Chương 6: Trần Lạc Chơi Trò ‘Nuôi Vợ Từ Bé’ 1

Có điều ở trước mặt Hacks, bây giờ Trần Lạc chỉ có thể làm như không hiểu, vì thế chỉ ngoan ngoãn đáp:

“Ta hiểu rồi cha.”

Hacks rất hài lòng về thái độ của của con trai út nhà mình.

Tuy con trai út này không hiếu động như con trai cả, trông không giống như hậu duệ của kỵ sĩ mà càng giống hậu duệ của học giả hơn, nhưng lại rất ngoan ngoãn nghe lời, chắc chắn tương lai sẽ trở thành trợ lực của gia tộc.

Còn Annie thì nhìn Trần Lạc bằng đôi mắt đỏ lấp lánh.

Cô vẫn còn nhỏ nên không tài nào hiểu được trước mắt đang diễn ra chuyện gì.

Nhưng rất nhanh, hầu gái trưởng của gia tộc Ryder đã bắt đầu dạy bảo cô làm cách nào để trở thành hầu gái thân cận đạt tiêu chuẩn.

...

Thời gian trôi mau, nháy mắt đã ba năm trôi qua.

Trần Lạc ba tuổi đã biến thành sáu tuổi, còn Annie bốn tuổi đã lên bảy tuổi. Còn anh trai ngu xuẩn kia vừa mới trải qua sinh nhật chín tuổi của mình.

Trong ba năm này, kiến thức mà Trần Lạc tích lũy ngày càng phong phú, tàng thư của gia tộc Ryder đã sớm không thể thỏa mãn nhu cầu của hắn.

Do đó mỗi lần Hacks trở về luôn mang theo vài cuốn sách cho Trần Lạc.

Đối với sức sản xuất của thế giới này thì sách luôn là món đồ đắt giá.

May mà gia tộc Ryder là gia tộc kỵ sĩ, tuy rằng sản nghiệp lác đác không có bao nhiêu, nhưng Hacks là kỵ sĩ chính thức, được vương quốc thuê trở thành kỵ sĩ tuần tra biên giới, hằng năm đều có thể nhận được nguồn thu nhập ổn định.

Cộng thêm thỉnh thoảng nhận chút công việc riêng, do đó tuyệt đối không được gọi là nghèo khó.

Vả lại gia tộc Ryder không bao giờ tiết kiệm trong việc đầu tư vào con cái. Chi phí mua sách cho Trần Lạc cũng chỉ là một phần cực kỳ nhỏ mà thôi.

“Thiếu gia Locke, đã đến giờ dùng bữa rồi.”

Trong lúc đang suy tư, giọng nói của hầu gái nhỏ đã truyền vào tai của Trần Lạc.

Trần Lạc quay đầu lại, nhìn chằm chằm Annie.

So với cô gái nhỏ gây trơ cả xương còn hơi rụt rè vào ba năm trước thì bây giờ Annie ngày càng xuất chúng.

Tóc dài màu bạc kết hợp với gương mặt xinh đẹp, đã có thể nhìn thấy dáng vẻ của một mỹ nhân.

“Annie, ngươi hãy mang đến đây ăn chung với ta đi.”

Trần Lạc vẫy tay nói.

Hầu gái nhỏ mang đồ ăn đến trước mặt Trần Lạc, ánh mắt lóe lên nhìn đứng ở vị trí bên cạnh Trần Lạc.

“Ngươi phải ngồi đối diện với ta, biết chưa?”

Trần Lạc nhìn chằm chằm Annie nói.

“Nhưng, nhưng mà... hầu gái trưởng nói hầu gái không được dùng bữa cùng với chủ nhân...”

Dường như bé gái rất căng thẳng, hai bàn tay đã đan vào nhau.

“Vậy thì hầu gái trưởng đã nói hầu gái phải nghe lời của chủ nhân hay chưa?”

Trần Lạc hỏi ngược lại.

“Nói rồi.”

Hầu gái nhỏ khẽ đáp.

“Vậy thì bây giờ ngươi hãy ngồi đối diện với ta.”

“Vâng, thiếu gia.”

Thấy Annie cuối cùng cũng chịu ngồi đối diện với mình, bấy giờ Trần Lạc mới dời mắt nhìn thức ăn được đẩy đến trước mặt.

Thức ăn là thịt của một loại ma thú nào đó, đã tẩm ướp gia vị được chế biến đặc biệt, nếu ăn thường xuyên sẽ có tác dụng tăng cường tố chất cơ thể.

Đối với gia tộc Ryder, hai thiếu gia ăn thịt ma thú là chi tiêu lớn nhất của gia tộc.

Về phương diện này, Hacks đã rất chịu chi, chưa bao giờ mua thịt tổng hợp.

Trần Lạc cắt một miếng thịt bỏ vào miệng, nhai kỹ rồi mới nuốt.

Một lát sau, hắn nheo mắt lại, nhìn về phía hầu gái nhỏ ở phía đối diện.

Tuy là ngồi, nhưng lúc này Annie lại tỏ vẻ vô cùng hốt hoảng. Ánh mắt cứ nhìn thiếu gia nhà mình rồi lại liếc nhìn ra cửa.

Trần Lạc thấy thế thì an ủi:

“Ngươi yên tâm đi, ta đã căn dặn ngoại trừ ngươi thì mấy người khác không được tùy tiện đi vào phòng của ta rồi. Cho nên ngươi không cần phải lo lắng về việc hầu gái trưởng sẽ đột ngột xuất hiện.”

Hình như lời nói của Trần Lạc đã có tác dụng, tâm trạng vốn đang căng thẳng của hầu gái nhỏ bỗng bình tĩnh trở lại.

“Nào, há miệng ra!”

Nghe Trần Lạc nói thế, Annie theo bản năng há miệng ra.

Một giây sau, cô cảm thấy có một thứ gì đó được đưa vào miệng. Chỉ thấy thiếu gia nhà mình vậy mà lại bỏ miếng thịt đắt giá kia vào miệng của mình.

“Không, không được – –”

Annie lập tức phát ra tiếng ậm ờ, thế nhưng miếng thịt trông có vẻ rất có chất lượng đã tan ra một cách nhanh chóng ngay khi cho vào miệng, rồi theo cuống họng chảy vào trong cơ thể.

“Không sao đâu, ngươi đừng căng thẳng.”

Trần Lạc mỉm cười khoát tay, rồi nói:

“Miếng thịt này có thể giúp cơ thể khỏe mạnh hơn, ngươi gầy quá, vì thế cũng ăn một chút đi. Ngươi đừng suy nghĩ cho ta, cơ thể của ta đã đủ cường tráng rồi.”

Dứt lời, Trần Lạc đẩy phần thịt còn lại tới trước mặt Annie.

Tuy rằng số thịt ma thú này rất đắt, nhưng lại gần như chẳng có tác dụng gì đối với Trần Lạc.

Trái lại hầu gái nhỏ Annie này vẫn gầy yếu như vậy, cần phải ăn nhiều hơn mới được.

Cuối cùng dưới ánh mắt cưỡng ép của Trần Lạc, Annie vẫn ăn hết phần còn lại này, sắc mặt cũng nhanh chóng trở nên hồng hào.

“Thiếu gia...”

Hầu gái nhỏ cúi đầu, khẽ gọi.

“Ừm, thế nào?”

Trần Lạc đang vùi đầu vào sách ngẩng đầu lên đáp.