Buổi tối , một chiếc xe thể thao lao vút trên đường , Lôi Ngạo thực sự vô cùng tức giận , Tư Đồ Mị chết tiệt , dám lôi kéo Mạn nhi đến bar , cô quá to gan rồi .
-" Tiểu Mị à , tớ ...tớ muốn về , ở đây chẳng vui tẹo nào "
Tề Vũ Mạn đáng thương nhìn cô gái bên cạnh , vừa bước vào đây cô liền cảm thấy hối hận , vừa ồn ào , vừa có cả một đám ruồi bọ bám lấy cô
-" Cậu vội gì a , tớ đang đau khổ muốn chết cậu lại nhẫn tâm bỏ tớ ở lại "
-" Cậu và anh Tử Lãng tình cảm không phải rất tốt sao , tự dưng thế nào lại cãi nhau "
-" Cậu đừng nhắc đến hắn nữa ...chuyện của tớ khó nói lắm "
Tư Đồ Mị vừa nói vừa có chút giật mình , đùa à , tên trứng thối kia chưa đến , cậu mà về không phải công sức của tớ đổ sông đổ biển xong , Lôi Ngạo a Lôi Ngạo , anh mau đến đi a . Dường như ông trời nghe thấy lời cậu nguyện của bạn tiểu Mị nên ngay sau đó , nam chính đã có mặt tại hiện trường ...ý lộn tại quán bar. Lôi Ngạo vừa bước vào đã thấy tiểu Mạn của anh ngồi giữa một đám đàn ông , cơn giận bốc lên ngùn ngụt , không nói không rằng , anh bước đến kéo Tề Vũ Mạn đi
-" Ngạo ca ca , anh...sao lại..?"
-" Em mau im lặng cho anh "
Lôi Ngạo kéo cô về nhà mình , anh đóng chặt cửa , ép cô vào tường , điên cuồng hôn , từ lâu anh đã muốn có cô , chỉ là Lôi Ngạo lo sợ cô không yêu anh , sẽ sợ hãi , rời xa anh nhưng rồi gần đây cô thường tránh né anh , ánh mắt không dám nhìn anh như trước đây , chẳng lẽ Mạn nhi đã yêu kẻ khác , không , anh không cho phép , không bao giờ
-" Ưm...anh...buông em ra ...ưm"
Tề Vũ Mạn đấm thùm thụp vào người anh , cô muốn Ngạo ca ca yêu cô , chứ không phải chiếm đoạt như hiện tại , trong mắt anh , cô là gì chứ . Lôi Ngạo đang đắm chìm trong nhuyễn ngọc ôn hương chợt cảm thấy vị mặn đắng , anh sững sờ , anh đang làm gì , nhìn những giọt nước mắt của Tề Vũ Mạn trái tim như bị bóp nghẹn
-" Chết tiệt "
Lôi Ngạo chửi thề một tiếng , lập tức buông Tề Vũ Mạn ra , tay anh đấm mạnh vào tường , máu tươi không ngừng chảy xuống , Tề Vũ Mạn thấy tay anh bị thương , hốt hoảng lấy hộp cứu thương băng bó cho anh
-" Anh...bị điên sao...sao lại tự làm mình bị thương như vậy.."
-" Mạn nhi ...xin lỗi...là anh không tốt ..đã tổn thương em "
Tề Vũ Mạn ôm lấy cổ anh
-" Em yêu anh , từ lâu đã yêu anh thật nhiều , em không muốn anh bảo hộ em như một người anh trai , em chỉ cần tình yêu của anh , chỉ như vậy thôi không được sao , Ngạo ca ca "
cô run rẩy hôn lên môi anh , tay tự cởi đi áo sơ mi trên người lộ ra nội y ren ôm lấy bộ ngực no tròn . Nhìn hành động lớn mật kia , Lôi Ngạo không chỉ tồn tại dục vọng mà còn có tình yêu khắc cốt với cô gái trước mặt , anh lau đi những giọt nước mắt của cô , thật sâu hôn cô
-" Anh cũng yêu em, cô gái ngốc "
Hai người thoát đi hết trở ngại trên người , cùng nhau chìm trong bể tình.
Tề Vũ Mạn thấy mình đang đứng trên vách đá , ngay gần đó cô thấy một nam tử tóc trắng trong trang phục tân lang đang ngồi ôm một cô gái mặc hỉ phục bên cạnh là một thanh kiếm dính đầy máu , nhẹ nhàng tiến lại gần , Tề Vũ Mạn kinh ngạc khi phát hiện cô gái kia dung mạo giống hệt cô , còn nam tử kia không phải ai khác mà là Ngạo ca ca , rồi nam tử ôm chặt cô gái nhảy xuống vách núi sâu không thấy đáy
-" Không..."
Cô giật mình hét lên , tấm chăn mỏng rơi xuống , ngay lập tức một đôi tay rắn chắc ôm gọn lấy thân thể trần trụi của Tề Vũ Mạn
-" Em sao vậy, đừng sợ , có anh ở đây "
-" Em không sao , chỉ là ác mộng thôi "
Tề Vũ Mạn thoáng đỏ mặt dúc vào ngực anh , từ hôm nay cô đã chính thức thuộc về anh , Ngạo ca ca cũng yêu cô , thật là tốt
-" Em ngủ tiếp đi , anh sẽ đi làm bữa sáng "
Lôi Ngạo để cô ngồi lên đùi , hôn lên môi cô . Đúng lúc đó một ôn thần liền xuất hiện
-" Lôi Ngạo , hôm qua Mạn nhi không về nhà , cậu..."
Tề Hạo vừa xông vào liền bắt gặp cảnh con gái ông quấn một tấm chăn mỏng , ôm hôn Lôi Ngạo
-" Ba"
-" Chú Tề "
Tề Vũ Mạn giật mình quấn chặt chăn nấp sau lưng Lôi Ngạo , Lôi Ngạo tuy có chút ngạc nhiên nhưng sau đó lại cảm thấy để các bậc trưởng bối biết chuyện của bọn họ sớm một chút cũng không tệ
-" Con...con..hai đứa.."
-" Ông xã, có tìm được Mạn...."
Tình Tuyết vào sau nhìn thấy cảnh này cũng trợn mắt ngạc nhiên , đây ...đây là chuyên gì . Sau khi Tề Vũ Mạn và Lôi Ngạo ăn mặc chỉnh trang trở lại , liền phải đối mặt với hai vị trưởng bối , Tề Hạo trừng mắt nhìn Lôi Ngạo
-" Cậu muốn giải thích thế nào về chuyện này ?"
-" Cháu không có gì để thanh minh , chỉ là nếu cô chú đồng ý , cháu muốn kết hôn cùng Mạn nhi "
-" Cậu tưởng con gái tôi muốn gả là gả sao , tên tiểu tử thúi , nói cho cậu biết tôi không bao giờ đồng ý "
Tề Hạo tức giận đập bàn , con gái bảo bối của ông đâu thể dễ dàng gả đi được , không ngờ đuổi đi được biết bao kẻ theo đuổi ông lại đề phòng Lôi Ngạo , tên tiểu tử này lại dám ngang nhiên cướp con gái bảo bối của ông
-" Ông xã , ông nói gì thế , nếu hai đứa thật lòng yêu nhau thì tính đến chuyện hôn nhân cũng là rất bình thường. Tiểu Ngạo , cô sẽ bàn bạc cùng ba mẹ con chọn ngày cưới , Mạn nhi sau này nhờ con chăm sóc "
Phong Tình Tuyết đẩy nhẹ chồng , tuy Lôi Ngạo là con nuôi của Như Ý nhưng lại tài năng hơn người , ngoại hình xuất sắc , con gái bà quả là biết chọn người , chỉ là chồng bà yêu con gái hơn trời , lại gây khó dễ cho bọn nhỏ
-" Tôi đã nói là không đồng ý mà....không có cưới xin gì hết "
-" Cái ông này , nếu ông còn nói nữa , đừng trách tôi cho ông ra thư phòng ngủ "
-" Tôi..."