Chương 20: Nhận nuôi thêm bốn con mèo Maine Coon.

Con Caucasian lúc này đang ve vẩy đuôi cọ mình vào chân Tony, như một chú cho ngoan đang lấy lòng chủ nhân.

Các nhân viên trung tâm không thể hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra, họ kinh ngạc nhìn nhau không biết phải làm gì.

Sự thay đổi 180 độ của con Caucasian là do Tony đã thuần hóa nó sau cú vỗ nhẹ lên lưng. Bây giờ nó đã trở thú cưng của Tony, sao có thể hung dữ với cậu được.

Nhìn bộ dáng khó tin của mọi người trong trung tâm Tony đành phải lên tiếng phá tan bầu không khí: “Mọi người không cần lo lắng con chó đã được khống chế.”

Tony vừa nói vừa ra lệnh cho con Caucasian ngồi im tại chỗ.

Từ “khống chế” của Tony phát ra dễ nghe làm sao. Nhưng sự thật dễ dàng như vậy sao. Các nhân viên của trung tâm cứu trợ động vật có cảm giác như họ đang trải qua một giấc mơ vậy. Nếu không phải trên người họ còn có cảm giác đau do các vết thương mà con Caucasian gây ra, họ sẽ nghĩ thật sự là mình đang mơ.

Bao nhiêu nhân viên không thể khống chế nổi con Caucasian. Tony lại chỉ dùng sức của một người lại nhẹ nhàng khống chế con chó theo cái cách không tưởng tượng nổi. Đến bây giờ mọi người vẫn còn đang thắc mắc Tony làm cách nào khiến con chó thay đổi như vậy đâu. Lại còn khiến nó nghe theo mệnh lệnh của cậu.

Maria là người đầu tiên lên tiếng nói: “Tony cám ơn cậu đã giúp mọi người giải quyết chuyện này.”

“Không có gì.” Tony cười đáp lại Maria.

Sau đó mọi người trong trung tâm cũng là hướng Tony cảm ơn.

Nếu không có Tony xuất hiện, có lẽ bọn họ sẽ bị thương thêm rất nhiều, trước khi có thể khống chế được con Caucasian.

Một nam nhân viên vẫn còn sợ hãi con Caucasian nói với Tony: “Cậu có thể giúp chúng tôi đưa nó vào chuồng giam không?”

“Cần thiết sao?” Tony nói.

Nam nhân viên nói: “Cần thiết, nếu không nó lại nổi điên lên tấn công mọi người thì không tốt. Nó đã làm bị thương gần 10 người rồi.”

“Sao nó lại nổi điên lên tấn công mọi người vậy.” Tony tò mò hỏi.

Các con vật trong trung tâm dù hung dữ, chúng cũng sẽ không tấn công mấy người hàng ngày chăm sóc chu đáo cho chúng, nếu không có lý do gì làm chúng cảm thấy bị đe dọa chúng sẽ không làm vậy.

“Chúng tôi đem nó ra tắm rửa. Có một cây gậy vô tình đổ vào người nó. Làm nó tưởng chúng tôi đánh nó. Nó nổi điên lên tấn công mọi người. Chuyện này cũng là không may.” Maria giải thích cho Tony nói.

Maria nói tiếp: “Tony cậu có thể giúp chúng tôi giam nó lại vào chuồng giam sao?”

Tony nói: “Tôi nghĩ không cần thiết bởi tôi muốn nhận nuôi nó.”

Maria ngạc nhiên nói: “Cậu muốn nhận nuôi con chó Caucasian này?”

Mọi người trong trung tâm cũng là ngạc nhiên. Nhưng rồi họ nhận ra chuyện này thật bình thường, bởi con Caucasian hiện giờ rất là nghe lời Tony.

“Đúng vậy.” Tony khẳng định nói.

Maria không hiểu Tony muốn nhận nuôi nhiều chó như vậy làm gì hỏi: “Tôi nhớ không nhầm thì cậu đã nhận nuôi tất cả ba con chó từ trung tâm rồi. Trong đó có hai con Alaska, một con chó bò mỹ. Ba con chó đó đều do tôi giúp cậu làm thủ tục. Tôi có thể biết cậu nhận nuôi nhiều chó như vậy làm gi không hả Tony?”

Tony không dấu diếm nói: “Tôi nhận nuôi chúng, huấn luyện chúng rồi bán cho người khác.”

Maria hỏi: “Cậu huấn luyện chó?”

Maria không nghĩ tới Tony sẽ là một người huấn luyện chó. Bởi cậu quá trẻ.

Tony nói: “Đúng vậy có vấn đề gì sao?”

Maria nói: “Không chỉ là tôi không nghĩ tới. Cậu lại là một người huấn luyện chó mà thôi.”

Lúc này vài người trong trung tâm cũng cảm thấy việc Tony có thể nhẹ nhàng khống chế con Caucasian dễ lý giải hơn nhiều.

“Vậy tôi có thể nhận nuôi con Caucasian này chứ?” Tony hỏi lại.

Maria nói: “Được, nhưng cậu cần đề ý tới nó nhiều hơn. Cậu cũng thấy nó có thể làm được những gì hôm này rồi đấy. Chúng tôi không hi vọng nó gây tổn thương cho người khác. Chuyện nhân viên trung tâm hôm nay bị thương không có vấn đề gì, bởi do chúng tôi sơ xuất. Nếu cậu để nó gây hại cho người khác thì khá phiên phức đó.”

“Cô có thể yên tâm, tôi sẽ huấn luyện nó thật tốt trước khi để nó ra ngoài.” Tony nói.

Người bị thương của trung tâm được đưa đi băng bó chữa trị. Cũng may là không có ai bị thương quá nặng.

Tom cũng là quyên góp cho trung tâm 1.500 usd để trợ giúp trung tâm hoạt động. Chuyện con Caucasian gây thương tích cho nhiều nhân viên như vậy cũng làm Tony cảm thấy áy náy, mặc dù nó không phải trách nhiệm của cậu.

Với số tiền đó cậu có thể mua được một chú chó Caucasian tốt ở trong các tiệm bán động vật.

Nhưng Tony lại thích đến trung tâm cứu trợ động vật nhận nuôi chó hơn, bởi ở đây có rất nhiều chú chó vô chủ đáng thương. Chúng có thể trở thành một chú chó tốt và có cuộc sống tốt hơn. Đó là mong muốn của Tony.

Trong lúc đợi giấy tờ từ trung tâm để cậu có thể nhận nuôi con Caucasian. Tony nghe thấy cuộc trò chuyện của Maria với một người phụ nữ tới trung tâm để nhận nuôi một chú mèo.

Người phụ nữ muốn nhận nuôi mèo nói: “Hàng xóm bên cạnh nhà tôi có một con mèo Ragdoll. Tôi rất thích bộ lông và màu mắt xanh dương của nó. Mà trong nhà dạo gần đây hay có chuột cắn phá, tôi nghĩ nhận nuôi một con mèo để đuổi bắt lũ chuột khiến cho chúng không dám vào nhà. Vì vậy tôi muốn hỏi xem trung tâm có hay không mèo Ragdoll.”

Maria nghe vậy nói: “Trong trung tâm hiện có một con mèo Ragdoll. Nhưng tôi khuyên chị không nên nhận nuôi mèo Ragdoll.”

“Tại sao?” Người phụ nữ không hiểu sao Maria lại nói vậy hỏi.

Maria nói: “Mèo Ragdoll thông minh, ngoan ngoãn, dễ bảo và dễ nuôi. Tuy nhiên tính hiền lành và dễ bảo của chúng có chút quá mức. Chúng quá thân thiện, nhu mì và dịu dàng. Chúng không phải là giống mèo giỏi săn đuổi chuột.”

Người phụ nữ nghe vậy hiểu ra nói: “Tôi là không biết chuyên này. Vậy theo cô thì giống mèo nào thích hợp?”

Maria nói: “Tôi nghĩ cô nên nuôi giống mèo Maine Coon, chúng có bộ lông dài khá đẹp và kỹ năng săn mồi đáng nể. Trong trung tâm hiện có bốn con mèo Maine Coon trong số chúng có hai con có màu mắt xanh khá đẹp, có một con là con đực một con là con cái, cô có thể thỏa mái lựa chọn.”

Nghe cậu chuyện của Maria và người phụ nữ, ánh mắt Tony liền sáng lên, danh sách nguồn cung sinh mệnh lực của cậu lại có thêm một con mồi béo bở.

Các khu đô thị Mỹ với hệ thống cống ngầm chằng chịt và phức tạp là nơi sinh sống của hàng triệu con chuột. Tony chưa giết bất kỳ một con chuột nào, cậu không biết nguồn năng lượng sinh ra từ một con chuột lớn tới mức nào. Nhưng cậu chắc chắn là nó không nhỏ, mà lũ chuột thì nhiều vô kể. Đủ để Tony thoải mái giết chóc. Và sinh vật thích hợp nhất để tiêu diệt chúng không ai khác chính là những con mèo.

Tony nghĩ tới việc thử nhận nuôi vài con mèo xem sao. Trước hết thử nuôi vài con để chúng săn giết lũ chuột quanh trang trại xem hiệu quả thế nào.

“Maria tôi cũng muốn nhận nuôi vài con mèo.” Tony bất ngờ lên tiếng nói.

Maria đang định dẫn người phụ nữ đi xem những con mèo Maine Coon nghe vậy nhìn qua Tony nói: “Cậu muốn nhận nuôi mèo làm gì?”

Tony thản nhiên đáp: “Tất nhiên là bắt chuột rồi.”

Maria cũng không có truy vấn nhiều nói: “Vậy đi theo tôi.”

Tony đi theo Maria tới chỗ nuôi nhốt những con mèo. Cậu ra lệnh cho con Fighter nằm im tại chỗ đợi cậu trở lại. Đi vào khu nuôi nhốt mèo mà mang theo một con chó to lớn như Fighter không phải là một ý kiến hay.

Fighter chính là tên của con Caucasian. Tên của nó do người chủ trước đặt cho. Người chủ trước của Fighter đã mang nó đến trung tâm khi ông ta chuyển đến Châu Âu sinh sống.

Dọc đường đi Tony phát hiện số lượng mèo trong trung tâm không hề nhỏ. Cậu ước chừng phải có tới vài trăm con mèo tại đây.

Maria dẫn Tony và người phụ nữ tới một lồng giam lớn bên trong giam giữ bốn con mèo to, lông dài. Trông chúng như những con mèo rừng vậy.

Tony và người phụ nữ vừa nhìn thấy chúng đã cảm thấy thích không thôi.

“Những con mèo đẹp như vậy, sao lại bị bỏ rơi?” Người phụ nữ nhìn những con mèo Maine Coon xinh đẹp, cô không hiểu sao lại có người không muốn nuôi chúng hỏi.

“Chúng không phải mèo bị bỏ rơi, chúng là mèo hoang. Bốn con mèo Maine Coon này là bốn con mèo được sinh ra từ một đàn. Chúng sống hoang dã trong một cánh rừng nhỏ gần các trang trại chăn nuôi gà vịt. Chúng thường đột nhập vào các trang trại bắt trộm gà vịt để ăn. Khiến các trang trại đó thiệt hại không nhỏ.”

“May mắn là các chủ trang trại không muốn giết chúng. Họ gọi điện cho trung tâm đến bắt giữ. Những con mèo Maine Coon sống từ nhỏ trong hoang dã, nên chúng không qúa thân thiện với con người. Sau khi được nuôi nhốt trong trung tâm hơn một năm mấy con mèo bắt đầu bớt hung dữ và thân thiện với con người hơn. Lúc này trung tâm mới đem chúng ra để cho mọi người nhận về nuôi.” Maria giải thích nói.

Nghe Maria giải thích người phụ nữ hiểu ra là cô nghĩ sai. Cũng không thể trách cô nghĩ như vậy được, bởi giống mèo Maine Coon là giống mèo được yêu thích thứ hai tại Mỹ chỉ sau mèo Ba Tư. Mà bốn con mèo Maine Coon trong lồng giam đều rất đẹp đặc biệt là hai con mèo có đôi mắt xanh.

Tony cảm thấy bốn chú mèo này nếu được bán trong các cửa tiệm thú nuôi thì giá trị của mỗi con có thể lên tới con số hàng nghìn.

Nghe nói bốn con mèo là cùng một đàn, Tony rất muốn nhận nuôi toàn bộ chúng. Cậu không muốn bốn anh em bọn chúng bị tách ra khỏi nhau.

Trước đó Maria lại đề cử cho người phụ nữ nhận nuôi một con trong số hai con mèo Maine Coon có mắt màu xanh. Người phụ nữ lại có vẻ rất thích khi nhìn thấy mấy con mèo. Tony đang suy nghĩ có lên hướng người phụ nữ hỏi xem, cô ý có thể nhận nuôi một chú mèo thuộc giống khác để cậu có thể nhận nuôi tất cả bốn con mèo Maine Coon này không.

Lúc Tony định mở miệng nói thì cậu nghe thấy được tiếng kinh ngạc của người phụ nữ đó hô lên.

“Oa! Con mèo này có đôi mắt thật đẹp.” Người phụ nữ bất ngờ thốt lên khi nhìn thấy một con mèo ở trong một cái lồng giam gần đó.

Tony nhìn về phía con mèo mà người phụ nữ đang xem.

Cậu thấy đó là một con mèo trắng Angora Thổ Nhĩ Kỳ. Nó có đôi mắt thật kỳ lạ với một bên mắt màu xanh dương và một bên mắt màu hổ phách trông đầy mê hoặc.

Người phụ nữ nhìn thấy chú mèo Angora liền cảm thấy yêu thích. Cô tỏ ra lưỡng lự không biết phải chọn nuôi con mèo Maine Coon hay con mèo Angora này.

Cuối cùng sau một hồi suy nghĩ cô ta quyết định nhận nuôi chú mèo Angora. Bởi cô sợ bản tính hoang dã của con mèo Maine Coon chưa hoàn toàn hết. Điều này làm Tony vui mừng không thôi.

Sau khi người phụ nữ chọn được chú mèo mà cô cần, Maria vốn định hỏi xem Tony muốn nhận nuôi giống mèo gì, khi cô nhìn thấy Tony ánh mắt không rời bốn chú mèo Maine Coon cô liền hiểu Tony muốn gì.

Tony nhận nuôi được cả bốn con mèo Maine Coon. Vì vậy cậu lại phải ở trung tâm thêm một lúc lâu mới có thể rời đi, do phải chờ lấy thêm các giấy tờ thủ tục nhận nuôi lũ mèo.

Các giấy tờ nhận nuôi là cần thiết, để Tony hoặc những người chủ sau này còn dùng để đăng ký với cơ quan quản lý động vật địa phương.

Lúc Tony rời khỏi trung tâm cứu trợ động vật thì trời cũng bắt đầu tối.

Đến một đoạn vắng vẻ Tony liền tìm một chỗ ven đường đỗ lại rồi thuần hóa lũ mèo Maine Coon cũng như cải tạo thêm cho Fighter.

Tony tiêu tốn không ít nguồn năng lượng để cải tạo cho năm con vật, khiến cho nguồn năng lượng dự trữ của cậu trở nên ít ỏi không còn nhiều. Nhưng Tony cảm thấy đáng giá.

Những con mèo Maine Coon sau khi được thuần hóa chúng đạt tới kích thước như một chú chó cỡ vừa và có trọng lượng khoảng 14 kg đối với con đực và 10 kg đối với con cái.

Đặc biệt là hai con mèo Maine có đôi mắt xanh trở lên xinh đẹp đến mê người, bởi bộ lông dài óng ả và đôi mắt tuyệt đẹp của chúng.

Fighter thì càng thêm cao lớn vạm vỡ, nó phải nặng đến gần 100 kg.

Tony nhìn năm con thú trong xe có chút hưng phấn lái xe chạy về hướng nhà Anna.