Chương 23: Dạy cho Carlos một bài học.

Tony với tâm trạng vui vẻ sau khi rời nhà Anna, cậu ngồi trong một quán ăn nhanh trong thị trấn, thưởng thức bữa sáng của mình với đậu, xúc xích, thịt xông khói, trứng, nấm, bánh mì nướng trên chiếc đĩa trắng lớn cùng một cốc sữa. Phần ăn của Tony là phần ăn dành cho ba người trưởng thành, nhưng vẫn bị cậu xơi tái hết một cách ngon lành.

Với việc càng ngày càng khỏe hơn Tony cũng ăn nhiều hơn trước. Sức mạnh mà Tony có được hiện giờ không chỉ đơn giản là hấp thụ năng lượng từ các sinh vật khác, mà nó cũng cần một nguồn năng lượng lớn khác duy trì. Mà nguồn năng lượng của con người đến từ chính thức ăn mà họ ăn uống hằng ngày. Ngoài những bữa ăn chính, Tony còn thường xuyên ăn thêm những bữa ăn phụ.

Tony thưởng thức xong bữa ăn sáng kiểu Anh đầy calo cho một ngày mới. Cơ thể và tinh thần Tony tràn đầy sức sống đi ra bãi xe của quán lấy xe. Bất ngờ Tony lại đụng độ với Carlos và mấy tên bạn của hắn ở đó.

Carlos nhìn thấy Tony, ánh mắt cậu ta trở lên u ám. Dẫn theo vài tên bạn, Carlos tiến lại chỗ Tony.

Tony nhìn thấy Carlos và mấy tên bạn của cậu ta tiến lại chặn mình, cậu liền biết là có chuyện không hay sắp xảy ra.

Tony nhìn Carlos nói: “Có vấn đề gì sao?”

Carlos nhìn thấy Tony không hề sợ hãi hỏi mình, cậu ta cảm thấy có chút khó chịu nói: “Có vẻ cậu không hiểu rõ tình cảnh của mình thì phải?”

“Tình cảnh gì? Cậu nghĩ mấy người các cậu có thể làm gì tôi sao?” Tony không khách khí nói.

Carlos có chút không hiểu, lúc này Tony lấy đâu ra can đảm để nói với cậu như vậy. Chuyện xảy ra lần trước trong nhà hàng đồ nướng, Carlos cảm thấy tự tin của Tony là đến từ việc cậu ta có cậu bạn thân Max bên cạnh và cô bạn gái Young ngồi bên, trước mặt bạn gái sao có thể tỏ ra yếu đuối, cộng thêm việc lúc đó mọi người đang trong nhà hàng không tiện ra tay, lúc đó Tony mới có tự tin đối nghịch với cậu ta như vậy. Nhưng hôm nay Carlos lại vẫn thấy được một Tony như hôm đó bình tĩnh và không hề sợ hãi.

“Carlos, cần gì nhiều lời, nó dám như vậy nói với cậu, trước cho nó một trận lại nói.” Bard nhìn thoáng quá Tony tàn nhẫn nói.

Carlos không nghĩ tới Tony bị cậu ta và vài người chặn lại mà không có một chút sợ hãi nào, ngược lại còn khiêu khích hắn. Carlos trong lòng không khỏi có chút phẫn nộ.

Nghe được Bard nói, Carlos khuôn mặt dữ tợn nhìn Bard và mấy tên bạn của hắn gật đầu ra hiệu một cái.

Bard và mấy tên bạn của Carlos thấy Carlos ra hiệu liền hiểu phải làm gì. Bọn chúng có lẽ không thiếu làm mấy việc này.

Bard và mấy tên bạn mặt tươi cười quái dị hướng Tony đánh tới.

Xông lên đầu là Bard. Bard giống như một con chó săn trung thành và tận tâm của Carlos. Bất cứ chuyện gì hắn đều suy nghĩ cho lợi ích và mặt mũi của Carlos.

Bard không biết từ lúc nào đã đeo lên bàn tay, nắm đấm thép tay gấu, một thứ vũ khí phụ trợ cho những cú đấm khi quần ẩu rất hiệu quả.

Bard không hề lương tay mà tàn nhẫn đấm về phía đầu Tony.

Thấy Bard ra tay không chút lưu tình, Tony cũng sẽ không nhẹ tay với người như vậy.

Cú đấm của Bard, trong mắt mọi người có lẽ thực nhanh, Tony khó mà né tránh. Tony với năng lực tính toán của chuồn chuồn, trong mắt cậu cử động của Bard đều bị cậu tính toán ra trước. Tony chỉ là đem người né qua một bên, liền nhẹ nhàng né tránh này một quyền đấm tới.

“Cái gì?” Bard không ngờ tới Tony lại né được cú đấm của mình. Rồi Bard cảm giác được một cơn đau bất thình lình ập tới.

Tony né được cú đấm của Bard liền một chân đá vào bụng Bard, làm hắn cả người bị đẩy ngược lại phía sau.

Mấy tên bạn xông lên sau vừa lúc đỡ lấy Bard khiến hắn không bị ngã xuống.

Mặt đỏ bừng đầy đau đớn, Bard cố gắng đứng vững ôm bụng của mình. Hắn không nghĩ tới Tony lại có thể đánh.

Mấy tên bạn thấy Bard vừa xông lên bị đá trở lại như vậy thì có chút do dự. Bard là kẻ đánh đấm giỏi nhất trong bọn chúng. Lại nhẹ nhàng bị đánh trở lại như vậy làm cho mấy tên còn lại không dám manh động. Bọn họ đối mặt với kẻ yếu luôn là một bộ hung ác. Nhưng gặp phải kẻ mạnh thì lại có chút sợ hãi, dù sao bọn họ cũng chỉ là mấy chàng trai 18 tuổi mà thôi.

Dù người đông hơn nhưng cũng không phải ai cũng gan lớn. Chỉ là một đám ỷ đông bắt nạt kẻ yếu mà thôi.

Carlos thấy vậy thì khó coi quát mấy tên bạn của mình.

“Mấy cậu làm gì vậy? Nó chỉ có một người. Có thể đánh lại các cậu sao?”

Mấy tên bạn của Carlos thấy Carlos tức giận quát liền kéo nhau xông lên.

Tony thấy vậy bật cười khinh thường, bạn bè kiểu như vậy cậu không cần. Cậu không bao giờ coi bạn của mình là tay sai như Carlos. Không bao giờ để bạn của mình xông lên một mình mà cậu lại ở phía sau.

So với Bard thì những tên về sau này quả thật không được tích sự gì. Mỗi đòn Tony giáng xuống là một tên ôm mặt ngã xuống, miệng gào lên đau đớn. Chỉ với vài cú đấm Tony đã hạ đo ván cả lũ bạn của Carlos.

Bard thấy vậy điên cuồng lao tới húc vào người Tony. Bard muốn dùng sức húc ngã Tony nhưng hắn đâu có ngờ tới là Tony đã nhìn ra điều hắn muốn làm. Tony không có né tránh cậu thủ thế va chạm với Bard.

Thân hình Bard va chạm vào người Tony giống như đâm vào một bức tường vậy. “Bịch” một tiếng Bard văng ngược lại phía sau.

Bard đau đớn ngước nhìn Tony hắn không tin nổi là mình không thể húc ngã được Tony. Thậm trí Tony còn không hề hấn gì sau cú húc của hắn.

Bard tham gia đội bóng bầu dục của trường và cậu ta là cầu thủ chơi ở ví trí đảm nhiệm tấn công kiểu húc (tackle). Không ít cầu thủ to lớn ở đội bóng đối phương từng bị Bard húc đến chấn thương. Và nhiều người trong số họ thân hình so với Tony còn lớn hơn rất nhiều, mặc dù Tony cũng không hề nhỏ con.

Tony bước tới trước mặt Carlos ánh mắt sắc lạnh nhìn cậu ta nói: “Cậu nghĩ sao?”

Carlos biết mình đánh không lại Tony. Đến Bard và cả đám bạn của cậu ta còn không đánh nổi Tony huống chi chỉ có mình hắn.

Trong lòng Carlos rất là tức giận, Cậu ta tức giận bởi Tony có thể yêu được Young bởi Max có thể hẹn hò cùng Anna. Nhưng Carlos không biết được rằng Anna giờ đã thành tình nhân của Tony nếu biết chuyện này không hiểu Carlos sẽ tức giận đến mức nào.

Carlos tức giận bởi cậu là đội trưởng đội bóng bầu dục của trường. Là người khá nổi tiếng trong trường, tuy học không quá giỏi nhưng cậu ta lại chơi bóng rất giỏi, vài trường đại học đã đồng ý cấp học bổng cho Carlos nếu cậu ta đến đó học.

Gia cảnh của gia đình Carlos cũng thuộc loại giàu có nhất thị trấn. Hắn đi học bằng một con xe thể thao có giá gần trăm nghìn usd. Bao cô gái xinh đẹp trong trường đã ngã vào vòng tay của Carlos. Nhưng hai người con gái mà Carlos thèm muốn nhất lại không hề quan tâm tới hắn.

Young và Anna lại quan tâm đến một tên lập dị và một tên không có tên tuổi gì trong trường. Cũng chính vì vậy Carlos càng khó chịu. Cậu ta không nghĩ mình sẽ thua một người như Tony như Max.

Không biết bao nhiêu nam sinh theo đuổi Young và Anna từng bị Carlos và đám bạn của hắn đánh đập đe dọa. Nhưng hôm nay thì bọn họ không gặp may khi đối đầu với Tony.

“Đừng nghĩ có chút sức mạnh thì có thể lên giọng với tao.” Carlos tuy có chút sợ hãi nhưng vẫn khá cứng rắn nói.

Tony nói: “Carlos vậy mày dựa vào cái gì để đe dọa người khác? Đừng tưởng rằng tao không biết mày và đám bạn của mày từng đánh đập bao nhiêu người vì họ có ý định theo đuổi Anna và Young. Nhưng cũng cám ơn mày nếu không tao sao có thể yêu được Young đây.”

“Vậy mày định cám ơn tao thế nào đây?” Carlos vẫn cứng giọng nói.

Bàn tay Tony bất ngờ tóm lấy cổ Carlos bóp mạnh. Carlos không nghĩ tới Tony sẽ làm vậy, hắn chỉ còn biết đưa tay lên cố gắng bứt bàn tay rắn chắc như cọng kìm đang bóp chặc lấy cổ hắn.

Lúc đầu Carlos còn có thể phản kháng đôi chút, cổ họng còn phát ra tiếng khàn khàn như muốn chửi mắng Tony nhưng nói không nên lời. Carlos cảm thấy nghẹt thở, hai mắt trợn trắng, sức mạnh dần trôi đi không có khả năng phản kháng lại.

Tony nhấc bổng Carlos khỏi mặt đất rồi đẩy mạnh một cái về phía trước làm Carlos bay ngược lại phía sau ngã mạnh xuống đất lăn vài vòng.

Tony nhìn Carlos đang nằm dưới đất nói: “Carlos cậu cảm thấy món quà vừa rồi thế nào?”

Carlos nằm dưới đất ho khan do nghẹt thở, ánh mắt đỏ bừng tức giận nhìn Tony. Tạm thời hắn không thể làm gì. Hắn chỉ dám căm tức trong lòng, hắn thật sự có chút sợ hãi Tony, bởi những điều mà Tony vừa làm với hắn.

Tony nói: “Mày nghĩ cha mẹ mày có tiền, mày chơi bóng giỏi thì mọi thứ mày muốn đều thuộc về mày? Hãy bỏ cái suy nghĩ ý đi. Ví nò là suy nghĩ của những thằng bệnh hoạn. Nếu mày tiếp tục như vậy, lần sau tao sẽ không lương tay như hôm nay đâu.”

Carlos nói: “Vậy mày có thể làm gì tao? Đánh tao một trận như hôm nay?”

Tony cười khinh bỉ nới với Carlos: “Lần đầu chúng ta gặp nhau tao đã nhắc nhở mày đừng làm điều gì ngu ngốc chọc giận tao. Nếu không mày sẽ có kết cục không mấy tốt đẹp. Lần này tao lại nhắc nhỏ mày một lần nữa, mày sẽ nhận được thứ tồi tệ nhất mà mày có thể nghĩ tới nếu mày tiếp tục làm mấy điều ngu ngốc như hôm nay, đừng nghĩ tao nói đùa, tao không có tính kiên nhẫn với mấy thằng ngu như mày.”

Tony nói rồi bỏ đi để lại đám người Carlos nằm la liệt trong bãi đỗ xe của quán ăn nhanh.

Trở về nhà, Tony không có việc gì liền lên mạng tìm kiếm nơi bán lươn điện. Tony cảm thấy mấy ngày nay cậu luôn gặp phải những chuyện cần đến vũ lực mới có thể giải quyết. Rồi chuyện Henry nói làm cho cậu có chút lo lắng. Để thấy yên tâm hơn, Tony quyết đinh đẩy nhanh việc tìm kiếm thêm năng lực mới để hấp thụ.

Tìm kiếm một hồi trên mạng, Tony cũng tìm được một người phụ nữ đang rao bán ba con lươn điện với giá 2.000 usd trên một trang mua bán động vật.

Xem ảnh và video của người rao bán, Tony thấy tình trạng sức khỏe của cả ba con lươn điện rất tốt.

Mà giá lại không quá mắc để có thể sở hữu cả ba con lươn điện. Trong khi những chỗ khác giá cả lại có chút cao, chỉ một con lươn điện thôi đã có giá hơn 1.000 usd chưa bao gồm phí vận chuyển và nơi bán lại ở quá xa.

2.000 usd là môt cái giá khá rẻ để sở hữu ba con lươn điện. Chỉ có một vấn đề đó là người bán lại ở trong thành phố Boston. Tony muốn sở hữu chúng thì cậu phải đi một chuyến lên thành phố.

Từ thị trấn nơi Tony sinh sống đi lên thành phố Boston cũng không xa, chỉ mất hơn 1 giờ lái xe mà thôi.

Biết được chỗ mua được lươn điện, Tony lại không vội vã đi mua lấy chúng, vì nguồn năng lượng trong cơ thể Tony không còn nhiều. Chỉ với ba con lươn điện Tony không chắc mình sẽ đạt được năng lực của chúng khi hấp thụ. Vì vậy cậu tính toán dùng năng lượng nuôi dưỡng chúng một thời gian, giúp chúng trở lên mạnh mẽ hơn. Qua đó thu hoạch lại một nguồn năng lượng lớn hơn, tỷ lệ đạt được năng lực của chúng sẽ cao hơn.

Chì cần có tiền thì có thể mua được khá nhiều lươn điện, nhưng Tony là không tính toán dùng cách này. Bởi cậu đang để dành tiền cho việc khác quan trọng hơn.

Tony sau khi liên hệ với người bán, cậu đã hẹn với người bán hai ngày sau sẽ tới mua lũ lươn điện.