Hacks vừa trở về vừa suy nghĩ chuyện liên quan đến hai đứa trẻ.
Bill đã trở thành kỵ sĩ thực tập, cũng sắp đi tới học viện kỵ sĩ rồi. Chắc hẳn qua vài năm tu luyện, có thể trở thành kỵ sĩ chính thức.
Hiện tại về phương diện tu hành này, Bill đã không cần hắn phải bận tâm quá nhiều, cho nên đã đến lúc tập trung sức lực lên người con trai út Locke.
Khi Hacks nhìn thấy con trai út của mình thì phát hiện đối phương đang nhắm mắt, đứng dưới một bóng cây đại thụ.
Hacks liếc nhìn, lập tức phát giác ra sự dao động khác thường ở trong không khí. Do đó khi Bill theo sau hắn định đi về phía bóng cây, Hacks đã ngăn cản hắn.
“Trước tiên đừng nhúc nhích, Tiểu Locke đang lĩnh ngộ.”
Hacks khẽ nói.
Lĩnh ngộ ư? Lĩnh ngộ gì cơ?
Bill không hiểu, đành phải đưa mắt nhìn về phía em trai của mình.
Mà ở dưới bóng cây, thiếu niên đang nhắm hai mắt lại, lông mi dài khẽ run trong không khí.
Mãi đến khi một cơn gió lay động mái tóc đen của hắn, Hacks và Bill mới phát hiện ra, dưới bóng cây cơ thể của Bill ngày càng mơ hồ, mãi đến khi biến thành một bóng râm hòa vào trong bóng cây.
“Quá tốt rồi, Tiểu Locke cũng hoàn thành việc thức tỉnh rồi.”
Hacks hơi kiêu ngạo vỗ tay.
Hai đứa con của hắn đều huyết mạch thức tỉnh tầm 10 tuổi, cũng gần như hoàn thành việc thức tỉnh tầm 12 tuổi.
Nếu không có gì bất ngờ thì thêm hai ba năm nữa, nghi thức nhận huân chương ngày hôm qua sẽ tiếp tục diễn ra ở trong trang viên nhà Ryder.
...
Tiểu thiếu gia Locke hoàn thành thức tỉnh, trở thành chuyện vui trong nhà Ryder.
Nghe nói, phu nhân Bernice luôn thiên vị tiểu thiếu gia, còn đặc biệt chuẩn bị một ít quà cho tiểu thiếu gia, nhưng sau đó hình như phu nhân đã bị tiểu thiếu gia đuổi ra ngoài.
Mà hầu gái nhỏ Annie – người duy nhất biết được chân tướng thì do dự nhìn váy trắng trước mặt nói:
“Thiếu gia, đây là quà mà phu nhân đã chuẩn bị cho ngài, nếu ngài cứ đưa cho ta như vậy, chắc chắn phu nhân sẽ nổi giận đó.”
Trần Lạc quay đầu nhìn Annie, phớt lờ chiếc váy kia mà nghiêm túc hỏi:
“Annie, trông ta nữ tính lắm à?”
Mấy năm trước, Trần Lạc chỉ cho rằng có lẽ Bernice muốn có một cô con gái.
Thế nhưng mấy năm gần đây, Bernice ngày càng được voi đòi tiên, đây đã là lần thứ hai hắn được nhận món quà là trang phục nữ rồi.
“Không đâu thiếu gia.”
Annie lắc đầu, vẻ mặt bỗng trở nên nghiêm túc đáp:
“Annie cảm thấy ngài còn đẹp hơn tất cả các cô gái.”
Nghe xong vế đầu Trần Lạc rất vui mừng, nhưng nghe đến vế sau, Trần Lạc không khỏi đi tới trước gương soi lại bản thân.
Trong gương, thiếu niên da trắng môi hồng kết hợp với mái tóc đen chạm vai, quả thật mang một vẻ đẹp ẻo lả.
Mặc dù thật sự rất có tiềm chất nữ nhi, nhưng ánh mắt đầu tiên sẽ không làm cho người khác nhận nhầm thành con gái.
“Trông thế nào cũng giống một anh chàng điển trai mà, tuy thuộc hệ ẻo lả, nhưng suy cho cùng vẫn là một anh chàng đẹp trai...”
Trần Lạc tự đánh giá hài lòng xong thì cưỡng ép bảo Annie mang váy đi.
Sau đó, Trần Lạc gạt hết những suy nghĩ linh tinh kia sang một bên, rồi mở thanh thuộc tính ra, quan sát sự thay đổi sau khi hoàn thành việc thức tỉnh.
“Tái sinh người chơi (duy nhất): Trần Lạc (Locke – Ryder)”
“Độ tuổi hiện tại: 12”
“Nồng độ huyết thống: Huyết mạnh ẩn tính – Hắc Ám U Ảnh Long (cấp I 0%)”
“Thể lực: 18”
“Sức mạnh: 21”
“Sức chịu đựng: 22”
“Nhanh nhẹn: 29”
“Tinh thần: 27”
“Hiện giá trị tái sinh có thể sử dụng: 12”
“Đặc tính huyết mạch: Tĩnh Mịch Chi Đồng, Bóng Tối Chi Vảy”
“Tĩnh Mịch Chi Đồng: Ánh mắt của ngươi có thể chạm đến nơi u ám.”
“Bóng Tối Chi Vảy: Hiện tại, ngươi có thể mọc ra vảy rồng thuộc về Hắc Ám U Ảnh Long.”
Mặc dù toàn bộ các hạng thuộc tính đều đã tăng trưởng vượt qua người bình thường, so với trước khi hoàn thành thức tỉnh cũng đã tăng trưởng nhảy vọt. Nhưng ánh mắt Trần Lạc lại nhìn chằm chằm hai nơi khác.
Nơi đầu tiên là nồng độ huyết thống, từ cấp 0 ban đầu đã biến thành cấp I 0%, chuyện này cũng đã gián tiếp chứng minh nó vẫn có thể tiếp tục trưởng thành, đồng thời tiến vào giai đoạn tiếp theo. Mà sau khi tiến vào giai đoạn tiếp theo, phải chăng có thể trở thành kỵ sĩ huyết mạch cấp bậc chính thức.
Trần Lạc phỏng đoán như thế.
Nơi thứ hai có thêm một cái tên về đặc tính huyết mạch <B;óng Tối Chi Vảy>”
“Có điều lời miêu tả này hơi đáng sợ.”
Trần Lạc vội nhìn cánh tay của mình, sau khi phát hiện không có gì khác thường, hắn kiểm tra toàn thân một lần nữa cũng không hề phát hiện ra sự tồn tại của sinh vật có hình dáng vảy rồng.
“Cho nên trước mắt vẫn chưa đủ điều kiện để mọc ra vảy à?”
Trần Lạc suy đoán đại khái, đồng thời trong lòng ít nhiều gì cũng hơi lo lắng.
Mặc dù nghe rồng có vẻ rất mạnh mẽ tốt đẹp, nhưng nếu có thể, hắn vẫn muốn làm người.
Nếu toàn thân đều là vảy, làm sao có thể ôm hầu gái nhỏ thơm mềm để ngủ nữa?
Mà liên quan đến vấn đề này, Trần Lạc đã nhanh chóng tìm được đáp án từ chỗ của Hacks.