Đây chắc chắn là thiên phú của thẻ bài xanh dương nhưng không biết vì sao mà Trần Lạc luôn có cảm giác muốn nói gì đó nhưng không thể thốt ra được.
“Bắt đầu từ trẻ sơ sinh: Ngươi sẽ bắt đầu cuộc đời từ khi còn là trẻ sơ sinh.”
Cuối cùng thì cũng có một điều kiện bình thường, Trần Lạc thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe thấy điều này.
Trần Lạc chẳng cần suy nghĩ nhiều mà đưa tay chạm vào lá bài màu vàng kim trước mặt đại diện cho thiên phú:
“Bắt đầu từ trẻ sơ sinh”
“Thiên phú chuyển sinh đã xác nhận. Hiện tại đã có 1 khe thẻ thiên phú, không cần rút lần hai, quá trình chuyển sinh sắp bắt đầu.”
“Thông tin chuyển sinh: Idhar là nơi mà con người và ma thú cùng quản lý. Máu của ma thú đã hòa quyện với con người nhưng trong thế giới tưởng chừng yên bình này thì thực tế từ thời lịch sử cổ đại đã chôn giấu một mầm mống tai họa.”
Ma thú? Thế giới siêu phàm?
Trần Lạc chưa kịp hiểu những gì sắp diễn ra thì ý thức của hắn đã hoàn toàn chìm vào bóng tối.
Idhar, một hành tinh xinh đẹp với màu xanh lam và xanh lá hòa quyện lại với nhau
Năm 1703 theo Thánh lịch.
Ở phía đông của đại lục là nơi Vương quốc Kỵ sĩ Lessius cai trị còn vùng đất hẻo lánh phía tây nam là lãnh địa của Vương quốc Kỵ sĩ Ryder.
Trong căn biệt thự lớn của gia tộc Ryder, một nữ hầu cầm trên tay một chậu nước nóng rồi gấp gáp bước vào phòng sinh.
Cả căn biệt thự lúc này chỉ tập trung vào tiếng la hét đứt quãng đầy đau đớn của người phụ nữ vang lên trong căn phòng sinh. Phía bên ngoài lúc này, chủ nhân của lãnh địa Hacks Ryder đang đi qua đi lại với tâm trạng vô cùng lo lắng.
Đứa con thứ hai của hắn sắp chào đời. Phu nhân của hắn vẫn đang đau đớn nằm trong đó thì sao hắn có thể không lo lắng cho được.
Cùng lúc đó, đứa con đầu lòng của hắn, Bill Ryder chỉ mới ba tuổi vẫn đang tò mò nhìn cánh cửa phòng sinh được đóng kín.
Cậu bé không thể chịu được nữa liền quay sang hỏi phụ thân của mình:
"Phụ thân, ta sắp có em gái phải không?"
Nghe cậu con trai hỏi như vậy thì Hacks không tiếp tục đi lại nữa mà quay sang nhìn đứa con trai ba tuổi của mình rồi hỏi lại:
"Ngươi không mong đó là em trai sao?"
"Nhưng mà...,"
Cậu bé Bill mở to mắt rồi nói tiếp:
"Nhưng em trai sẽ tranh giành tình yêu của cha với ta nên ta sẽ không thể trở thành kỵ sĩ chính thức như phụ thân được."
Câu nói của một cậu bé ba tuổi rất ngây thơ và chân thành nhưng từng câu từng chữ lại khiến ánh mắt của Hacks trở nên sắc bén hơn.
Hắn nhìn về phía quản gia cũng đang chờ đợi ở cửa phòng sinh, toàn thân toả ra áp lực của một kỵ sĩ chính thức lặng lẽ bao trùm lên người quản gia trước mặt.
Vị quản gia vô cùng sợ hãi, toàn thân run lẩy bẩy và tiếng lắp bắp từ miệng vang lên:
"Thưa... thưa cậu chủ... là... giáo viên mầm non của cậu chủ..."
Hacks thu lại luồng khí áp chế từ người mình nhưng ánh mắt vẫn còn sắc bén.
Người quản gia thở phào nhẹ nhõm một cái rồi cúi đầu nói:
"Là Cole! Phó đội trưởng của Đội Kỵ sĩ Cole!"
Hacks nghe vậy thì chỉ bình thản đáp lại, trong giọng nói còn thể hiện sự uy nghiêm của mình:
"Từ bây giờ, hắn ta không còn là phó đội trưởng nữa, ngươi hiểu chứ?"
Vị quản gia cúi đầu nhận lệnh:
"Ta hiểu rồi, lão gia"
"Ta vẫn còn một việc nữa."
Hacks nhìn vào phòng sinh rồi quay sang Bill. Dường như trong lòng hắn lúc này đang cảm thấy sợ hãi, Hacks bất giác cầm lấy đôi tay nhỏ bé của Bill đang nắm chặt lấy ống quần của hắn rồi nói tiếp:
"Ngươi nhanh chóng qua thôn trang mời lão Haon đến đây. Hãy nói với lão rằng hai đứa con của ta cần được Haon dạy dỗ. Ngươi mau đi ngay cho ta!”
"Tuân lệnh, Hacks lão gia”
Bóng lưng của người quản gia nhanh chóng biến mất sau hành lang.
Một lúc sau, khi đã bình tâm trở lại thì Hacks mới đặt tay lên mái tóc nâu của cậu bé Bill rồi nhẹ nhàng vuốt ve và nói:
"Bill, con trai của ta, ngươi phải luôn nhớ rằng một kỵ sĩ thực sự không thể tự mình bước lên ngai vàng. Từ trước đến nay, chỉ có những kỵ sĩ biết đoàn kết mọi người lại thì mới có thể phát động lệnh tấn công. Ngược lại, những kỵ sĩ đơn thân độc mã thì chắc chắn chỉ có thể lưu lạc ở những vùng hoang dã."
"Phụ thân, ta hiểu rồi”
Đôi mắt của Bill sáng lên nhưng đôi tay vẫn nắm chặt lấy ống quần của cha mình.
Ba giờ sau, khi hoàng hôn dần buông xuống thì cũng là lúc tiếng khóc của một đứa trẻ sơ sinh vang lên từ trong phòng.
Hacks lại dừng bước, ánh mắt tràn đầy hy vọng nhìn về phía cửa phòng sinh.
Một lát sau, người hầu gái với đôi tay còn dính máu bước ra với vẻ mặt vô cùng hân hoan:
"Chúc mừng Hacks lão gia, gia tộc Ryder lại có thêm một hoàng tử vô cùng khỏe mạnh!"
"Tốt, rất tốt."
Hacks gật đầu tỏ vẻ mừng rỡ rồi hỏi:
"Phu nhân của ta thế nào rồi?"
"Phu nhân hiện tại rất mệt nhưng không tính mạng không bị ảnh hưởng gì, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là sẽ ổn."