Chương 31: Tu luyện công pháp bí tịch

“Số liệu dư thừa?”

| Tô Bằng nghe vậy lập tức thấy có điều không ổn trong lời của Thời

Thiên Quân. Khi hắn vào trò chơi, vào cửa tiệm quỷ dị đó gặp ông chủ 6 Triều Bổng, còn cả tấm thẻ thời gian đó, đều là số liệu dư thừa, chỉ mình

hắn nhìn thấy?

Nhưng hắn không hỏi thẳng mà chỉ nói:

“Vậy, biểu hiện và hậu quả của những số liệu dư thừa đó là gì? Chúng tôi có cần tránh những cửa tiệm kiểu đấy không?”

“Tránh đi là tốt nhất.”

Thời Thiên Quân gật đầu.

“Những số liệu dư thừa ấy đại thể xuất hiện dưới hình thức cửa tiệm quỷ dị có thể biến mất bất cứ lúc nào. Chúng sẽ bán một số vật phẩm kỳ quái, nếu dùng chúng sẽ gây hỗn loạn đến số liệu, đồng thời có thể khiến người chơi bị xóa nick. Vì thế tôi khuyên các cậu đừng động vào những thứ trong các cửa tiệm ấy. Khi phát hiện ra lập tức báo cáo với tôi, tôi sẽ cho chuyên gia xử lý.”

“Vậy à...được, nhưng báo cáo có được thưởng không?”

Tôn Thế Giới hỏi.

“Xem tình hình, nếu sau khi báo mà chúng không biết mất thì sẽ có thưởng căn cứ thực tế, từ vài trăm tới một nghìn tệ.”

| Thời Thiên Quân nói. Tôn Thế Giai nghe vậy dường như hứng khởi hơn.

“Lần sau phát hiện tôi sẽ báo cáo ngay.”

Quý Minh cũng gật đầu.

Tô Bằng cũng gật đầu theo, nhưng trong bụng không đồng ý với cách nói của Thời Thiên Quân. Cửa tiệm đó đúng là hơi kỳ lạ, nhưng dù là ở trí thông minh của ông chủ trong đó hay những đạo cụ được bán đều rất có trình tự, không giống như số liệu dư thừa.

Còn việc nick người chơi có thể bị xóa thì Tô Bằng hiểu ra. Điều Thời Thiên Quân nói là về thẻ không gian, có thể khi thể không gian dùng hết thì sẽ bị xóa nick thật.

Nhưng về tổng thể thì là hai quy tắc khác nhau của hai hệ thống, không giống sự dựa thừa vô nghĩa.

“Thời Thiên Quân nói không rõ ràng, cứ có cảm giác hắn che giấu thông tin quan trọng.”

Tô Bằng nghĩ bụng, ghi nhớ điểm đáng nghi này rồi nói: “Thời bộ trưởng, không còn việc gì nữa bọn tôi về ăn tối đây.” “Ừm, đi đi.” Thời Thiên Quân gật đầu nói.

Mấy người Tô Bằng rời khỏi phòng làm việc, Thời Thiên Quân nhắc một cái chết bên cạnh mặt bàn, không lâu sau một người phụ nữ đi vào phòng.

“Thời bộ trưởng tìm tôi?”

Thời Thiên Quân tháo kính xuống nói:

“Ninh Thái, việc lần trước cô nói, lão già trong trò chơi và cả cửa tiệm ấy lại xuất hiện rồi...”

“Là cửa tiệm thần bí khiến một người tổ Long Bôn Tổ, hai người tổ Long Nha trong ghi chép của công ty và một người tổ Ám Kiêu của chúng ta bị xóa nick?”

Người phụ nữ bước vào chính là thanh mai trúc mã của Tô Bằng, tình cờ gặp ở công ty, Cương Nha Muội Ninh Thái. Cô dường như khá kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy, việc này vẫn cần điều tra thêm... Cô thân là tổ trưởng tổ Ám Kiêu, cần phải điều tra cho triệt để việc này. Còn cả loại cửa tiệm thần bí đó liệu có xuất hiện nữa không, tin tức và người liên quan thì tìm Lôi Minh ở nhóm tân binh. Sau khi điều tra xong báo cáo với tôi. Đương nhiên người của cô đừng vào cửa tiệm, sau khi tra ra quy luật xuất hiện của nó tôi sẽ báo lên cho công ty. Sẽ có chuyên gia tới xử lý.”

Thời Thiên Quân nói.

“Hiểu rồi, nếu không còn việc gì nữa thì tôi xin đi trước.”

Ninh Thái gật đầu nói.

“Đi đi.”

Ninh Thái quay người ra khỏi văn phòng Thời Thiên Quân.

“Đúng là phiền phức...”.

Thời Thiên Quân nhìn người ra ngoài rồi, cười khẩy, cầm cốc cà phê

lên...

| Mấy người Tô Bằng báo cáo xong đến nhà ăn để ăn tối. Món ăn bữa tối vẫn rất phong phú, đủ cả theo phong cách phương Đông và phương Tây. Ba người Tô Bằng lấy đồ ăn xong thì bắt đầu ăn.

Trong lúc ăn Tô Bằng nói chuyện thăm dò thì xác định Quý Minh và Tôn Thế Giai khi vào trò chơi không gặp cửa tiệm thần bí đó.

SE

Tô Bằng cảm thấy kỳ lạ nhưng tạm thời gác lại cảm giác đó, dù saovật phẩm của cửa tiệm thần bí đó hắn vẫn còn, có thể nghiên cứu bất cứ 8 lúc nào.

Ăn xong, Tô Bằng trở về phòng suy nghĩ.

Trong phòng hắn có thêm một bảng phi tiêu... Loại này dùng phi tiêu = quốc tế để chơi, nhưng bây giờ hắn lại dùng một con dao gọt hoa quả.

Cảm giác phi dao giết chết con rắn ở nhà họ Tô giờ hắn vẫn thấy còn như mới. Bảng phi tiêu và dao gọt hoa quả đều lấy từ văn phòng Hữu Gian. Nhưng đáng tiếc suốt từ tối hắn không tìm lại được cảm giác khi ây.

Hoặc là chuỗi dao đập vào bảng phi tiêu, hoặc là phi lệch vào tường, thỉnh thoảng vài lần cắm trúng bảng nhưng vị lực quá yếu nên lại rơi.

“Đúng là đau đầu...”

Tô Bằng thử cảm giác tay của mình, nhưng không tìm được thứ cảm giác như có sức mạnh nào đó trợ giúp đó...

Rất nhanh đã qua hai ngày.

Trong hai ngày này, ba người Tô Bằng luôn tu hành trong quân doanh. Trong thời gian đó có người của tổ Ám Kiêu đến hỏi mấy người Tô Bằng, ngoài những câu gặp cửa tiệm đó ở đâu khi nào thì cũng không có câu hỏi gì đặc biệt.

Trong hai ngày này, dùng kinh nghiệm thực chiến và điểm học tập thu được trước kia tu hành được Quân Trung Kiếm Pháp đến tầng mười. Đây là cảnh giới cao nhất của bộ võ công này rồi.

| Từ chỗ Lôi Minh được biết, thường thì võ công màu trắng tu luyện đến tầng mười thì sẽ có hai thứ được nâng cao hơn.

Một là nguyên khí...tu luyện bất cứ loại võ công nào tới mãn cấp cũng làm tăng nguyên khí.

Nguyên khí và kinh nghiệm võ đạo đều liên quan tới cảnh giới. Nghe nói cảnh giới nguyên khí tăng đều sẽ được cộng thêm công thủ.

Ngoài ra, khi một môn võ công tu luyện đến cấp cao nhất đều sẽ xuất hiện tất sát.

Ví dụ bộ Quân Trung Kiếm Pháp của Tô Bằng tu luyện đến tầng mười, xuất hiện một cái tương tự tất sát, gọi là Cực Tốc Khoái Công. Trong vòng năm phút, tốc độ tấn công cực hạn tăng thêm 30%.

Nhưng chỉ có thể dùng chiêu thức tấn công của Quân Trung Kiếm Pháp.

Đây cũng là vì bộ võ công này là màu trắng, võ công cao cấp hơn thì tất sát sẽ hao lệ hơn, lực công kích cũng cao hơn. Dù sao thì Cực Tốc Khoái Công chỉ tiêu hao thể lực chứ không liên quan tới các nhân tố như nội lực.

Ngoài ra, kinh nghiệm võ đạo của Tô Bằng cũng là vì đã tăng cấp cho Quân Trung Kiếm Pháp và nghe giáo quan giảng giải võ đạo, đã tăng đến mức có thể tu hành bí tịch mà hắn có được.

Hóa Vũ Công, Lục Địa Phi Hành Thuật đều có thể tu luyện rồi, chỉ là Mãn Thiên Hoa Vũ cần một loại thủ pháp ám khí cơ sở LV.10. Phi Đao Thuật của Tô Bằng vẫn chưa mãn cấp, tạm thời không thể tu hành, nhưng cũng sắp rồi.

Tối hôm thứ hai, Tô Bằng đã tham ngộ được Hóa Vũ Công và Lục Địa Phi Hành Thuật. Võ công bí tích sau khi tham ngộ sẽ biến mất, nhưng trong cột kỹ năng của hắn cũng có thêm hai loại võ công.

Hóa Vũ Công, công pháp màu lam nhạt, nội lực giống như mưa xuân, thích hợp kích hoạt loại võ công tinh tế, đặc biệt thích hợp với ám khí. Đẳng cấp hiện tại, tầng thứ nhất, mông mông tế vũ, nội lực 55 điểm (bốn tầng đầu tiên mỗi tầng tặng 10 điểm nội lực, năm tầng sau tăng 15 điểm, có tất cả chín tầng)”.

“Lục Địa Phi Hành Thuật, côn pháp màu lam nhạt, một loại khinh công thích hợp đi cho đi đường hơn né tránh trong phạm vi hẹp hoặc bay cao. Cần có nội lực dẻo dai. Đẳng cấp hiện tại: tầng thứ nhất, tốc độ tăng 55%, môi giờ tiêu hao 45 điểm nội lực (mỗi tầng tăng 5% tốc độ di chuyển, giảm tiêu hao 2 điểm nội lực, có tất cả chín tầng).”

Đây là trạng thái hiện tại của hai loại võ công.

Tô Bằng khá hài lòng với hai loại võ công này. Lục Địa Phi Hành Thuật tu hành đến mãn cấp có thể vượt qua cả tốc độ cộng thêm của sơ cấp Kỹ Thuật. Chỉ là không duy trì được lau. Hóa Vũ Công tu hành đến tầng chín có tất cả 55 + 40 + 75 tất cả 170 điểm nội lực, cũng coi như không tồi. Giờ Tô Bằng không có tất sát nào cần tiêu hao nhiều nội lực. Quân Trung Kiếm Pháp thì tiêu hao thể lực là có thể sử dụng rồi.

Hắn cũng khá hài lòng về tốc độ tu hành hiện nay của mình. Ngoài ra Dã Cầu Quyền mười tám thức Tô Bằng cũng đã tham ngộ được hết. Như vậy nếu không có vũ khí hắn cũng có thể dùng quyền cước.

Ngày thứ ba, Tô Bằng lại đăng nhập như bình thường, đột nhiên có một quân sĩ tìm hắn nói là Hàn Thác tìm.

Tô Bằng đến chương của Hàn Thác, Hàn Thác thấy hắn gật đầu nói: “Đến đúng lúc lắm, ta có việc cần nhờ người làm.”

“Tướng quân cứ phân phó.

Tô Bằng cung tay nói. Hàn Thác thấy thái độ của hắn như vậy thì rất

hài lòng.

“Cũng không có việc gì lớn, chỉ là lần trước. ”