Chương 13: Trẻ Hư Tới Thế Giới Khác Quậy Phá Tưng Bừng

Tập 2: Ồ, chú ý Ma Vương tấn công?

Chương 3 Phần 1

- Bức tường ranh giới, khu vực Sân khấu. Trụ sở hoạt động [Hỏa Long thức tỉnh].

Izayoi và đồng bọn đã bị trấn áp về căn cứ của [Salamandra], vừa đồng thời là trụ sở phụ trách công việc tổ chức Lễ hội [Hỏa Long thức tỉnh]. Để đi đến được trụ sở, họ cần phải đi tới cung điện và hội trường tổ chức Gift Game mà được liên kết trực tiếp với nhau, rồi băng qua con đường mòn bằng đá phiến.

Với khu khán đài được dựng lên theo đường viền của hội trường tổ chức Gift Game hình tròn, nơi đây đã vẽ lên một bức ảnh sinh động như đang được bao quanh mọi thứ. Khán đài hiện đang tổ chức những Gift Game mà đã được liệt kê ở trong tờ quảng cáo của Shiroyasha, và trận chiến để quyết định những thí sinh nào vào được vòng chung kết đang được diễn ra.

“Ojooooooou!!!!!! Tận dụng thời cơ đi! Chạy ra phía sau đối phương và đá cho hắn một cái!”

Chú mèo tam thể đã di theo Lecticia để đến được khu vực miền Bắc, và hiện tại đang la lớn cổ vũ, thực hiện vai trò người giúp việc của mình. Trận chiến đang diễn ra trên sân khấu là giữa Kasukabe You của [No Name] và con rối tự động, Tường đá cự nhân, của Community [Rock Eater].

“Bây giờ…… sẽ phân thắng bại……!”

Kasukabe bay ra đằng sau lưng Tường đá cự nhân bằng cách điều khiển những cơn gió lốc từ Gift cô nhận được của Điểu Sư, rồi đá vào sau đầu nó. Không chỉ thế, trong lúc mục tiêu đang bị tấn công, Kasukabe You đã biến trọng lượng thân thể mình thành trọng lượng của một con [Voi], và theo như định lý động năng giảm xuống, đè cự nhân kia xuống mặt đất. Khán giả đã reo hò ầm ĩ sau khi thấy Tường đá cự nhân nằm dài dưới đất.

“Ojoooooou! Uoooooo! Ojoooooou!’

Chú mèo tam thể cũng tham gia reo hò cho Kasukabe oai hùng. Đối với những người khác, chú mèo tam thể trông như đang meo meo không ngừng, nhưng Kasukabe đã hiểu rõ lời nó nói. Kasukabe đưa ánh mắt nhìn về hướng của chú mèo tam thể, giơ cao nắm tay của mình, rồi hé mỉm cười.

Từ nơi cao nhất trong cung điện, Shiroyasha vỗ tay hai lần, và tiếng hò reo của đám người kia ngay tức thì lặng mất. Đứng trên ban công cung điện, Shiroyasha phát ra một tiếng cười thân mật, đối mặt Shiroyasha và khán giả, rồi bắt đầu nói.

“Người thắng cuộc của trận đấu này là Kasukabe You từ [No Name]. Sau đây, những thí sinh cuối cùng lọt vào được vòng chung kết sẽ được công bố trong giây lát. Trận chung kết sẽ diễn ra vào ngày mai, và về những luật lệ cho trận đấu ngày mai thì……. Uh, tôi sẽ để người quan trọng nhất trong lễ hội này, và đồng thời cũng là [Host] của lễ hội, giải thích cho mọi người.”

Shiroyasha quay thân người nhỏ bé của mình lại, để cho người ngồi ở trọng tâm của ban công cung điện trình diện. Từ nơi ban công mà có thể được trông thấy rõ từ dưới khán đài, xuất hiện một người với rất nhiều lớp áo mang màu sắc sặc sỡ, cùng mái tóc đỏ được cột vào hai bên phía sau đầu mình.

Cô ấy là một con rồng thuần chủng – Tinh Hải Long Vương, [Floor Master] mới được bổ nhiệm.

Sandra, thủ lĩnh trẻ tuổi của Community [Salamandra],đã đứng dậy từ ngai rồng.

Shiroyasha để lộ một nụ cười âu yếm, dịu dàng thúc đẩy Sandra, người mà đang mang trên mình một bộ đồ phô trương cũng như một biểu hiện bồn chòn.

“Haha, tôi có thể hiểu cho sự lo lắng của cô, nhưng cô phải luôn duy trì nụ cười của mình trước mặt mọi người. Floor Master đáng ra là một người nâng đỡ tinh thần của mọi Community mà. Vả lại, nếu như nụ cười của cô cứ cứng đơ như thế, bộ trang phục đó và cả cô nữa cũng sẽ mất đi tính tao nhã ban đầu. Vào lúc này cô cần phải cho họ thấy một thái độ kiên nghị.”

“V… Vâng!”

Sandra hít một hơi thật sâu, và với một giọng nói to rõ và êm tai, tràn ngập sự quả quyết, cô ấy đã hướng đến mọi người mà nói.

“Xin chào mọi người, như đã được giới thiệu, tôi là Floor Master của khu vực miền Bắc, Sandra Doltrake. Lễ hội [Hỏa Long thức tỉnh] này, được tổ chức với sự hợp tác của khu vực miền Đông, đã mỹ mãn vượt qua phân nửa lịch trình dự kiến. Do lần này không có gì đáng long trọng để mà đề cập đến, thế nên tôi sẽ nhân dịp này mà gửi lời cảm ơn đến với Community khắp khu vực miền Bắc và khu vực miền Đông vì đã giúp đỡ tham gia hoạt động của lễ hội. Về trận Gift Game ngày mai, xin mời mọi người tìm đến lá thư mời ở bên cạnh tay mình.”

Từng người một trong khán đài đều bắt đầu mở lá thư mời.

Nét mực viết trên nó đã phân thành những đường chữ và nét cong thẳng tắp, rồi bắt đầu cấu tạo thành một đoạn văn đầy đủ.

<

Community tham gia trong vòng chung kết:

*Người quản lí Game: “Salamandra”

*Người tham dự: “Will-O'-Wisp”

*Người tham dự: “Rattenfänger”

*Người tham dự: “ No Name ”

Quy tắc của trận chung kết:

*Trận đấu sẽ quay quanh các Gift được tạo dựng bởi mỗi Community.

*Cho phép một người giúp đỡ đi theo để Gift có thể được sử dụng với công hiệu tối đa.

*Chỉ có những người tham dự đã nêu trên mới được quyền tham gia vào trận đấu.

*Với chế độ thi đấu vòng tròn, Community mà chiến thắng nhiều lần nhất sẽ là người thắng cuộc.

*Người thắng cuộc có thể thách đấu một cuộc đọ chiến với người quản lí Game.

Về Gift ban thưởng

*Người tham dự sẽ được quyền yêu cầu [Floor Master] - Hỏa Long về loại Gift mà họ muốn có.

Tuyên thệ: Tôn trọng nội dung nêu trên, hai Community tổ chức Gift Game này sẽ căn cứ vào vinh quang và lá cờ của họ.

Phong ấn “Thiên Nhãn”

Phong ấn “Salamandra”

Sau đó, lễ hội đi đến hồi kết thúc.

Mặt trời bắt đầu lặn xuống, phủ lên bức tường ranh giới một màn đêm tối tăm mà cũng dần bao chiếm cả thành phố. Không lâu sau, ánh trăng bắt đầu chiếu vào những bức tường đỏ của thành phố, và chỉ với cây đèn chùm to khổng lồ làm biển báo đường, ánh sáng nó trở nên nhập nhòa. Bây giờ là thời điểm mà những tinh linh ma quái và quỷ La sát trú ngụ trong thành phố vừa chuyển sang ban đêm này, bắt đầu thức tỉnh.

Phần 2

“Coi bộ hai ngươi cũng đã kinh thiên động địa nhỉ.”

“Ừ, tôi đã làm không khí của lễ hội này náo nhiệt hơn hẳn, đúng như yêu cầu của cô vậy.”

“Đừng có đắc chí trong khi nói thế! Cái tên Baka-sama này!”

Paa! Kuro Usagi sử dụng cây quạt giấy của mình để đánh mạnh Izayoi. Đằng sau bọn họ, Jin là người đang phải chịu đựng với cơn đau đầu dữ dội.

Sau khi hai người đó bị bắt giam, họ đã được chuyển tới phòng ngai vàng ở trong trụ sở hoạt động.

Shiroyasha đang cố thể hiện một vẻ mặt nghiêm khắc trong khi nén lại nụ cười. Do cũng đang có Sandra trong phòng, Shiroyasha không thể có hành vi nào gây mất hình tượng.

Ở đó cũng có một người đàn ông mặc đồng phục quân đội mà có vẻ như là một người bạn tâm tình của Sandra. Hắn ta bộc lộ rõ thái độ đả kích và tiến tới trước một bước, dùng ánh mắt sắc bén của mình để lườm Izayoi.

“Hừ! Các người chỉ là bọn [No Name] mà thôi, vậy mà vẫn cả gan dám làm loạn như thế ở lễ hội của chúng ta! Các người nên chuẩn bị tâm lý để mà chịu hình phạt nghiêm ngặt cho hành vi của mình đi!”

“Vậy là đủ rồi Mandra, chuyện này nên để cho thủ lĩnh của ngươi, Sandra, quyết định.”

Shiroyasha cảnh báo người mang tên Mandra.

Sandra đứng dậy từ chiếc ghế sang trọng của phòng ngai vàng, rồi nói với Kuro Usagi và Izayoi:

“[Quý tộc của Khu Vườn Nhỏ] và bằng hữu của cô, tôi rất vui khi có được sự hiện diện của các bạn trong Lễ hội [Hỏa Long thức tỉnh]. Về chuyện tòa nhà mà các bạn đã phá hủy, Shiroyasha đã đồng lòng giúp tu sửa lại nó. May thay do không có thương tích nào khác, vì vậy nên tôi đã quyết định không đi sâu vào vấn đề này nữa.”

Mandra giận dữ tạch lưỡi mình. Izayoi liền mở miệng nói ngoài ý muốn.

“Hử? Vậy có hơi nhẹ thật.”

“Đúng vậy,đó là bởi vì tôi đích thân là người đã mời các bạn đến đây, và việc không ai bị thương cũng là cái may trong cái rủi. Dựa vào những lý do trên, các bạn chỉ cần trả tiền đi lại và tiền sửa chữa như phí đặt cọc là được.”

Kuro Usagi đặt tay lên ngực mình, thở phào một hơi nhẹ nhõm trong khi Izayoi nhẹ nhàng nhún vai mình.

“…… À, nhân dịp hiếm có này, chúng ta nên tiếp tục cuộc trò chuyện lúc sáng.”

Gật đầu mình, Shiroyasha và Sandra giải tán mọi người trong phòng ngai vàng ngoại trừ Mandra. Những người còn lại trong căn phòng ngoại trừ ba người kia ra là Izayoi, Kuro Usagi và Jin.

Sau khi mọi người đã giải tán hết, Sandra ngay lập tức thay đổi thái độ và giọng điệu nghiêm túc ban nãy của mình, cô ấy nở một nụ cười hồn nhiên và dễ thương.

“Jin! Lâu rồi mới được gặp cậu! Khi tớ nghe tin Community của cậu bị tấn công, tớ đã lo lắm đấy!”

“Cảm ơn cậu, trông cậu vui vẻ như thế cũng làm tớ vui lắm.”

Jin đã tươi cười đáp lại. Sandra rồi cũng ngại ngùng nở nụ cười về hướng Jin.

“Hehe, dĩ nhiên rồi. Sau khi tớ nghe tin một Ma Vương đã tấn công Community cậu, tớ đã muốn đi sang thăm cậu ngay nhưng Ba tớ đã đột nhiên ngã bệnh và tiếp theo đó lại là nghi thức lễ tấn phong, sở dĩ vậy nên tớ không có dịp nào để thăm cậu cả.”

“Chuyện là như thế thì cậu cũng đâu làm gì được, nhưng tớ đã thật sự không ngờ rằng Sandra-san lại lên ngôi Floor Master--”

“Ngươi không được thất lễ dùng tên cô ta, cái thằng nhãi vô danh kia!”

Khi Jin và Sandra đang có một cuộc trò chuyện sum họp, Mandra đường đột để lộ hàm răng mình, rút thanh gươm mình và vung nó về hướng Jin. Chỉ vài giây trước khi thanh gươm có thể chạm đến cổ họng Jin, Izayoi dùng phần đế của giày mình để chặn cú đánh.

Izayoi đá ngược thanh gươm về chủ nhân của nó, trên mặt vẫn dáng vẻ tươi cười lỗ mảng nhưng đôi mắt cậu lại thể hiện rõ sự căm giận.

Cậu ấy lườm xung quanh với ánh mắt sắt bén của mình mà dường như sẽ chém vụn tất cả những gì trong tầm nhìn.

“…… Oi! Do đây đơn giản chỉ là một cuộc chào hỏi xã giao bình thường giữa hai người quen biết nhau nên tôi thấy ông anh đã làm quá lố rồi đấy. Ngay từ đầu ông anh đã không có ý định nương tay một chút nào phải không?”

“Đương nhiên rồi! Sandra giờ đã là Floor Master của khu vực miền Bắc. Kể cả sau khi bọn ta đã đích thân mời đám [No Name] tham dự lễ hội và lại còn đối đãi khoan dung cho hành vi của các ngươi,các ngươi vẫn tiếp tục thái độ thất lễ và ngỗ ngược, nó nhất định làm tổn hại đến danh tiếng của [Salamandra]. Các ngươi đúng là… đúng là bọn [No Name] rác rưởi!”

Izayoi và Mandra trừng mắt hình viên đạn nhìn nhau trong khi Sandra đang hoang mang cố ngăn cản hai người bọn họ.

“Man… Mandra-niisama! Họ dù sao cũng đã từng là đồng minh của [Salamandra]! Sẽ không lịch thiệp chút nào nếu như chúng ta bày ra cái thái độ này trong khi chính bên mình là phe tự ý phá vỡ liên kết đồng minh với bọn họ!”

“Ai lại quan tâm đến lịch thiệp hay không chứ, danh tiếng của ta ở đây quan trọng hơn hết! Anh đã nói mãi về chuyện này rồi, nhưng em cần phải hiểu rằng chính những lời nói đó của em khiến chúng ta luôn bị coi thường…”

“Vậy là đủ rồi, đến lúc ngươi phải lui xuống rồi đấy, Mandra.”

Shiroyasha nói với giọng điệu thô bạo để khuyên can Mandra ngừng lại. Tuy nhiên, Mandra không chỉ không chịu đầu hàng mà còn trừng mắt nhìn về Shiroyasha.

Mondaiji-tachiVol2009

“[Thiên Nhãn] cũng đừng có nên lo chuyện bao đồng. Ngay cả một Floor Master như cô cũng nên biết giới hạn hành vi của mình. [Nam có linh thú, Bắc có tinh linh, Đông có thất bại], câu nói này thật là chính xác mà. Về chuyện tin đồn lần này, chắc chắn rằng nó được bên phía Đông bày ra vì quá ghen ghét phía Bắc mà phải không?”

“Mandra-niisama! Anh phải biết tự chủ chứ!”

Không thể chịu đựng được những lời lẽ quá đáng đó nữa, Sandra đã to tiếng khiển trách Mandra.

Bên phía nhóm người [No Name], do không hiểu chuyện đang xảy ra, chỉ có thể nghiêng đầu mình mà nhìn bọn họ.

“Oi, chuyện tin đồn là sao thế, nó có liên quan đến chuyện cô cần sự hỗ trợ của chúng tôi à?”

Trả lời ngắn gọn “Ừ”, Shiroyasha đưa mắt nhìn xung quanh xem coi ai còn đang hiện diện, rồi lấy ra một lá thư.

“Lý do ta cần các ngươi giúp đỡ đã được viết rõ trong lá thư này… Tự mình mà kiểm chứng đi.”

Với vẻ mặt ngạc nhiên, Izayoi lấy lá thư và bắt đầu đọc nội dung viết trên đó.

“…………”

Sau khi xác nhận qua nội dung viết trong lá thư, nụ cười lỗ mảng mà Izayoi thường hay có trên khuôn mặt đột nhiên biến mất.

Hành động lạ thường này của Izayoi đã làm Kuro Usagi cảm thấy bất ngờ, cô ấy liền nhảy tới sau lưng Izayoi.

“Izayoi-san…? Nội dung ghi trong đó là gì vậy?”

“Cô thử đọc đi.”

Cất tiếng nói với một giọng điệu phẳng lì hiếm thấy,Izayoi đưa lá thư ra đằng sau cho Kuro Usagi.

Nội dung đã được viết trên lá thư gồm những từ này.

“ [Ma Vương] sẽ công kích vào dịp lễ hội Hỏa Long thức tỉnh.”

“…… Eh……”

Kuro Usagi đã ngây ngất người chỉ trong chốc lát, sau đó liền phát ra một âm thanh như tiếng rít. Người đọc nội dung tiếp theo đó là Jin, và cậu ấy đã có hành động hệt như Kuro Usagi.

Izayoi là người duy nhất vẫn còn có thể giữ được sự điềm tĩnh của mình, và với vẻ mặt không diễn cảm, cậu ấy đã hỏi Shiroyasha.

“Thành thật mà nói thì chuyện này quả là bất ngờ. Tôi cứ tưởng nó có liên quan đến việc ai đó tranh giành quyền làm Floor Master.”

“Cái gì!”

Mandra giận dữ rống lên nhưng Sandra vội vàng ngăn hắn lại. Phớt lờ hai người họ, Shiroyasha tiếp tục nói.

“Ta sẽ không nói xin lỗi hay gì đâu đấy! Chính các ngươi là ngươi đã chấp nhận lời thỉnh cầu này trước khi nghe qua nội dung chi tiết.”

“Đúng là vậy…… Được rồi, vậy cô muốn chúng tôi phải làm gì? Nếu như cô muốn tôi đi lấy đầu của tên Ma Vương thì tôi sẽ sẵn lòng làm ngay! Nhưng tôi có hơi tò mò về lá thư này đấy.”

“Ừ, vậy ta nên bắt đầu với việc giải thích về lá thư này trước.”

Shiroyasha quay sang nhìn Sandra, mong rằng sẽ được cô ấy đồng ý tiết lộ thông tin mật.

Sau khi thấy Sandra gật đầu, Shiroyasha bắt đầu giải thích với vẻ mặt nghiêm túc.

“Trước hết, về chuyện lá thư này, một thành viên tối cao trong [Thiên Nhãn] đã ghi lại lời tiên tri này.”

“Tiên tri?”

“Đúng rồi. Nói cho ngươi biết luôn, [Thiên Nhãn] có rất nhiều nhân tài mà có thể sử dụng Gift đặc biệt mang tên [Ma Nhãn]. Và trong số đông những người đó, có một vài người sử dụng Gift mà có thể [Dự đoán tương lai]. Nhà tiên tri từ Quỷ Laplace đã dự định ban tặng một lễ vật cho lễ hội sinh nhật này, và lời tiên tri mà họ nhận được lại chính là [Cuộc công kích của Ma Vương] này đây.”

“Ra là vậy! Vậy có nghĩa là họ sở hữu một Gift nhìn thấy được sự kiện trong tương lai. Nhưng nếu chuyện là như thế thì, chúng ta có thể tin tưởng vào lời tiên tri này đến mức độ nào?”

“Nó đáng tin cậy như việc ném một thứ gì lên rồi chờ nó rớt xuống.”

Phép ví dụ mà Shiroyasha đưa ra đã làm cho Izayoi bắt đầu hình thành vẻ hoài nghi.

“……. Vậy có còn được gọi là tiên tri không? Nếu như đã quăng gì lên thì đương nhiên nó sẽ rớt xuống rồi.”

“Nó nhất định là một loại tiên tri rồi. Lý do ở đây là, nhà tiên tri có thể trông thấy rõ ràng [Ai ném nó], [Ném như thế nào], [Tại sao lại ném nó], và những yếu tố khác nữa. Vì vậy nên dĩ nhiên nhà tiên tri có thể suy ra [Nó sẽ rơi vào lúc nào], đúng không nào? Những loại dự đoán như thế phù hợp với kiểu của làm việc của nhà tiên tri.”

“Gì cơ?”

Izayoi thét lên một tiếng như thể để cho thấy cậu ấy đã chịu đựng quá lắm rồi. Kuro Usagi và những người khác cũng không thể thốt lên thành lời, đặc biệt là Mandra, hắn đã quá bất ngờ đến nỗi cằm của hắn cũng cũng gục thẳng xuống. Phản ứng này cũng phải thôi.

Mandra, khuôn mặt đỏ bừng, đã nổi nóng gầm to.

“Đừng… đừng có nói láo! Mặc dù cô đã biết về những thông tin như thế nhưng chỉ tuyên bố rằng chúng tôi sẽ bị Ma Vương tấn công, đây chẳng khác gì một mưu đồ để khích động chúng tôi! Cút ngay khỏi đây và chạy về ổ chuột của các ngươi đi!”

“Nii…. Nii-sama…! Shiroyasha-sama chắc phải có lý do riêng của ngài ấy chứ…”

Sandra vẫn tiếp tục cố gắng làm nguôi cơn phẫn nộ của Mandra.

Shiroyasha dùng cây quạt để che đi một phần của khuôn mặt mình, cô ấy không nhìn vào hành động của hắn mà lại đang nhìn đi đâu đó xa xôi.

Sau khi Izayoi thống kê lại thông tin mình vừa mới nhận được, cậu ấy bắt đầu xác nhận mọi thứ và hỏi Shiroyasha.

“Vậy mọi chuyện là như thế này, chúng ta đã tìm ra được thủ phạm đằng sau việc này….. Nhưng chúng ta không thể công khai thông báo danh tính hắn sao?”

“Ừ……”

Shiroyasha trả lời mơ hồ.

Izayoi duyệt lại ý nghĩa đằng sau lời của cô ta, sau đó cậu ấy lại chấn vất gay gắt.

“Về chuyện này,để cho [Ma Vương] kia có thể xuất hiện tại lễ hội, một tập thể nào đó đã lập mưu kiếm kế--- Và tập thể đó [không thể xuất hiện trước công chúng], là vậy sao?”

Jin hé ra một tiếng “Aa”, cậu ấy quay sang nhìn Sandra.

Trước khi đi tới khu vưc miền Bắc, những lời mà họ đã đối thoại với Shiroyasha chợt nảy lên trong đầu cậu.

“Một số Community không đánh giá cao việc một cô bé nhỏ tuổi như thế lại đi nắm giữ quyền hành.”

Nếu như người đó đã [Vì quá do dự đắn đo mà không thể xuất hiện trước công chúng], thì—

“Không lẽ nào……. Có khả năng một Floor Master khác đã hợp tác với [Ma Vương], chỉ để tấn công lễ hội [Hỏa Long thức tỉnh] sao?”

Lời Jin nói đã vang vọng lại bên trong phòng ngai vàng, đây là một chủ đề cấm kỵ mà không phải ai cũng có thể hình dung được.

[Floor Master] đáng lẽ ra bản thân phải là người gìn giữ trật tự, nhưng giờ họ lại đang phá vỡ nó.

Shiroyasha thở một hơi thật sâu trong khi lắc đầu mình.

“Điều đó vẫn chưa được làm rõ. Vấn đề này đã được đưa xuống với chỉ dẫn trực tiếp từ chủ nhân của ta, và những nhà tiên tri đáng ra đã phải giữ bí mật sâu tận trọng trong tiềm thức của họ. Thế nên ta cũng không chắc chắn lắm…… Nhưng mà, chúng ta không thể chối bỏ việc những Floor Master của khu vực miền Bắc đã không có ý hợp tác với lễ nhậm thức của Sandra, dù sao thì họ đã chuyển sự hợp tác sang cho những Floor Master miền Đông như ta đây. Nếu như Floor Master miền Bắc có dính dáng mật thiết gì đến [cuộc tấn công của Ma Vương]…… thì chuyện này chỉ có thể được coi là trầm trọng mà thôi.”

Shiroyasha hạ thấp giọng trầm ngâm, trong khi Kuro Usagi và Jin không biết nên nói gì.

Izayoi nghiêng đầu mình, ánh mắt trông như cậu ấy không thể hiểu ý nghĩa lời cô ấy nói.

“Trường hợp này lạ thường đến vậy sao?”

“Ể?”

“Đừng… đừng có nói nhảm, đây là trường hợp tệ nhất đấy! Floor Master ngay từ đầu là người bảo vệ Community khỏi cuộc tấn công của những Ma Vương! Vậy nên họ đáng lẽ ra phải là người hoàn toàn phản đối một cuộc tấn công của Ma Vương chứ!”

“Nhưng có thế nào đi nữa thì Floor Master cũng có não mà phải không? Suy nghĩ rằng họ sẽ không lập mưu kế chỉ vì họ là người gìn giữ hòa bình và trật từ, cái đó không khác gì ảo tưởng nặng nề mà?”

Khuôn mặt Izayoi thể hiện rõ sự coi thường và lãnh đạm. Trong thế giới cũ của cậu ấy, những người mà đã được giao phó việc quản lý trật tự nhưng rồi lại lệch khỏi hướng chính trị của mình để lập bày kế không phải là một hiện tượng hiếm có. Izayoi đã đến từ một mốc thời gian nơi mà bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy chán nản. Nhận thức được điều này, Shiroyasha nhắm mắt lại và lắc nhẹ đầu.

“Hmmmmm, điều đó cũng hợp lẽ thôi. Nếu đã là như thế thì, với tư cách là người gìn giữ hòa bình, ta sẽ nhất định tìm ra hung thủ và xử lý hắn ta.”

“Nhưng mà kẻ thù được nhắc đến trong lời tiên tri là một [Ma Vương], vậy nên tôi mong rằng mọi người sẽ hỗ trợ tôi trong việc giải mãi thử thách của Ma Vương.”

Lắng nghe Sandra lên tiếng, mọi người đều đồng tình gật đầu.

Bởi vì đã có lời tiên tri về một cuộc tấn công của Ma Vương, đây sẽ là công việc đầu tiên của nhóm [No Name].

Sau khi thấu hiểu được tình hình, Jin nhiệt liệt tuyên bố với vẻ mặt nghiêm túc.

“Được rồi, để đáp lại [cuộc tấn công của Ma Vương], [No Name] sẽ ra tay giúp sức cho hai Community.”

“Ừ. Ta cũng phải gửi lời xin lỗi đến các ngươi. Tự nguyện chấp nhận cuộc chiến mà không biết rõ chi tiết về kẻ địch, điều đó cũng bất đắc dĩ thôi…… Và ta cũng mong rằng các ngươi sẽ hiểu rằng chuyện này sẽ không kết thúc chỉ với việc đánh bại Ma Vương. Việc che giấu sự thật chỉ là một giải pháp tạm thời, nó cũng là lựa chọn để bảo vệ trật tự của Khu Vườn Nhỏ. Ta thề dưới danh hai nữ thần của [Thiên Nhãn] là ta sẽ trừng phạt nghiêm ngặt tên thủ phạm nếu như bắt được hắn.”

“[Salamandra] cũng--- Jin, cố gắng lên nhé, tớ sẽ trông chờ vào cậu.”

“Tớ… tớ hiểu rồi.”

Jin khẩn trương gật đầu mình. Shiroyasha tháo bỏ vẻ mặt nghiêm túc trước đó và phát ra tiếng cười.

“Ngươi không cần phải lo lắng đến thế đâu! Cứ để tên Ma Vương đấy cho Floor Master mạnh nhất, Shiroyasha-sama ta đây đối phó hắn! Các ngươi chỉ cần phụ trách mở màn rồi cứ quên đi nỗi lo lắng của mình!”

Shiroyasha kéo toanh chiếc quạt với hình của hai nữ thần, miệng thì tươi cười.

Mặc dù Jin hiểu cho được sự tình, nhưng Izayoi thì lại nheo mắt mình và trong mắt cậu ấy hiện lên một nét bất mãn.

Chú ý đến phản ứng này, Shiroyasha che khép miệng mình với cây quạt và phát ra một tiếng cười khô khan.

“Chỉ làm được như thế thôi khiến ngươi không hài lòng sao hả? Nhóc kia.”

“Không đâu nha? Dù sao thì đây cũng là một cơ hội tốt để xem những tên mang danh Ma Vương mạnh đến chừng nào. Được làm người phụ trách phần mở màn thôi cũng làm tôi vui rồi—Nhưng mà nếu như [Ma Vương bị đánh bại ở đâu và bởi cá nhân nào] xuất hiện, thì cô cũng sẽ không có vấn đề gì chứ nhỉ?”

Đối diện với Izayoi mà đang ra vẻ tươi cười khêu khích, Shiroyasha cũng chỉ có thể vô vọng cười theo mà đáp lại.

“Được thôi. Nếu như có cơ hội, thì ta sẽ cho phép ngươi giúp tên Ma Vương có một khởi đầu thuận lợi.”

Cứ như vậy, cuộc dàn xếp đã kết thúc.

Sau đó, họ đã ở lại phòng ngai vàng và thành lập kế hoạch để đối phó với [Ma Vương] ngay khi nó xuất hiện.

Xem xét thái độ của Izayoi là quá kiêu ngạo, Mandra đã cố loại [No Name] ra khỏi chuyện này, nhưng đã liền bị ngăn chặn bởi Shiroyasha và Sandra. Hắn ta chỉ có thể chịu chấp nhận sự hỗ trợ từ phía Izayoi và đồng bọn.

Phần 3

Trong khoảng thời gian Izayoi và những người kia đang tìm hiểu sự tình, Lecticia đã đi khắp nơi để tìm kiếm Asuka.

‘Asuka…… cô đã đi đâu rồi……’

Hoàng hôn đã qua, và giờ là lúc màn đêm kéo xuống.

Những cây đèn chùm và ngọn đèn dầu đã thắp sáng cả thành phố, nở ra đủ các kiểu ánh sáng rực rỡ khác nhau, như thể một đột bùng nổ náo nhiệt vừa hiện ra. Số lượng những con quỷ mà xuất hiện vào ban đêm đã dần tăng vọt lên.

Nhưng cho dù ánh sáng có chói rọi đến mấy đi nữa, tình hiện hiện tại vẫn không thay đổi.

Lecticia để lộ một biểu hiện lo âu trong khi bay qua trên bầu trời của thành phố.

‘Chết thật, mình đã quá sơ suất rồi! Ngay cả khi đó là Asuka, nó vẫn quá nguy hiểm để di chuyển một mình trong khu vực miền Bắc vào thời điểm này của ngày.’

Số lượng quỷ La Sát hoạt động vào buổi tối ở khu vực miền Bắc là rất cao.

Mặc dù không phải tất cả những loại ma và quỷ dữ xuất hiện gần bức tường ranh giới là loại ăn thịt người, việc bắt cóc và buôn bán những bộ phận vẫn diễn ra thường xuyên. Đó là chưa nói đến việc một thành viên [No Name] không thể chứng minh danh tính của bọn họ đối với các kẻ bắt cóc, vậy nên họ càng phải thận trọng đến những vụ việc bắt cóc. Lecticia đã bay tới những nơi mà Asuka đã từng ghé qua.

‘Asuka có lẽ đã đi tới một nơi nào khác…… Đúng rồi, nơi mà họ trưng bày những vật triển lãm thú vị đã nằm ở đâu nhỉ?’

Lecticia đã có một ý tưởng, và dựa vào ý tưởng đó, cô ấy đi tới chân tường ranh giới nơi mà có trưng bày rất nhiều vật triển lãm.

Chạm chân tới hang động mà liên kết với bức tường ranh giới, Lecticia lặng lẽ thu hồi đôi cánh của mình.

“Có lẽ cô ấy đang ở đây--!”

“--- Oa…… OAHAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!”

Một tiếng hét nhói tai vang lên từ bên trong hang động. Lecticia, đang nghĩ ngợi, chợt cứng đơ người.

Bởi vì có rất nhiều đám người đang chạy nháo nhào ra từ bên trong hang.

Lecticia tra hỏi một người với đôi tai chó mà cô ấy bắt lại được trong khi hắn đang lo chạy trốn.

“Chuyện gì đang xảy ra ở bên trong! Trả lời ta ngay!”

“Có… có bóng đen! Bóng đen đó có những đốm đỏ rực sáng phát ra từ nó…!”

“Ngươi nói bóng đen sao?”

“Ừ…… Đúng vậy, những bóng đen đó đã chạy theo sau một cô gái tóc dài với một tiên nữ nhỏ bé.”

Rầm. Lecticia dùng cả sức mình đẩy người với đôi tai cho đó sang một bên.

Người với cô tiên nữ nhỏ bé đó chắc hẳn là Asuka, dòng suy nghĩ của Lecticia chợt bị rối loạn với sự căng thẳng.

Đột nhiên, một sự thay đổi khác lại diễn ra.

‘…? Âm thanh này là…?’

Kéo theo sau sự biến mất của những tiếng la thét của đám đông, một giai điệu chói tai liền vang lên. Lecticia bất mãn che kín tai mình.

Có một chuyện gì đó bất thường xảy ra bên trong hang động. Khi mà những cây đèn chùm bắt đầu rung lên do giai điệu chói tai đó, Lecticia giang đôi cánh của mình và bay vào bên trong hang động.

Không lâu sau, cô nghe thấy tiếng nói của Asuka.

“---…… Chui vào bên trong! Tuyệt đối không được ngã ra ngoài!”

“Asuka? Có chuyện gì---?”

Lời của Lecticia đã bị cắt ngang khi cô ấy nuốt một hơi thật sâu.

Bên trong khu triển lãm, cô ấy nhìn thấy những dân cư đang nỗ lực chạy trốn từ các khe lỗ; ngoài ra còn có Asuka, người mà đang chạy khỏi hàng ngàn động vật tà ác lập thành bầy đàn, trong khi anh dũng chiến đấu và bảo vệ tiên nữ mũ nhọn.