Chương 1: Bại Gia Tử

Chương 1: Bại gia tử

Sáng sớm ánh nắng, chiếu sáng các bảng chữ cái tiếng Anh trên con đường thẳng tắp, Ronan mang theo một thân mùi rượu, đứng ở phía trước sạp báo, nhìn chằm chằm một phần [ Los Angeles thời báo ].

Trên báo chí in ngày 5 tháng 1 năm 1998.

Ronan xoa khuôn mặt tiều tụy, lại vuốt mái tóc tổ chim của mình, thực ra rạng sáng khi tỉnh lại từ quán bar, hắn liền ý thức được phát sinh cái gì, hiện tại liền hoàn toàn xác nhận .

Hắn từ hơn 20 năm sau ở bờ bên kia Thái Bình Dương, xuyên qua Los Angeles năm 1998.

Xác thực địa điểm mà nói thì nơi này là Burbank thành thị vệ tinh của Los Angeles.

“Chào buổi sáng, Anderson tiên sinh.” Chủ tiệm sạp báo chủ động chào hỏi, “Ngài muốn mua 1 phần báo chí sao?”

Ronan gật đầu, mua một phần [ Los Angeles thời báo ], đi đến văn phòng nhỏ nhập khẩu bên cạnh.

“Hắn không phải Ronan - Anderson sao?” Trung niên nữ nhân to béo đi ra từ bên trong sạp báo nói:“Nhìn hắn bộ dạng nghèo túng kia, thật sự là bại gia tử, lão Anderson gia sản cùng công ty đều bị hắn bại sạch

Chủ tiệm sạp báo kéo trung niên nữ nhân một cái rồi nói:“Lisa, đừng nói lung tung.”

Trung niên nữ nhân nói thầm: “Sự thật chính là như vậy.”

Những lời này tất cả đều truyền tới tai Ronan nhưng hắn không để ý, bọn họ nói cũng không sai, chủ nhân thân thể này trước kia dĩ nhiên đã rơi vào khốn cục.

Hắn đi đến trước văn phòng, tại trong một đám bảng hiệu, dễ dàng tìm đến tên bảng hiệu Biển Cát giải trí, Ronan không có lập tức tiến vào mà nhìn bảng hiệu màu vàng của công ty im lặng không nói.

Hắn hôm qua ở bờ bên kia Thái Bình Dương, tiếp khách hàng quảng cáo uống say rồi về nhà đi ngủ, tỉnh lại liền xuyên qua quán bar Los Angeles, biến thành gia hỏa gọi là Ronan - Anderson.

Bởi vì có phát âm tên giống nhau?

Từ rạng sáng tỉnh lại đến hiện tại, suy nghĩ hỗn loạn của hắn cũng dần dần rõ ràng.

Hắn xem qua không ít tiểu thuyết, lên cũng không quá khó chấp nhận.

Ở bên kia bờ Thái Bình Dương hắn chỉ cô độc một mình, trừ công việc ổn định, cũng không quá nhiều lưu luyến.

Ronan khẽ nhắm mắt, Ronan - Anderson ký ức ở trong đầu tràn ra.

Gã này có thể dùng một câu đến hình dung: Tâm cao ngất ngưởng, mệnh so giấy bạc.

Ronan - Anderson xuất thân thật tốt, phụ thân hắn lão Anderson là một phú ông trăm vạn, niên đại năm 80 sáng lập công ty Biển Cát giải trí, chủ yếu nghiệp vụ là làm điện ảnh chế tác.

Công ty này quy mô rất nhỏ, chủ yếu lấy trực tiếp chế tạo phát hành băng ghi hình B cấp làm chủ, lão Anderson điển hình thuộc về phái bảo thủ, chưa bao giờ chạm đến hạng mục đầu tư trên trăm vạn, công ty sáng lập trong vòng mười năm không có tác phẩm nổi tiếng nào, lại tích góp được không ít tiền tài.

Hơn một năm trước, vợ chồng lão Anderson đi công viên địa chất bang Utah đi bộ lữ hành, gặp phải núi lở song song cùng chết, công ty cùng gia sản tất cả đều rơi xuống người Ronan - Anderson.

Lúc đó Ronan - Anderson 19 tuổi từ đại học Southern California điện ảnh nghỉ học, tiếp quản Biển Cát giải trí.

Công ty rất nhỏ, Ronan - Anderson nắm toàn bộ cổ quyền.

Người trẻ tuổi ý nghĩ thường dễ xúc động, hắn muốn đem Biển Cát giải trí phát triển trở thành một công ty lớn. Ronan phủ định toàn bộ sách lược kinh doanh của lão Anderson, đem toàn bộ tiền bảo hiểm của vợ chồng lão Anderson, công ty và của mình, lại đem nhà cửa cầm cố vay tiền, gom góp được 600 vạn dollar, quay chụp chế tác một bộ huyết tinh phim hành động gọi là [ Tuyệt Địa Phùng Sinh ].

Thời đại này phim hành động đang thịnh hành, liền Nicolas Cage thuộc loại văn nghệ minh tinh đều chuyển hình thành ngôi sao hành động.

Đáng tiếc chính là đầu tháng 10 năm ngoái,[ Tuyệt Địa Phùng Sinh ] tại Bắc Mĩ phát hành, vỏn vẹn 4 tuần liền từ rạp chiếu phim hạ màn.

Phòng vé Bắc Mĩ đạt được 80 vạn dollar, nhà phát hành trừ đi các loại phí dụng, số tiền mà Biển Cát giải trí có thể lấy được không đáng kể.

Phim tại Bắc Mĩ ngã nhào, bản quyền phát hành hải ngoại không có người hỏi thăm.

Sau trong hai tháng, Biển Cát giải trí mắt xích tài chính tê liệt, ngân hàng tới cửa đòi nợ, nhân viên nhao nhao từ chức. Công ty và cá nhân Ronan - Anderson sắp rơi vào tình cảnh song trọng phá sản.

Ronan - Anderson trẻ tuổi nội tâm cao ngạo nháy mắt tan vỡ, bắt đầu lưu luyến quán bar cùng mua túy.

Sau đó hắn xuyên qua bên này.

“Hắn cũng không họ Ellison, thế nhưng lại nghỉ học đầu tư quay phim.”

Ronan thật không biết nên nói cái gì, từ ký ức lưu lại, hắn có tài hoa , thậm chí có thể nói là cao tài sinh của đại học Southern California điện ảnh.

Đặc biệt phương diện kịch bản, có tương đương tài hoa.

Chính là kịch bản của [ Tuyệt Địa Phùng Sinh ] liền xuất phát từ tay tiểu Anderson.

Nhưng tài hoa cùng thành công căn bản không có cách nào phân chia ngang bằng.

Hắn quá lý tưởng hóa, dễ xúc động .

Vậy mà đi đầu tư hết tất cả tiền vào bộ phim có phiêu lưu cao như vậy.

Lấy Ronan kinh nghiệm làm nghề nhiều năm, đầu tư điện ảnh biện pháp tốt nhất là mượn gà đẻ trứng.

Đương nhiên, mượn gà đẻ trứng cũng không dễ làm.

Kiếp trước thời điểm sinh hoạt tại bờ bên kia Thái Bình Dương, Ronan tốt nghiệp ở một nhà nhị lưu học viện điện ảnh, công tác nghề nghiệp có liên quan đến chế tác điện ảnh.

Ban đầu hắn ở kịch tổ làm trợ lý, dựa vào cố gắng cùng các loại thủ đoạn, một đường đạp xuống vô số người cạnh tranh, trở thành người sản xuất, theo internet video thịnh hành lại chuyển tới công ty video dưới cờ chim cánh cụt, công việc là trù tính bộ phận nội dung chế tác cùng vận doanh.

Ronan nhìn bảng hiệu Biển Cát giải trí, suy nghĩ trong đầu kinh nghiệm vận tác và điện ảnh tri thức, hắn bỗng nhiên nở nụ cười.

Hollywood, internet, đúng là tiền đồ rộng lớn.

Nếu thuận theo thời đại tiến lên, có lẽ hắn có cơ hội đứng ở chỗ cao nhất ngắm phong cảnh.

Đỉnh cao, quyền lực, tiền tài cùng mỹ nữ......

Nhưng nghĩ đến tiểu Anderson lưu lại cục diện rối rắm, hắn không nhịn được đau đầu.

Ronan mang theo báo chí tiến vào văn phòng, đang là thời gian làm việc nên thật nhiều người đi lại, lúc này có không ít người ánh mắt đều nhìn về hướng hắn.

Thậm chí, có một số tiếng người nghị luận cũng có thể truyền lại đây.

“Lão Anderson phát triển công ty mười năm, mới hơn một năm đã bị con trai mình làm xong đời .”

“Các ngươi nói lão Anderson có hay không sẽ tức giận đến từ phần mộ bò đi ra?”

“Xem hắn bộ dạng suy sút, không biết lúc nào liền sẽ đi nhảy lầu.”

“Tiểu Anderson làm người quá thất bại .”

Ronan làm như không có nghe tiếng xì xào, đi đến công ty Biển Cát giải trí ở tầng 2, nhân viên còn lại chỉ có 4 người đều đã đến đủ.

Công ty không tính lớn, cộng thêm văn phòng của hắn chỉ có mấy chục mét vuông, ban đầu công ty có gần 20 người, phần lớn người đều đã từ chức, cuối cùng chỉ còn 4 người là tâm phúc năm đó của lão Anderson.

Trong bốn người này có một nữ nhân tóc nâu hơn 40 tuổi đi đến quan tâm hỏi:“Ronan?”

“Ta không sao, Mary.” Ronan lắc đầu.

Đối phương lúc trước là trợ lý của lão Anderson, sau này đảm nhiệm công ty tài vụ tổng giám, công tác năng lực phi thường mạnh.

Ronan vừa mới tiến vào văn phòng, một trung niên nam nhân tầm 40 tuổi đi đến.

“Anderson tiên sinh.” Hắn đặt trên bàn công tác một phần giấy tờ:“Đây là thư từ chức của ta.”

Cầm lấy thư từ chức, Ronan đơn giản nhìn lướt qua rồi nói:“Jimmy, công ty còn chưa có phá sản.”

Đây là một nhân tài, hắn suy nghĩ muốn thử giữ lại một chút.

Jimmy nhưng không có chút nào do dự nói:“Xin lỗi Ronan, ta có khoản vay ngân hàng mua nhà và xe, còn có 2 đứa con không thể mạo hiểm.”

Dưa hái xanh không ngọt, Ronan nhẹ nhàng gật đầu:“ Công việc mới đã tìm được chưa?”

“Ân.” Jimmy lên tiếng.

Ronan cầm lấy bút, kí tên tên mình lên thư từ chức, sau đó ấn micro, để Mary vì Jimmy giải quyết thủ tục từ chức.

Jimmy vừa ra văn phòng, hắn liền ẩn ẩn nghe được bên ngoài truyền đến tiếng tranh cãi.

Đó là thanh âm Mary chất vấn Jimmy.

Ronan phi thường rõ ràng, công ty này nhân tâm nhanh tan, nếu không có biện pháp ứng đối, không qua bao lâu, còn thừa nhân viên sẽ toàn bộ từ chức.

Như thế nào mới có thể mau chóng thoát khỏi khốn cảnh?

Tiếng đập cửa vang lên, Ronan lên tiếng, Mary đẩy cửa tiến vào.

“Judith tiểu thư đến từ ngân hàng.”

Chủ nhân của thân thể cũ này vẫn luôn trốn tránh ngân hàng, Ronan biết đây không phải biện pháp liền nói:“ Mời nàng vào đi.”

Một nữ nhân tóc vàng vóc dáng cao gầy cùng Mary đi vào văn phòng.

“Xin chào, Judith tiểu thư.”

“Xin chào, Anderson tiên sinh.” Judith đem thư thông báo trả nợ đặt ở trước mặt Ronan, ngửi được mùi rượu khó chịu, trong mắt lóe lên vẻ chán ghét, nói thẳng:“Quý công ty tại chỗ ta làm cho vay thế chấp 100 vạn dollar còn có 3 tháng đến kỳ, cá nhân ngài cho vay thế chấp 100 vạn dollar bất động sản còn 6 tháng đến kỳ.” 

.”

Ronan mắt nhìn thư thông báo trả nợ nói:“Ta đã biết.”

Judith nhắc nhở nói:“Hi vọng quý công ty có thể đúng lúc trả nợ.”

Nói xong, Judith đứng dậy rời đi.

Ronan thu hồi thông báo trả nợ, ngân hàng rất ít khi tới cửa thúc dục. Chắc là tình trạng hiện nay của công ty Biển Cát giải trí khiến ngân hàng rất lo lắng.

Biển Cát giải trí cho vay 100 vạn dollar thuộc về năm xưa nợ cũ, lấy công ty chế tác bản quyền phim trước năm 97 làm thế chấp. Ronan - Anderson thế chấp là ngôi nhà phía bắc Hollywood kế thừa từ lão Anderson.

Không đến vạn bất đắc dĩ, ngân hàng cũng không muốn áp dụng biện pháp cưỡng chế.

Lúc trước, hắn còn suy nghĩ làm một phen sự nghiệp to lớn. Hôm nay đối mặt với khoản nợ kếch xù hai trăm vạn dollar, Ronan liền đau đầu, theo bản năng sinh ra ý tưởng bỏ cửa chạy lấy người.

Hít sâu một hơi, Ronan bỏ đi cái ý tưởng không đáng tin này, còn không đến lúc sơn cùng thủy tận.

Muốn lợi dụng tự thân ưu thế thành tựu một phen sự nghiệp, cho dù là người trọng sinh, cũng sẽ không dễ dàng đạt được.

Hắn nhìn về phía trung niên nữ nhân:“Mary, tài khoản công ty còn bao nhiêu tiền?”

Bởi vì tài vụ toàn bộ từ chức, Mary vẫn kiêm luôn công việc này liền lập tức trả lời:“25000 dollar.”

Ronan còn có năm ngàn dollar sinh hoạt phí, công lại chỉ đủ 3 vạn dollar tài chính thì có thể làm cái gì? Trong nửa năm kiếm lời 200 vạn dollar? Đừng đùa.

Chút tiền ấy còn chưa đủ phát tiền lương cùng hằng ngày chi tiêu.

Tiền điện nước, tiền thuê văn phòng, tiền internet v.v, tất cả đều cần tiền.

Nhiều nhất hai tháng không phát tiền lương, chẳng sợ Mary đối công ty trung thành nhất cũng chống đỡ không nổi, người Mỹ bên này cơ hồ mỗi người sẽ trước tiên tiêu hết tiền có trên người.

Mary nhắc nhở nói:“ Chúng ta còn bản quyền băng ghi hình và TV bộ phim [ Tuyệt Địa Phùng Sinh ], có thể bán cho Blockbuster, tạm thời có thể chống đỡ một lúc.”

“Ta suy nghĩ một lát”

Ronan khoát tay, Mary muốn nói lại thôi, xoay người ra văn phòng.

Phòng vé phim ăn hành, hậu kỳ bản quyền cũng không có khả năng bán ra giá cao.

Suy nghĩ một lúc, tạm thời không có đầu mối, trừ 1 phần [ Los Angeles thời báo ], Ronan để Mary hỗ trợ mua mỗi 1 phần báo chí và tạp chí gần nhất, chăm chú nhìn xem.

Vừa xuyên qua bên này, hắn cần nhanh chóng thu thập tin tức cần thiết.

Không có hiểu rõ tình trạng xã hội mà bắt đầu làm, tuyệt đối đụng đầu rơi máu chảy.

Vừa xem báo, hắn vừa đem sổ ghi chép và bút ghi lại tin tức quan trọng.

Xem đến buổi trưa, Ronan ghi lại hai trang lớn, lại từ trong đó đánh dấu mấy cái tin tức trọng yếu.

Cuối tuần trước, James - Cameron đạo diễn [ tàu Titanic ] phòng vé Bắc Mĩ đột phá 2 ức dollar.

Cổ phiếu công nghệ cao một đường tăng vọt, chỉ số NASDAQ không ngừng tăng lên, cổ phiếu của Cisco cùng Yahoo được quan tâm.

Matt - Howey khởi xướng xã khu Blog trang web Metafilter, thu nhận nhà bình luận phê bình.

Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất Abu Dhabi cục đầu tư thành lập phòng làm việc tại Los Angeles.

Năm ngoái số người đến rạp chiếu phim Bắc Mĩ vượt qua 14 ức.