“Cậu còn bị đau dạ dày không?” Giang Phong bỏ đồ ăn vào trong phòng bếp, nhìn thấy trên bàn vẫn còn đặt bát cháo đã nguội lạnh thì liền hỏi: “Trưa nay cậu định ăn cái gì vậy?”
“Thuốc.” Có vẻ như cô ấy không định ăn gì cả.
Giang Phong không nói nhiều, trực tiếp bắt đầu chuẩn bị nấu cháo.
“Buổi trưa tôi không ăn cơm.” Trần Tú Tú muốn ngăn anh lại.
"Tôi vừa hỏi bác sĩ Trần trong WeChat thì bà ấy nói rằng mình chỉ làm việc vào buổi sáng. Nếu cậu không ăn cái gì thì tôi sẽ xuống lầu và gọi điện nói cho bác sĩ Trần đấy." Giang Phong trực tiếp sử dụng biện pháp có lực sát thương lớn nhất là bác sĩ Trần. Bác sĩ Trần cũng sống trong khu chung cư này giống như bọn họ.
Có thể là do bác sĩ Trần đã để lại cho Trần Tú Tú ký ức quá sâu sắc ở thời cấp ba, đồng thời nỗi ám ảnh thì vẫn còn đó nên cô ấy lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
“Tôi chỉ uống một bát nhỏ thôi.” Trần Tú Tú nhấn mạnh nói, nhìn thấy Giang Phong từ trong túi lần lượt lấy ra gạo tẻ, gạo nếp, táo đỏ, đậu đen, gạo kê và hai túi thịt nhỏ, cô ấy liền tò mò hỏi: “Cậu nấu cháo gì vậy?"
“Cháo dinh dưỡng cho dạ dày.” Từ nhỏ, dạ dày của Giang Phong đã không tốt lắm nên đồng chí Giang Kiến Khang cứ cách một khoảng thời gian sẽ nấu cho anh món cháo dinh dưỡng cho dạ dày. Hơn nữa, cháo dinh dưỡng cho dạ dày của đồng chí Giang Kiến Khang cũng rất có phong cách của người nhà họ Giang. Nó bao gồm giăm bông, thịt gà, tôm nõn và thịt bò. Một thứ cũng không thể bị thiếu.
Giang Phong nhớ rằng khi còn nhỏ, anh không thích uống cháo dinh dưỡng cho dạ dày chút nào nên ngay khi đồng chí Giang Kiến Khang vừa mới rời đi thì anh liền mang cháo cho Trần Tú Tú.
“Tôi không ăn thịt!” Biết rõ về những nguyên liệu phong phú trong cháo dinh dưỡng cho dạ dày của nhà họ Giang, Trần Tú Tú lập tức nhấn mạnh nói.
“Ừ.” Giang Phong lựa chọn thỏa hiệp, còn về phần món cháo dinh dưỡng cho dạ dày không có giăm bông, thịt gà, tôm nõn, thịt bò không biết sẽ trở thành cái món gì dưới tay nghề nấu nướng kém cỏi của anh...
Cơ mà đến lúc đó cũng không phải là anh ăn.
Cháo đang nấu ở trong nồi áp suất, phải rất lâu nữa mới được nấu xong. Giang Phong nhìn những nguyên liệu nấu ăn còn thừa lại. Anh bỏ hạt ngô, thịt gà, giăm bông vào nồi và chuẩn bị xào một hỗn hợp hạt ngô.
Những thứ còn lại thì có thể mang về nhà hàng vào buổi chiều.
Trong túi còn có một quả dưa chuột chắc nịch, thon dài, màu xanh vàng, phần vỏ không bị hư hỏng. Đây là anh tự tay rửa sạch sau khi lựa chọn kỹ càng trong số bảy, tám quả dưa chuột.
Còn về lý do tại sao anh phải chọn một quả dưa chuột cẩn thận như vậy...
Có lẽ là do thái dưa chuột là việc thật sự gây nghiện!
Cạch cạch cạch!
Trần Tú Tú vốn dĩ chỉ muốn ăn một bát cháo nhưng lại bị tiếng thái dưa chuột hấp dẫn đến đây. Nhìn thấy đĩa dưa chuột được thái và muối chua ở trên kệ bếp, cô ấy lập tức không kìm được mà lấy một đôi đũa ra rồi gắp ăn thử một miếng.
"Ting, thu được hai điểm kinh nghiệm."
“Chua quá.” Khuôn mặt của Trần Tú Tú lộ ra vẻ ghét bỏ.
Giang Phong: ...
[Một đĩa dưa chuột muối bị cho quá nhiều dấm]
[Một đĩa các hỗn hợp hạt ngô bị chỉnh sai nhiệt]
Đồ kỹ năng giám định bỏ đi, đến cả lượng giấm được thêm vào là bao nhiêu cũng không giám định được!
Trần Tú Tú không có hứng thú đối với đĩa hỗn hợp hạt ngô ở bên cạnh đĩa dưa chuột muối: "Cậu thích ăn hạt ngô từ khi nào vậy?"
“Tùy ý làm một chút mà thôi.” Giang Phong giải thích, làm sao anh có thể nói cho Trần Tú Tú biết rằng bởi vì mình không dám ăn cháo ở trong nồi áp suất chứ?
Đợi thêm hơn nửa tiếng đồng hồ nữa, Giang Phong đoán rằng nồi cháo đã chín rồi. Anh tắt lửa, mở nồi áp suất ra, rồi múc một bát cháo.
[Một bát cháo dinh dưỡng cho dạ dày có mùi vị rất kỳ lạ]
Lặng lẽ bưng bát cháo ra ngoài, Giang Phong bắt đầu ăn hạt ngô.
“Cậu không ăn à?” Trần Tú Tú hỏi.
Có đánh chết tôi cũng sẽ không ăn nó!
"Tôi không thích ăn cháo."
"Ting, thu được một điểm kinh nghiệm."
Trần Tú Tú yên lặng đặt thìa xuống, một lúc lâu sau cô ấy mới nhỏ giọng hỏi: "Cậu bỏ muối vào chưa đấy?"
Giang Phong: ...
“Ăn nhiều muối sẽ không tốt cho dạ dày”.
Trần Tú Tú:? ? ?
Vì nể mặt bạn thân của mình đã chăm chỉ vất vả nấu ăn nên Trần Tú Tú miễn cưỡng ăn một bát cháo dinh dưỡng nhỏ có vị kỳ lạ kia. Cô nhìn nồi áp suất trên bếp và hỏi: "Cậu thật sự không ăn sao?"
“Tôi không thích ăn cháo.” Thái độ của Giang Phong rất kiên quyết.
“Vậy thì nồi cháo này phải làm sao bây giờ?” Trần Tú Tú đưa ra một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng này.
Giang Phong suy nghĩ một chút rồi liền nghĩ ra một ý tưởng rất hay ho: "Buổi chiều tôi sẽ mang đến nhà hàng để làm quà tặng."
Nói xong, anh đi vào phòng bếp, lấy nắp đậy nồi áp suất lại.
"Ting, thu được chín điểm kinh nghiệm."
Giang Phong quay người, trên bàn chỉ có một đĩa hỗn hợp hạt ngô, còn Trần Tú Tú thì đang cúi đầu nhìn cái bát trống rỗng.
Cô ấy ... ăn vụng hả?