thường, người chỉ từng thấy mình vài lần, hắn sẽ không nhận ra mình, lúc này mới yên lòng lại.

Hắn sợ chính là, ngày mai lúc mình đi Tử Hà sơn, gặp phải Tào thợ mộc kia, bản thân cải trang một phen, lại đổi quần áo, lại lặng lẽ điểm, tỷ lệ Tào thợ mộc kia nhận ra bản thân bỗng nhiên biến thấp.

"Đêm nay ngược lại nên đi Thanh Sơn trại dừng chân tương đối hợp lý, nhưng đi nơi này, khó tránh khỏi xảy ra cái gì ngoài ý muốn, hôm nay vẫn nên log out trong quân doanh, sau đó nói với Lôi Minh, ngày mai cười khoái mã, dậy sớm một chút đi Lạc Hà Sơn mới tốt."

_ Trong lòng Tô Bằng vạch kế hoạch,

Chính vào lúc này, Tô Bằng chợt nghe thanh âm chuông điện, hóa ra bất tri bất giác, đã đến năm giờ chiều.

Tô Bằng vẫn có chút chưa thỏa mãn, có điều vẫn trở lại trướng bồng của mình log out, sau đó đánh tiếng với Lôi Minh, nói mình tìm một nhiệm vụ, cần năm giờ rưỡi ngày mai liền log in.

"Việc này à, lần trước các ngươi tăng ca nhiệm vụ ta liền có được quyền lợi, có thể an bài các ngươi tăng ca bình thường, năm giờ rưỡi sáng cứ tới đây là được, sáng sớm ta khởi động máy cho ngươi, đương nhiên, bản ghi chép tăng ca vẫn cần ngươi kí tên, sau đó đưa cho Thời bộ trưởng."

Lôi Minh gật đầu nói, Tô Bằng gật đầu, cùng Lôi Minh ước định thời gian, liền đi căn tin ăn cơm.

Ở căn tin, Tô Bằng gặp Quý Minh cùng Tôn Thế Giai, cùng ngồi ăn bữa cơm, biết được Quý Minh đã được tuyển vào đội mã cung Hắc Thủy quân, còn Tôn Thể Giai cũng thuận lợi trở thành thương binh, chờ sau khi đăng cấp thương thuật đề cao có thể chuyển chức sang thương kỵ binh.

"Tất cả mọi người đều rất tốt. ."

Trong lòng Tô Bằng nghĩ vậy, trong lúc bất tri bất giác ba người đều đang phát triển.

Một đêm không nói chuyện.

Ngày hôm sau, Tô Bằng đăng nhập sớm, năm giờ rưỡi đã log in.

Ở trong trò chơi, Tô Bằng muốn một thớt tuấn mã thu được từ chỗ cường đạo Thanh Long sơn, một đường chạy vội đến Thanh Sơn trại, đã là hơn tám giờ sáng.

Bởi vì lo lắng ngựa ở Lạc Hà Sơn không để gửi, lại làm cho người ta chú ý, Tô Bằng gửi con ngựa này ở chổ Lý đại thảm khách điếm Thanh Sơn trại, Lý đại thảm sửng sốt không nhận ra Tô Bằng, lại làm cho Tô Bằng sinh ra không ít tự tin với thuật dịch dung của bản thân.

Ở Thanh Sơn trại, Tô Bằng thi triển thuật phi hành lục địa đã tu luyện tới tầng thứ ba, một đường muốn tới Lạc Hà Sơn.

Cũng không lâu lắm, Tô Bằng đã đi tới dưới chân núi Lạc Hà Sơn...