Chương 2: Nguyên nhân sự tình

Tin tức Nhị tiểu thư Đường Môn tự sát đã bị Lưu Thị nhanh chóng chặn lại, ngoại trừ người trong Đường Môn, bên ngoài không một ai biết

Gia chủ Đường Môn Đường Miểu Uẩn trở về nhà liền từ Lưu Thị nghe nói tới việc này, nghĩ nghĩ chỉ hỏi nói: ” Có chút trở ngại, liệu có ảnh hưởng xuất giá? “

Lưu thị cũng không dấu diếm, mát xoa bờ vai của hắn, chậm rãi nói:” Đứa bé kia thân mình vốn đã không tốt, lần này hàn khí vào người, sợ là sống không lâu. Ngày mai lại là ngày xuất giá, thiếp thân định cho cho nàng ăn một viên tục hồn đan, để bình yên gả vào Tuyết Diên Sơn Trang. “

Động tác uống trà của Đường Miểu Uẩn ngưng ngưng một lát, sau nhấp nhẹ một hớp nước trà” Vậy thì cứ làm đi. Cũng chỉ là kéo dài tính mạng, lần này xuất giá coi như là hồi báo của nàng suốt mấy năm nay Đường gia dưỡng dục nàng, nên vì muội muội làm một ít cống hiến. “

”Lão gia yên tâm, thiếp thân nhất định làm thỏa đáng. “Lưu thị câu môi, trong mắt toàn là đắc ý.

Tại Bắc Uyển, Đường Niệm Niệm lúc này đang dựa vào mép giường, ngẫm nghĩ thân phận hiện giờ hỏi từ Thù Lam.

Nàng hiện giờ là nhị tiểu thư con vợ lẽ của Đường Gia - đệ nhất gia tộc, ở giang hồ hay trong Cẩm Quốc đều có địa vị nhất định. Đường Môn giao thương giàu có và đông đúc, mọi người trong môn lại am hiểu sử dụng độc dược, cùng giang hồ triều đình giao thiệp, nên ở Cẩm Quốc từ trước đến nay vẫn luôn giữ danh quận hầu cao quý.

Sở dĩ hôm nay Đường Niệm Niệm nhảy sông tự sát, là bởi vì biết được bản thân phải thay muội muội Đường Xảo Chi cũng là con vợ lẽ xuất giá gả Tuyết Diên Sơn Trang, khóc nháo liên tục cũng không thể thay đổi chuyện này, trong tâm liền xuất hiện ý nghĩ tự tử.

”Tuyết Diên Sơn Trang thật đáng sợ? Kể lại rõ ràng cho ta xem “ Đường Niệm Niệm đối với Thù Lam đang đứng một bên nói. Thù Lam nghe đến Tuyết Diên Sơn Trang liền tái nhợt sắc mặt, cả lời nói Đường Xảo Chi vừa nãy, đều hiện ra sự sợ hãi đối với Tuyết Diên Sơn Trang.

Thù Lam không tự chủ được khẽ nhíu mày, nhè nhẹ nói:” Nô tỳ nghe những điều này là qua lời đồn, chỉ biết Tuyết Diên Sơn Trang nằm trên núi tuyết ở Bắc Vực, nơi đó hàng năm băng tuyết không tan, ngoại trừ người trong Tuyết Diên Sơn Trang, thì không còn ai biết Tuyết Diên Sơn Trang rốt cuộc ở nơi nào. Đáng sợ nhất không phải là Tuyết Diên Sơn Trang, mà là Tuyết Diên Sơn Trang trang chủ…… “

Đường Niệm Niệm nhẹ ngước mắt, hàm ý bảo nàng tiếp tục nói tiếp. Thù Lam nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của nàng, càng thêm trong lòng bi thương, nói :” Nghe nói Tuyết Diên Sơn Trang trang chủ là quái vật giết người không chớp mắt, hàng năm chỉ ở tại núi tuyết Bắc Vực không ra ngoài, từ trước đến giờ đã cưới mười hai thê tử, bất kể là nữ làm nông hay công chúa hoàng tộc, đều không ngoại lệ gả vào liền chết, có người nói Tuyết Diên trang chủ là thiên sát cô tinh, từ nhỏ khắc cha khắc mẹ khắc thê, thậm chí có người nói…… nói Tuyết Diên trang chủ luyện tà công, chuyên hút âm khí của nữ tử, những nữ tử gả qua đó đều bị hắn ăn sống vào bụng! “

Thù Lam nói mà lòng run rẩy không thôi, lại đột nhiên nghe được một tiếng cười khẽ ” xì “, nàng còn tưởng rằng tiểu thư mà nàng chăm sóc từ nhỏ đến lớn mất trí nhớ hay là điên rồi ” tiểu, tiểu thư, ngươi…… “

Đường Niệm Niệm khẽ lắc đầu hàm ý bản thân không có việc gì, từ nhỏ nàng theo lão quái vật nhìn thấy nhiều nhất là công việc tà độc, hút nữ tử âm khí đúng là có, ăn sống thịt người cũng có, trong mắt nàng đã là sự việc rất bình thường, trong lòng không một chút sợ hãi. Sở dĩ nàng bật cười chẳng qua là bởi vì thần thái sinh động của Thù Lam. Cảm giác bình tĩnh cùng người khác nói chuyện, tâm trạng nhẹ nhàng là những điều trước đây nàng chưa từng có, cũng không thể nào có.

Sự tình dần dần được sáng tỏ, Đường Niệm Niệm bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, lại hỏi:” Tục hồn đan có tác dụng gì? “

Thù Lam mắt hơi mở ”đó là cấm dược của Đường Môn, ăn xong không chỉ thân thể mạnh khỏe, nguyên lực còn có thể tăng gấp ba, nhưng tác dụng chỉ duy trì được ba ngày, ba ngày sau sẽ không chảy máu mà chết. “

Đường Niệm Niệm nghe xong hai tròng mắt đột nhiên lạnh băng, thù với mẹ con Lưu Thị càng nhớ rõ ràng. Nàng khó khăn lắm mới có cơ hội sống lại, có lại được những hy vọng xa vời, làm sao có thể chịu người khác mưu hại được!

Thù Lam thấy nàng như thế này, kinh hãi cực độ, thật cẩn thận hỏi:” Tiểu, tiểu thư, ngươi làm sao vậy? “

Đường Niệm Niệm lắc đầu, đạm bạc nói:” Theo ngươi nói, kết hôn lần này vốn dĩ là Đường Xảo Chi xuất giá, nhưng Đường Xảo Chi không muốn đi chịu chết nên bắt ta thay thế. Dừng một chút ”cha mẹ ta đều đáp ứng rồi? Tuyết Diên Sơn Trang cũng đồng ý? “

Trên mặt Thù Lam lộ ra đau khổ, lắc đầu mệt mỏi nói: ”Tam phu nhân lúc sinh ra tiểu thư liền qua đời, lão gia…… cũng đồng ý. Tuyết Diên Sơn Trang thì……Tuổi của tiểu thư cùng tam tiểu thư chỉ kém một tháng…… “

Đường Niệm Niệm không ngốc, nghe xong đã minh bạch đại khái sự tình. Mong chờ cuộc đời mới sẽ được cha mẹ yêu thương, hy vọng vừa mới thắp lên đã nhanh chóng vụt tắt. Xem ra hoàn cảnh bản thân vẫn là đứa trẻ cha không thương, mẫu thân không có

Trong lòng tuy có một chút tiếc nuối nhưng không có bi thương, mong muốn của nàng cũng không nhiều lắm, có một thân thể bình thương đã đủ hạnh phúc.

Thù Lam thấy nàng không nói lời nào, còn tưởng rằng nàng đang thương tâm,nhưng an ủi vẫn chỉ là an ủi, không thể thay đổi được hiện thực. Nghĩ nghĩ, liền đối Đường Niệm Niệm thấp giọng nói:” Tiểu thư, ta lấy cho người chút đồ ăn, có cả mứt táo và chè hạt sen mà người thích nhất. “

Đường Niệm Niệm nhìn nàng một cái, thương tiếc trong mắt nàng đều nhìn thấy rõ ràng, trong lòng hơi nao nao, không khỏi gật đầu, lại đối nàng hơi hơi mỉm cười,” ta không có việc gì, ngươi không cần lo lắng. “

Đây là lần đầu đầu nàng cảm nhận được người khác đối với mình quan tâm. Nụ cười này, như bích lạc thanh tuyền tinh tế dịu dàng, xứng với khuôn mặt như thơ như họa của nàng, làm Thù Lam không nhịn được mà ngây ngốc, nghĩ thầm: Thật không hổ là kinh hồng tiên, thủy lưu li trong lời thế nhân. Phiên nhược kinh hồng, tựa như du long. Bích thủy mềm nhẹ, trong sáng trong suốt, khuynh quốc khuynh thành.

”Sao vậy?“ Không phải nàng nhìn không ra kinh ngạc cảm thán trong mắt Thù Lam, chỉ là Đường Niệm Niệm không nghĩ đến dung mạo của bản thân lại có sức hấp dẫn như vậy. Gương mặt Thù Lam đỏ hồng, trong mắt thương xót lại càng nhiều, miễn cưỡng cười vui nói:” Tiểu thư thật xinh đẹp tuyệt sắc, làm nô tỳ đều nhìn đến ngây người! Nô tỳ lập tức đi chuẩn bị đồ ăn cho tiểu thư “ Nói xong liền bước nhanh đi ra ngoài. Lưu lại Đường Niệm Niệm còn ở trên giường, vì lời nói kia mà thất thần, nâng đôi tay còn chút sức lực sờ nhẹ lên gương mặt, cảm nhận xúc cảm tinh tế trên tay "tuyệt sắc sao?“ Trong mắt hiện lên vẻ tò mò, khóe miệng không nhịn được cười rộ lên