Chương 2: Lần thăm dò đầu tiên.

Xoẹt ! Quang mang lóe lên .

[ Phổ thông trường mâu : Sắt ( 0/1 ) , Gỗ ( 0/1 )

Trường mâu thép : Sắt ( 0/4 ) , Đồng ( 0/1)

Liễu diệp trường đao : Đồng ( 0/1 ) , Sắt ( 0/5 )

........... ]

Tô Viễn nhìn từ trên xuống dưới có hàng trăm loại binh khí khác nhau . Trừ binh khí tấn công thì còn có khôi giáp , thuẫn để phòng ngự . Mỗi một loại đồ vật đều cần những vật liệu khác nhau .

Hắn lập tức lục tung nơi trú ẩn của mình với hy vọng tìm được chút gì đó hữu dụng nhưng rồi Tô Viễn nhanh chóng thất vọng . Tìm suốt cả buổi vẫn không thấy được nửa cục sắt vụn , chuyện này khiến ý định tạo ra một cây trường mâu thất bại . Cuối cùng Tô Viễn click vào bảng Vật Phẩm Sinh Hoạt.

[ Vật phẩm :

. Áo khoác vải bông bình thường : Bông ( 0/5 ) , Vải rách ( 0/10 )

. Lọc nước đơn giản : Đá ( 0/4 ) , Băng gạc ( 0/2 ) , Cát mịn ( 0/3 ) , Than hoạt tính đen ( 0/3 )

. Nông cụ thô sơ : Sắt ( 0/1 ) , Gỗ ( 0/1 )

.............. ]

Tô Viễn nhìn từ trên xuống dưới nhíu mày : " Hình như là Đá cùng với Cát mịn là rất phổ biến...ra sân là có thể thấy ? "

Nhưng hiện tại thì hắn không dám bước ra ngoài . Hệ thống cũng không thông báo gì về hồng y nữ tử kia , hắn chỉ có thể tiếp tục chờ đợi mà thôi .

Thời gian chậm rãi trôi qua , Tô Viễn một mực không động vào màn thầu với nước uống . Đối với hắn thì điểm tâm không ăn cũng chẳng thành vấn đề , cho dù qua bữa trưa luôn cũng có thể chịu được . Trong tình trạng hiện tại vẫn chưa biết được có thể có lương thực khác hay không thì vẫn nên ráng tiết kiệm , ăn càng ít càng tốt .

Đã đầu giờ chiều , bên ngoài vẫn một màu đen kịt . Diễn đàn càng thêm hỗn loạn .

" Cuối cùng thì chúng ta phải làm gì chứ ? Đã một giờ rồi , ta đói quá nhưng mà ta không dám ăn ... các ngươi có ai ra ngoài nhìn thử chưa hả ? "

" Con mẹ nó ! Đây là một giấc mơ thôi phải không ? Ai đánh thức ta dậy ta cho một vạn đồng ! "

" Các vị ! Các ngươi có để ý đến đồng hồ điện không hả ? Đi coi công tơ điện của các ngươi nhanh đi ! "

" Tổ cha nó ! Lượng điện trong phòng có hạn , không thể lãng phí ! Chỉ có 100 kw mà thôi . "

" Ha ha ha ... thiệt là sướng quá đi hả . Ta vừa ra ngoài tìm hiểu thử thì lụm được một bản Kim Chung Tráo trong sân . Chả lẽ ta đã đầu nhân sinh bật hack rồi sao ? Khửa khửa khửa . "

" Ngọa tào ! Ta mò mẫm trong bóng tối lại lượm được một túi hạt giống lúa mì.... mấy anh đẹp trai , mấy chị đẹp gái nhìn thử coi cái này nó thế nào vậy ? "

.....

Diễn đàn xuất hiện động tĩnh lớn . Đầu tiên là có người phát hiện công tơ điện trong phòng không bình thường, rồi có người phục chế lại bản vẽ , cái gì mà Kim Chung Tráo , hạt giống , dao găm , bánh mì , quần áo .... nói chung hầm bà lằng đủ thứ bắt đầu xuất hiện . Mới đầu chỉ có vài người nhưng rồi dần dần xuất hiện càng nhiều người nhặt được vật phẩm trong hắc ám hơn .

Tô Viễn đứng dậy , đi đến bên cạnh công tơ điện thì trông thấy chỉ có vài hàng chữ .

Tổng lượng điện : 100kw.

Đã sử dụng : 5 Kw .

Ps : Khi hết điện cũng là lúc nơi trú ẩn của ngươi không còn an toàn . Nhanh chóng thăng cấp nơi trú ẩn để tăng lượng điện lên .

Tô Viễn hít sâu một hơi , điện quả nhiên có hạn . Hắn liếc qua màn thầu cùng nước uống trên bàn rồi tiến đến cửa phòng .

[ Hồng y nữ tử cuối cùng đã rời đi . Hiện tại ngươi có 20 phút để thăm dò bên ngoài . Lưu ý , cách cửa phòng của ngươi 30m về bên phải có một cái rương . Cầm nó về sẽ xuất hiện kinh hỷ . Cách 50m về bên trái có một ổ trứng trùng thần bí , lấy về sẽ có tác dụng không thể tưởng tượng . Tuyệt đối không nên đi thẳng , ở đó có một con độc xà đang chăm chăm rình ngươi . ]

Từng đạo văn tự lại hiện lên , Tô Viễn ngay lập tức quyết định không do dự nữa . Văn tự nhắc nhở hắn này là tốt hay xấu thì chỉ cần thử một chút là biết liền . Dợm bước ra cửa , Tô Viễn chợt quay lại chộp lấy bình nước uống một hơi nửa bình , ăn một cái màn thầu . E hèm , vạn nhất gặp phải tình huống xấu thì ít ra cũng sẽ có chút khí lực để mà bỏ chạy .

Ăn xong , Tô Viễn bật đèn pin điện thoại , nhẹ nhàng mở cửa phòng thò đầu ra nhìn . Vốn dĩ nơi trước đây là phòng khách thì giờ là một màu đen kịt , một không gian hắc ám vô tận , gió lạnh rít gào âm âm thổi đến khiến Tô Viễn dựng đứng cả lông tơ .

Nhiệt độ bên ngoài vậy mà lạnh thế này ? Hiện tại hắn đã hoàn toàn kết luận đây không phải là phòng khách quen thuộc của mình . Nơi đây đen kịt một màn , mặt đất biến thành màu đỏ sậm , càng nhìn thì càng giống một nơi hoang vu nào đó . Tô Viễn cấp tốc rọi đèn chạy ào ào về phía bên phải .

Trong vô tận hắc ám , ánh sáng từ đèn pin điện thoại chỉ có thể chiếu sáng được nửa mét . Hắn lục lọi mấy phút cuối cùng cũng tìm thấy được cái rương trong lời nhắc nhở . Rương này vô cùng cũ kỹ , được làm bằng gỗ , cao khoảng nửa người . Tô Viễn đưa điện thoại lên miệng cắn chặt rồi dùng hết sức lực kéo cái rương về phía nơi trú ẩn của mình . Không phải là hắn không muốn mở rương liền mà hiện tại cái rương này bị phong bế chặt chẽ bốn phía , ngoại trừ dùng vật cứng nạy ra chứ dùng tay thì vô pháp . Cũng may chỗ này chỉ cách nơi trú ẩn của hắn chỉ 30m . Toàn lực kéo cái rương về , cuối cùng cũng đem nó đặt vào phòng được . Tô Viễn không dừng lại nghỉ ngơi mà lập tức chạy ào ào về bên trái . Mất thêm mấy phút nữa , hắn phát hiện trong một đống đất nhỏ có mấy cái trứng màu đỏ sậm to chừng ngón tay út . Tô Viễn cẩn thận nhặt hết lên , tất cả là 10 trứng .

[ Trứng của Định Quỷ Phong - Một loại ong độc của cõi u minh . Chăm sóc cẩn thận , sau khi nở ra sẽ trở thành trợ thủ đắc lực cho ngươi . Nếu có phù văn sẽ tăng tốc nở của chúng . ]

Tô Viễn vô cùng mừng rỡ . : " Có thể nở sao ? " Đoạn , hắn lập tức chạy về nơi trú ẩn .

[ Xin nhanh chóng rời khỏi chỗ này . Hồng y nữ tử lại xuất hiện , đếm ngược ... 10 ...9...8..7...6...5..]

Tô Viễn dựng đứng lông tóc toàn thân , chạy như điên về nơi trú ấn . Ngay lúc cửa phòng khép lại cũng là lúc đếm ngược kết thúc . Trong thoáng chốc cánh cửa đóng lại , Tô Viễn trông thấy một nữ tử mặc y phục đỏ , tóc đen dài , không có mặt xuất hiện ngoài cửa gào lên thê lương .

" A aa aaaa .. Graoooo .... "

Tiếng gào vô cùng chói tai chấn động linh hồn con người . Nhưng cũng may là khi cửa đóng lại thì tiếng tru lại biến mất . Nơi trú ẩn này cách âm vô cùng tốt ! Phải ! Tốt lạ thường !

Tô Viễn mồ hôi ròng ròng , sống lưng vẫn còn ớn lạnh , thở hồng hộc như chó .

Cái đó là thứ quỷ gì ?

Là quỷ mị ?

Trong nháy mắt hắn có cảm giác như đang coi phim kinh dị . Vô tận hắc ám này cuối cùng ẩn giấu cái gì chứ ? Nếu như cái gì cũng không biết thì chẳng phải là chết cũng không biết vì sao mà chết sao ?

Một lúc sau , hắn bình tĩnh lại , đem 10 cái trứng bỏ vào một cái ly thủy tinh rồi tập trung chú ý vào cái rương gỗ.

Chẳng hay niềm vui bất ngờ là cái gì ấy nhỉ ? Tô Viễn âm thầm tự hỏi .