_ So Yeon ah! Nhớ chiều nay đi nhá!
_ Ok! Chiều nay lại nhà tớ nha.
_ Ok!
So Yeon mỉm cười và chạy lên lớp trên, nơi có người yêu đáng ghét của mình ở đó. Người đó là Lee Qri, sinh viên năm ba khoa Kinh tế trong khi cô là sinh viên năm hai khoa ngữ văn. Ở trường cô, khoa của hai người đối lập nhau về mọi chuyện và luôn có sự ganh đua nhau giữa các sinh viên của hai khoa. Tuy nhiên, người yêu của cô lại là sinh viên ngành Quản trị kinh doanh, và lại còn là học trò cưng của các thấy cô nữa. Cô thật sự hãnh diện khi nói về người yêu của mình và cô biết Qri cũng vậy.
_ Đoán là ai?- So Yeon mỉm cười và che kín mắt Qri lại bằng ngón tay thon dài của mình.
_ Một người xấu xí nhất thế giới!
Cô gái mỉm cười và chạm nhẹ vào tay So Yeon trước khi kéo cô vào lòng. So Yeon thật sự rất thích che mắt Qri và lúc nào cũng giận khi Ri gọi cô là người xấu xí nhất thế giới. Tuy nhiên Qri lại thích gọi cô bởi nickname đó. Đúng! So Yeon là tên xấu tính xấu nết nhất thế giới, So luôn ghen tuông và nhõng nhẽo với nhưng Qri lại không thể giận được. Chỉ vì mỗi khi nổi giận, So Yeon lại ôm Qri vào lòng và thưởng lên môi cô một nụ hôn nhẹ. Với gương mặt hối lỗi như thế thì làm sao Ri giận So cho được.
_ Unnie thật không đi đám cưới của HeeRi sao?
_ Unnie bận mà! Với lại HeeRi cũng là bạn em, không phải bạn của unnie. Unnie đi thì hơi thừa đấy!
_ Nhưng unnie là người yêu của em! Unnie nỡ bỏ em đi một mình sao?
_ Nhõng nhẽo!
Qri cười khì khi véo mạnh mũi của So Yeon khiến cô la oai oái vì đau. Qri là chuyên gia tra tấn cô bằng những trò cấu véo đó, Qri thích nhất là véo mũi và má So. So hoàn toàn không thích chút nào cả.
_ Hình như unnie không thích việc còn đi học mà kết hôn nhỉ?- So Yeon hỏi khi nhìn đống bài tập của người yêu.
_ Không! Học ra học, học rồi thì kết hôn không ai cấm cả. Đang đi học mà cưới thì thời gian đâu mà lo học hành. Unnie chúa ghét như thế.
_ Vậy… Nếu em nói chúng ta cưới nhau đi, unnie cũng không chịu?
_ Ừh! Unnie không chịu. Unnie sẽ cưới em khi unnie đảm bảo rằng bản thân unnie có thể chăm sóc em về cả vật chất lẫn tinh thần. Tình yêu không chỉ nói là yêu nhau mà làm nên tất cả được. Bọn chuyên văn của tụi em luôn mơ mộng là mái nhà tranh hai quả tim vàng, còn đối với bọn kinh tế tụi unnie thì thêm nữa. Một mái nhà tranh, hai quả tim vàng cùng với ao nước lã đấy! Ha ha ha ha…
_ YA! Đụng chạm nghề nghiệp đấy!
_ Unnie xin lỗi mà…
So Yeon không vừa ý chút nào. Qri luôn như thế, Ri luôn là một người thực tế đến quá đáng. Cái gì cũng tiền tiền tiền và tình yêu luôn xếp thứ hai. Ri luôn bảo cuộc sống có tốt thì tình yêu mới vững bền được. Đồng ý rằng như thế nhưng có cần lúc nào cũng nhắc tới tiền trước mặt cô không? Cô ghét thực tế như Qri. Cô thích cái gì đó lãng mạn và mơ mộng. Nhưng đó là giấc mơ. Mà… giấc mơ đó không bao giờ là sự thật cả, Qri sẽ không bao giờ có thể lãng mạn như thế nhưng sao cô cứ mãi yêu con người này nhỉ? Duyên số chăng?
_ Suy nghĩ gì thế? Lại mơ unnie là hoàng tử àh? Đi ăn cơm thôi. Sắp đến giờ unnie đi làm thêm rồi!
_ Dạ! Bà cụ non!
So Yeon lườm Qri một cái rách mắt rồi cũng đi theo Ri đến canteen để ăn cơm. So Yeon mặt ngoài thì giận Qri nhưng bên trong lại yêu không kể xiết. Qri thật là một người chăm chỉ. Ri chưa bao giờ chơi bời quá đáng khiến cô phải buồn cả. Xa nhà nhưng Ri chưa bao giờ khiến họ phải bận tâm, ngay cả tiền học phí cũng tự mình Ri trang trải. Qri nói gia đình Ri đã đủ vất vả để nuôi mình ăn học rồi, Ri đã lớn và sẽ sống trên đôi tay của mình. Khác với một tiểu thư như So Yeon. Cô luôn được bảo bọc và che chở, chưa có điều gì cô muốn mà bố mẹ không đáp ứng. Kể cả việc sống một mình. Cô muốn tự lập và điều đầu tiên là không cùng sống chung với gia đình nữa. Cô vẫn nhớ ngày đó mẹ đã khóc nhiều như thế nào khi con gái mình dọn ra ở riêng. Họ đã mua cho cô một căn nhà nhỏ với đầy đủ tiện nghi cần có. Cô vui vì điều đó lắm và cô muốn Qri ở chung mình nhưng Ri lại từ chối. Qri thật sự là một kẻ cổ hủ khi bảo rằng trước khi cưới không nên ở cùng nhau.
_ Unnie thật không đi phải không?
_ Chắc rồi baby!- Qri vẫn giữ ý định của mình khiến So Yeon chẳng thể nói được gì. Cô im lặng ăn nốt phần ăn của mình. Lâu lâu được Qri gắp vài miếng thức ăn đưa qua khiến cô cứ tủm tỉm suốt. Cơn giận vô tình bị cuốn trôi…
Tình tinh tinh tinh!
Tình tính tình tinh….
So Yeon mỉm cười và nhìn HeeRi đang từng bước bước lên lễ đường. Gương mặt cô ấy ánh lên niềm hạnh phúc khi bàn tay chạm vào tay của Min Kyung- người sắp trở thành người bạn đời của HeeRi. So Yeon nhìn theo biểu hiện trên gương mặt cô ấy mà thầm nghĩ. Rồi cũng sẽ có một ngày cô giống như HeeRi vậy, mỉm cười hạnh phúc bước đến lễ đường và mỉm cười khi tay trong tay với Qri của cô. Ri cũng sẽ cười thật tươi và hôn lên trán cô, nụ cười So Yeon càng ngày càng tươi khi vị cha sức tuyên bố hai người chính thức là vợ chồng. Chợt cô ước rằng… Cô và Qri có thể đám cưới ngay bây giờ.
_ Ya! Tối nay chúng ta chơi đi So Yeon! Cậu nhớ vụ hôm trước không?
So Yeon giật mình bởi cái vỗ vai của Hyo Min. Vụ hôm trước? Đúng rồi! Hôm trước cả bọn tình cờ đọc một quyển sách về cầu cơ và Hyo Min đã đề nghị cả nhóm chơi trò đó với hy vọng có được 1 điều ước của quỷ. So Yeon vốn không sợ ma nhưng cô không định chơi với Hyo Min, vì chuyện này Qri đã căn dặn nhiều lần. Ri không muốn cô chơi những trò nguy hiểm đó, Qri luôn bảo rằng “ Đừng bao giờ trêu chọc người chết” và điều đó khiến cô hơi rùng mình. Tuy nhiên, nếu chiến thắng thì cô sẽ có được điều ước của quỷ và cô có bao nhiêu điều để ước. Trên hết chính là điều ước Qri mãi mãi thuộc về cô kể cả khi cả hai không còn sống trên đời này nữa. Tư tưởng Qri bị bao quanh bởi những anh bạn học đẹp trai, ga lăng, những cô bạn duyên dáng hiền lành khiến So Yeon gần như phát điên. Cô yêu Qri và cô ghen với tất cả những cô gái chàng trai bên cạnh Ri. Cô muốn có được điều ước đó.
_ Tớ… Nhưng mà Qri không cho…- So Yeon nói một cách khổ sở.
_ Cậu thì cứ nghe lời Qri! Cậu sợ unnie ấy bỏ cậu đến thế àh?- Hyo Min nhìn cô với vẻ không hài lòng chút nào.
_ Ừh! Tớ sợ Qri giận tớ và bỏ tớ! Cậu thừa biết tớ yêu unnie ấy đến thế nào mà. Nếu Qri biết được thì …. Thôi, các cậu chơi đi! Tớ không chơi!
_ Ặc! Thì cậu không nói với Qri là được rồi. Chơi cái này cần 4 đứa. Bọn Eun Jung và Ji Yeon đã đồng ý rồi, còn cậu thôi đấy! Không có cậu thì làm sao cầu cơ được.
_ Nhưng mà…
_ Cậu muốn có được điều ước của quỷ không?
_ Nhưng… Có thật không?
_ Thử thì mới biết chứ? Đừng nói với Tớ là cậu sợ ma nhá! Tớ không có đứa bạn sợ ma- Hyo Min nhìn So Yeon với vẻ mặt khinh thường.
So Yeon nổi giận đùng đùng, bình sinh cô ghét nhất người ta nói cô sợ ma vì trên cơ bản cô không sợ nó. Cô không tin rằng trên đời này có ma nhưng lại tin là có điều ước. Cô ghét bị gọi là một đứa chết nhát và cô ghét ánh mắt của Hyo Min lúc này, nó hoàn toàn khinh thường cô và ánh lên vẻ mỉa mai một kẻ sợ người yêu bỏ rơi. Và… Cô đã không suy nghĩ khi gật đầu chấp nhận trò chơi.
Cười khẩy khi nhận lấy cái gật đầu của So Yeon, Hyo Min nhướng sang hai người bạn thân nữa của mình và quyết định chơi trò chơi đó. Giữa dưới con mắt của chúa, 4 con người đang bắt đầu trò chơi ma quỷ của mình.
Trò chơi chính thức bắt đầu!