Chương 26: Đồn cảnh sát bị tấn công. (1)

Ngày hôm sau Tony bận bịu cả ngày với những kế hoạch định ra trước của cậu.

Đầu tiên là giúp cha mẹ làm việc ngoài cánh đồng hơn hai tiếng đồng hồ, sau đó Tony lại lái xe chạy tới trung tâm cứu trợ động vật nhận nuôi thêm 2 chú chó Berger và 2 chú chó Golden Retriever.

Việc Tony cứ vài ngày lại chạy tới trung tâm cứu trợ động vật một chuyến, nhận nuôi vài con chó, làm cho nhân viên trong trung tâm cứu trợ động vật rất là vui, bởi những chú chó sẽ có được người chủ mới, có được điều kiện chăm sóc tốt hơn. Đối với những nhân viên tình nguyện này đây là điều hạnh phúc nhất với họ.

Mang về nhà 4 chú chó đã được thuần hóa bằng nguồn năng lượng mới được bổ sung sáng nay từ các đội quân của mình. Tony bắt đầu tiến hành các bài huấn luyện đơn giản, đồng thời quay các video ngắn cảnh lũ chó thực hiện các bài huấn luyện. Tony tính toán đưa tư liệu và hình ảnh của 4 chú chó lên trên mạng. Nhằm tạo thêm sức thuyết phục đối với người mua.

Ở trên mạng, Tony tìm được một trang web, là diễn đàn lớn chuyên dành cho người yêu chó. Diễn đàn này là nơi giao lưu chia sẻ kinh nghiệm nuôi và chăm sóc các giống chó. Ngoài ra diễn đàn còn cung cấp địa chỉ các trại chó, cửa hàng bán chó uy tín trên khắp các bang nước Mỹ cho các thành viên. Bản thân diễn đàn cũng là một trang web buôn bán, trao đổi các con chó dành cho các thành viên.

Tony đăng ký cho mình một tài khoản trên diễn đàn.

Cậu bắt đầu đăng tải tư liệu của từng chú chó lên trên diễn đàn. Tư liệu về các chú chó cũng không có gì nhiều, ngoài hình ảnh, video và tuổi tác, cân nặng của chúng ra thì Tony cũng không có viết gì nhiều bởi cậu cảm thấy các video mà cậu quay về chúng đã đủ để thuyết phục những người quan tâm.

Làm xong mấy việc này, thì cũng đã là 12 giờ 30 phút. Tony chạy xuống nhà ăn qua loa vài miếng bánh rồi lấy xe chạy tới một cánh rừng cách thị trấn hơn 30km. Đi cùng cậu là đội quân ong bắp cày đông đảo đậu kín trong cabin xe phía ghế sau.

Lũ ve sầu quanh thị trấn mấy ngày nay đã bị lũ ong bắp cày của cậu giết không còn mấy. Hôm nay lại tiêu tốn hết số năng lượng mà các đội quân của cậu mới thu thập được ngày hôm qua, để thuần hóa bốn chú chó mới mang về. Mà ngày mai cậu còn phải đi Boston mua lươn điện. Không có một ít năng lượng trong người là không được. Tony đành phải vất vả một chuyến đi xa như vậy bởi cánh rừng cậu đang đi đến có diện tích lớn gấp cả chục lần diện tích thị trấn của cậu. Ở đó có đủ ve sầu cho cậu săn giết.

Lúc Tony trở về nhà sau chuyến đi săn xa thì cũng đã là 6 giờ 30 phút tối. Một buổi chiều vất vả săn giết đến điên cuồng đem lại cho Tony một khối cầu năng lượng lớn gấp hai lần trái bóng đá. Có thể thấy được sức tàn sát của đám ong bóp cày khủng khiếp thế nào qua thành quả của chúng.

Tắm rửa và ăn uống xong Tony trở về phòng, việc đầu tiên cậu làm là lên mạng xem có ai gửi tin nhắn cho mình trên diễn đàn không.

Kiểm tra thư mực Tony thấy có hai người đã gửi tin nhắn cho cậu, họ tỏ ý muốn mua hai chú chó của Tony. Mà trùng hợp là hai người này lại ở Boston chỉ có điều là họ không có thời gian để tới thị trấn của Tony, họ hỏi liệu Tony có thể đem lũ chó tới nhà họ không.

Tony cảm thấy rất vui mừng. Cậu không nghĩ tới công việc lại thuận lợi đến vậy. Tony lập tức liên lạc với hai người muốn mua chó của mình. Trò chuyện cùng hai người muốn mua chó ở thành phố Boston, Tony có được cuộc hẹn với hai người họ vào sáng ngày mai.

Kết thúc trò chuyện cùng hai vị khách thì cũng đã là 7 giờ 40 phút còn 20 phút nữa là đến giờ hẹn đón Young, Tony vội vã chuẩn bi đi tới nhà cô.

Sau khi đón Young, Tony liền đưa Young đến quảng trường của thị trấn đi dạo, đi cùng hai người còn có ba chú chó Benji, Buster và Bear.

Young vốn dĩ chỉ định mang theo hai con chó của mình đi cùng Tony nhưng cha cô lại nhờ cô dẫn chú chó của ông đi dạo cùng, bởi hôm nay ông chưa có thời gian mang nó đi dạo.

“Đoành”

Hai người đang đi dạo trên quảng trường lộng gió, thì đột nhiên có tiếng súng nổ. Tony bị giật mình, điều đầu tiên sau đó cậu làm là ôm lấy Young kéo cô nằm sấp xuống đất. Hai chú chó Alaska và Bear khi thấy có nguy hiểm liền tiến lên che chắn cho Young và Tony.

Tiếng súng đầu tiên chỉ làm mọi người trên quảng trường giật mình nhìn ngó xung quang xem chuyện gì đang xảy ra.

“Đoành… đoành… đoành… ”

Khi một tràng tiếng súng nổ vang lên thì mọi người biết là có chuyện không hay người trên quảng trường bắt đầu hoảng loạn bỏ chạy tìm chỗ trú ẩn an toàn.

Nước Mỹ gần đây liên tục diễn ra các vụ xả súng khiến dân chúng rất là lo sợ. Vì vậy khi thấy tiếng súng nổ liên tiếp như vậy nhiều người rất sợ hãi.

Có người bắt đầu gọi 911 sau khi tìm được chỗ ẩn lấp.

Tony lúc này đã thấy được tiếng súng nơi phát ra. Đó là góc phía đông của quảng trường, nơi đồn cảnh cảnh sát của thị trấn tọa lạc.

Tony có chút hoang mang không biết chuyện gì đang diễn ra ở đồn cảnh sát của thị trấn.

“Đừng sợ, có anh đây rồi.” Tony nói khẽ bên tai Young, trong khi tay cậu nắm chặt lấy tay cô.

“Tony rốt cuộc có chuyện gì vậy?” Young có chút sợ hãi nói.

“Tiếng súng là từ phía đồn cảnh sát của thị trấn. Anh nghĩ nhiều khả năng là cảnh sát và lũ tội phạm đang đấu súng với nhau.” Tony nói.

Young cảm thấy lời Tony nói có lý, thị trấn gần đây không được an toàn, điển hình là việc cô và Anna mới gặp phải chuyện không lâu trước đó.

“Hi vọng cảnh sát ở đó không có việc gì.” Young cầu nguyện nói.

“Chúng ta nên rời khỏi đây, để tránh chuyện không may xảy ra.” Tony nói rồi kéo Young đứng dậy rời xa quảng trường của thị trấn đến một nơi an toàn hơn.

Hai chú chó Alaska và Bear đi theo phía sau hai người thi thoảng chúng lại dừng lại nhìn về phía tiếng súng vẫn đang nổ cảnh giác.

Ở một nơi tương đối an toàn và có khá nhiều người tụ tập. Ánh mắt Tony chăm chú nhìn về phía đồn cảnh sát quan sát tình hình đang diễn ra ở đó dù cậu không thấy được gì.

Được tầm hơn 5 phút tiếng súng ở phía đồn cảnh sát vẫn chưa dứt làm Tony có chút lo lắng cho Henry.

Đúng lúc này một nhóm đàn ông cầm những cây súng săn và súng lục bất ngờ từ trong đám người xuất hiện. Mọi người xung quanh cũng không có hoảng sợ bỏ chạy bởi họ biết những người này đều là người trong thị trấn.

Một người lúc này trong số họ lên tiếng nói với mọi người: “Có một nhóm tội phạm vũ trang đang tấn công vào đồn cảnh sát, mục tiêu của chúng là vài tên tội phạm đang bị giam giữ bên trong đồn. Chúng được trang bị súng tự động, hỏa lực của chúng rất mạnh, cảnh sát bên trong đồn đang bị chúng áp chế. Họ sẽ không cầm cự được đến lúc có tiếp viện.”

“Em trai tôi là Henry, là một cảnh sát bên trong đồn, mọi người ở đây cũng không ai lạ gì nó. Nó gọi điện thoại ra cho tôi cầu cứu, nó nói bọn họ bị tấn công bất ngờ, phần lớn cảnh sát bị thương, trong đó có vài người bị thương khá nặng cần phải tiến hành cấp cứu nhanh nhất có thể, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.”

“Chúng tôi đã tổ chức được một đội gồm bảy người chuẩn bị chi viện cho đồn cảnh sát của thị trấn. Nếu ai có ý định tham gia cùng chúng tôi thì có thể lên tiếng. Chuyện này rất nguy hiểm có khả năng sẽ mất mạng vì vậy các bạn lên suy nghĩ kỹ trước khi quyết định.”

Người nói chuyện chính là Kenneth cha của Alex và là anh trai của Henry.

“Đây là lúc người trong thi trấn đoàn kết lại với nhau. Tôi tham gia.” Một ông chủ cửa hàng gần quảng trường nói, ông ta vừa nói vừa lên đạn cho cây súng săn của mình. Thể hiện việc ông ta sẵn sàng chiến đấu chống lại kẻ xấu đang tấn công cảnh sát.

“Tôi tham gia.” Một người đàn ông từ trong đám đông bước ra với khẩu súng ngắn trong tay.

1 phút sau cũng không có ai lên tiếng tham gia. Nhìn mọi người Kenneth nói: “Nếu đã không có thêm ai tham gia, chúng ta liền chuần bị hỗ trợ cảnh sát từ bên ngoài. Giúp họ giảm chút áp lực.”

Nghe mấy người nói chuyện Tony liền hiểu ra chuyện gì đang diễn ra ở đồn cảnh sát. Cậu tiến lại gần Kenneth nói:

“Chú Kenneth cháu có thể hỗ trợ gì sao?”

Kenneth nhìn cậu thanh niên tiến lại nói với mình liền nhận ra đó là Tony cậu bạn thân của con trai mình, ông nói: “Tony cháu làm gì ở đây? Hiện tại ở đây rất nguy hiểm cháu mau về nhà đi.”

“Chú Kenneth lũ chó của cháu rất thông minh và nghe lời chúng không thua kém gì lũ chó nghiệp vụ của cảnh sát, chú hãy để cháu đem theo chúng cùng đi với các chú, có thể chúng sẽ giúp ích được gì đó.” Tony vừa nói vừa chỉ về phía lũ chó đang đứng phía sau cậu cho Kenneth.

Kenneth đang định nói không đồng ý và đuổi Tony về thì bị Tony cắt ngang nói: “Chú Kenneth cháu biết chuyện này rất nguy hiểm. Nhưng chú Henry hiện đang ở bên trong và chú ý cần sự trợ giúp của chúng ta, cháu sẽ không đứng nhìn mà không làm gì. Dù chú không đồng ý thì cháu vẫn sẽ tiến lại gần đồn cảnh sát cùng lũ chó.”

Thấy Tony như vậy Kenneth bất đắc dĩ phải đồng ý để cậu đi theo. Để Tony đi theo bên cạnh, Kenneth còn có thể chăm lo cho cậu còn hơn để Tony tự ý hành động.

Young thấy Tony muốn tham gia hành động lo lắng nói: “Tony anh làm vậy có nguy hiểm quá không?”

Tony nhìn Young nói: “Chú Kenneth là cha của Alex, chú Henry là chú của Alex, anh không thể đứng nhìn mà không giúp gì được.”

Young nghe vậy không có ngăn cản Tony, cô biết Alex là bạn rất thân của Tony giống như Max. Young nói: “Vậy anh nhớ cẩn thận.”

Tony đi theo phía sau mọi người tiến lại phía đồn cảnh sát.

Rất nhanh họ đã tiếp cận đồn cảnh sát ở khoảng cách 60 mét. Lúc này bên ngoài đồn có khoảng 4 tay súng đang cảnh giới cho đồng bọn của chúng đang tấn công ở bên trong đồn.

Chúng phát hiện ra có dân chúng vũ trang tiến lại liến bắt đầu nổ súng.

Kenneth và mọi người núp vào những bồn cây được xây dựng gần đó tránh đạn và bắn đáp trả.

Tiếng súng bên ngoài khiến cho lũ tội phạm bên trong kinh ngạc theo tính toán của chúng thì tiếp viện phải hơn 15 phút nữa mới tới. Lúc ý chúng đã rời đi rồi.

Một tên trong số chúng có vẻ là người chỉ huy cầm bộ đàm lên nói: “Bên ngoài có chuyện gì vậy.”

Một tên tội phạm bên ngoài dừng bắn đáp lại nói: “Có một nhóm dân chúng khoảng 10 người trang bị súng săn và súng ngắn tiến tới đồn cảnh sát. Lũ dân ngu ngốc này chắc muốn làm anh hùng. Sếp yên tâm em sẽ xử lý bọn họ.”

Gã được gọi là sếp nghe vậy thở phào nhẹ nhõm. Ban đầu hắn cứ tường là có cảnh sát tới tiếp viện. Nếu chỉ là một đám dân chúng bình thường thì không có gì đáng lo. Gã sếp của lũ tội phạm nói: “Cẩn thận đừng chủ quan,”

Tên tội phạm bên ngoài đáp: “Sếp yên tâm.”

Tiếng súng bên trong đồn vang lên càng mãnh liệt hơn sau cuộc hội đàm của lũ tội phạm. Tuy chỉ là một ít dân chúng nhưng bọn tội phạm vẫn muốn đẩy nhanh tiến độ bởi chúng không muốn phát sinh thêm tình huống ngoài ý muốn nào như vừa rồi.

Kenneth biết lũ tội phạm đang cố gắng đẩy nhanh tốc độ bởi chúng biết cảnh sát đã có tiếp viện.