- Phàm mệnh, phàm huyết, phàm cốt....luyện khí tầng 1 ?
- Sao có thể, ba phàm sao có thể tu luyện lên luyện khí nhanh như vậy, hắn mới mười tuổi thôi nha ?
Mọi người xung quanh dưới đài đều kinh ngạc, vốn dĩ tư chất ba phàm có dùng cả đời cũng khó mà tu luyện được, chứ đừng có nói là mười tuổi luyện khí tầng một.
- Hắn...sao có thể là ba phàm được ?
Tiểu Y Tiên ngạc nhiên quay sang Liễu Mộng Nghiên:
- Không phải hắn nói là có cường giả thoát thai hoán cốt cho hắn hay sao tỷ ? Chuyện này...
- Ta cũng không rõ nữa, nhưng giờ thì có thể khẳng định trên người đệ ấy có bí mật, ta cũng không muốn hỏi nhiều, chỉ cần không gây bất lợi cho bản thân đệ ấy thì đó là chuyện đáng mừng.
Tiểu Y Tiên vốn muốn nói gì nữa, nhưng nghe vậy thì đành im lặng.
- Tư chất ba phàm, mười tuổi đạt được luyện khí tầng một, thật khó tin.
Tống Thanh Thư lẩm bẩm.
- Mộng Nghiên muội, bào đệ của muội thật ngưu nha, chúc mừng muội.
Trần Đại Hùng lại không nghĩ nhiều như vậy, hào sảng nói lời chúc mừng với Liễu Mộng Nghiên.
Nàng chỉ từ tốn đáp lễ:
- Đa tạ Hùng ca quá khen.
Bạch Y lão sư trầm ngâm một chút, rồi cất giọng:
- Được rồi, cho thông qua.
Vốn dĩ hắn thấy không nên cho qua, với tư chất ba phàm sau này chuyện tu luyện sẽ cực kì khó khăn, nếu không muốn nói là vô dụng, phế vật. Sở dĩ hắn không dám làm vậy vì dù sao Liễu Thiên Y đã đủ điều kiên nêu ra trước đó, đạt được luyện khí tầng một, thật sự là học viện chưa bao giờ nghĩ tới trường hợp sẽ có người ba phàm mà tu luyện được sớm như vậy, họ thêm điều kiện vào chỉ để tìm kiếm nhân tài nhỏ tuổi mà thôi.
Thủ thư nghe lão sư nói vậy thì ghi chép lại. Liễu Thiên Y quay về chỗ, vừa về thì tỷ tỷ hắn nói nhỏ:
- Thiên Y, ta không biết đệ có bí mật gì, nhưng là, ta khuyên đệ không nên nói với bất kì ai, phong quang tất lộ, không tốt tý nào.
Liễu Thiên Y nghe vậy thì kinh ngạc, không ngờ vị tiểu "tỷ tỷ" này còn nhỏ nhưng lại hiểu đời như vậy, thật không tầm thường, hắn có chút tán thưởng. Vốn dĩ hắn đã biết điều đó từ lâu, kiếp trước hắn là chí tôn, lại tu luyện vô tình đạo, cừu nhân nhiều không kể siết, vốn đã có tính ẩn nhẫn rồi, nhưng hắn vẫn nói khẽ:
- Vâng, đệ sẽ ghi nhớ, đa tạ tỷ.
Nếu nói ấn tượng của hắn về vị tỷ tỷ này suốt mười năm nay, có thể nói là tỷ tỷ chăm lo cho hắn như mẫu thân vậy, điều này khiến cho người sống hai kiếp như hắn cũng rất quý trọng, nên hắn rất tôn trọng vị tỷ tỷ này.
Liễu Mộng Nghiên hài lòng gật đầu:
- Đệ nhớ là tốt.
Khảo nghiệm sau đó vẫn diễn ra, có hai đứa trẻ xuất sắc được tìm ra. Một nam một nữ. Nữ hài tử tên là Diệp Kinh Tuyết, tư chất ưu tú Linh cốt, Linh huyết, Địa mệnh. Nam hài tử tên là Quách Bá, tu vi luyện khí tầng hai, tư chất Linh cốt hai phàm.
Xong xuôi mọi thứ, thủ thư thống kê rồi báo với vị Bạch Y lão sư:
- Tổng cộng có 12047 người ứng thí, có 121 người đủ điều kiện.
- Không tệ, không tệ.
Bạch Y lão sư hài lòng vuốt râu, gật đầu nhẹ.
Dĩ vãng có thể được 100 người đã là tốt rồi, lần này nhiều hơn tới một phần năm, hắn sẽ được ban thưởng thêm, dĩ nhiên là cao hứng.
Nói đoạn, hắn đứng lên đi đến giữa đài, cất giọng tuyên bố:
- Cảm ơn mọi người đã tham gia khảo thí, hôm nay có 121 người đạt đủ điều kiện, chúc mừng các ngươi, nhưng mà trước hết tập chung dưới chân núi tham gia vòng hai nào, ta nói qua một chút.
Nói xong, hắn xuống đài đi thẳng tới chân núi.
Các đứa trẻ đạt được danh ngạch lục tục đi theo đứng dưới chân núi.
Sau khi thấy đông đủ, bạch y lão sư nói:
- Nãy ta đã nói qua về quy tắc, giờ ta nói về phần thưởng một chút. Đệ nhất sẽ đạt được 1000 học phần, cộng với một viên trúc cơ đan, giúp đột phá trúc cơ sau này. Đệ nhị được 900 học phần, sau đó là đệ tam đệ tứ....thẳng đến đệ thập sẽ đạt được 100 học phần. Học phần dùng để mua sắm tài nguyên trong Hoa học viên, sau này các ngươi sẽ rõ. Các ngươi còn thắc mắc gì không, nếu không có, vậy bắt đầu đi lên đi.
Từng người bắt đầu đặt chân lên thềm đá đầu tiên.
Từng âm thanh kinh ngạc vang lên, bậc thang đá này cũng không dễ leo lên như trong tưởng tượng, nó có trận pháp gia tăng độ nặng của bước chân khi bước. Liễu Thiên Y cũng bước lên, hắn chợt hiểu, thì ra là trận pháp áp chế linh hồn, tinh thần lực càng mạnh thì càng thấy nhẹ nhõm. Đối với hắn mà nói, bậc đá này giống như trò trẻ con mà thôi, nhưng hắn vẫn không đi nhanh, mà là chậm rãi bước đi.
Qua một trăm bậc đá đầu tiên, rất nhiều đứa trẻ đã không chịu nổi, bước nhanh qua hai bên trái phải thềm đá, uy áp ngay lập tức biến mất, tiếp tục đi tới thì chỉ còn khoảng bảy mươi người.
Lại qua tiếp bốn trăm bậc, lúc này số người còn lại chỉ còn hai mươi người.
Qua tiếp một trăm bậc, năm đứa trẻ chịu không nổi té xỉu, lập tức có cường giả đưa ra ngoài.
Lúc này Liễu Thiên Y đang đi cuối cùng trong mười lăm người, hắn vượt sáu trăm bậc đá rất nhẹ nhõm, có điều ngay từ lúc đầu hắn đã che giấu, thể hiện mình là ba phàm chi tư, nên cũng cố gắng giả bộ xuất mồ hôi, ra vẻ khá chật vật.
Liễu Mộng Nghiên ở dưới núi thấy thế thì vô cùng lo lắng, vội nói vọng lên:
- Thiên Y, nếu không được đệ lui xuống đi, không nhất thiết phải gắng gượng.
Liễu Thiên Y cũng nghe thấy, nhưng hắn không đáp lại, tiếp tục bước đi.
- Hazz... đứa nhỏ này thật cố chấp
Nàng khẽ thở dài, không nói nữa.
Lại qua một trăm bước, có thêm năm đứa trẻ bỏ cuộc, còn lại mười người vẫn tiếp tục bước đi.
Lại qua thêm một hai trăm bước, ngoại trừ Liễu Thiên Y cùng hai đứa trẻ tư chất thiên tài kia ra, bảy người còn lại đều đã bỏ cuộc.
Chỉ còn 99 bước nữa là đăng đỉnh, Liễu Thiên Y nhìn lướt sang hai đứa trẻ kia, thấy chúng mồ hôi nhễ nhại, gương mặt đỏ hồng, khoé môi mím chặt, sắp đến cực hạn của chúng rồi. Liễu Thiên Y thấy trúc cơ đan không quá quan trọng với hắn, nên hắn không lấy, bước ra khỏi thang đá, không đi tiếp nữa. Hai đứa trẻ kia cũng không kiên trì được lâu, ham hài Quách Bá bước thêm được 9 bước nữa thì dừng lại không đi tiếp được, nữ hài Diệp Kinh Tuyết thì bước hơn hắn 10 bước rồi cũng dừng hẳn, không đăng đỉnh được.