Chương 2: Chưa từng hối hận

Khi cởi hết tất cả không còn mảnh vải che thân. Y nằm trên chiếc bàn phẫu thuật dài, sắp mất đi đứa bé khiến cho nỗi sợ hãi, đau đớn mãnh liệt trào dâng lan ra khắp các dây thần kinh của cô.

"Cong chân lên!" Giọng nói của bác sĩ lạnh lẽo vang lên bên cạnh bàn mổ.

Cô tựa như con rối gỗ, cả người cứng ngắc gập hai chân lại. Cô nhắm mắt lại chờ đợi cuộc giải phẫu bắt đầu, trông đầu cô như hiện lên từng giai đoạn của cuộc giải phẫu này. Bác sĩ cầm dụng cụ đưa vào bên trong tử cung của cô quấy động, nạo vét bên trong tử cung cô...

Tiếp đó, đứa bé chưa được định hình hoàn chỉnh sẽ bị quấy đục như quấy trứng gà rồi chảy ra theo chân cô từng chút một.

Nước mắt cô cứ thế đảo quanh tròng mắt rơi xuống rồi dừng lại trên bàn tay lạnh băng đặt trên bàn mổ

Vào cái khoảnh khắc có một đôi bàn tay tách đôi chân cô ra, trong nháy mắt Nhan Như Y ngừng thở, cô cắn chặn môi dưới, đau thấu tâm can chờ đợi giờ phút kia đến.

“Tại sao chưa cạo âm mao? Y tá Trương, cạo sạch âm mao của sản phụ đi!" Bác sĩ kêu y tá đến.

“Vâng!"

Y tá lấy dao thuần thục cạo sạch ở nơi bí ẩn của cô.

Nhan Như Y cảm nhận được lưỡi dao lạnh lẽo không ngừng di chuyển ở nơi tư mật của mình, một khắc ấy dũng khí của cô trong nháy mắt biến mất, trong nội tâm cô đang không ngừng giãy giụa.

Không thể nào nghi ngờ đây là cô đang bị trừng phạt.

Đôi bàn tay lạnh lẽo ấy lại hướng tới bụng cô một lần nữa, nước mắt cô lã chã rơi, trong lòng cô không ngừng nói: "Con yêu, mẹ biết con không muốn từ bỏ thế giới này, không muốn từ bỏ mẹ, mẹ cũng không muốn rời bỏ bé.... mẹ thật không phải là một người mẹ tốt, mẹ không phải là người mẹ tốt..."

Ở chỗ khác các y tá đang mang vẻ mặt say mê thảo luận tin tức về nhân vật mới xuất hiện trên tivi

"Hoắc Doãn Văn thật là hoàn hảo, không những giàu có mà còn có cả bằng thạc sĩ của trường Havard danh tiếng, quan trọng hơn là anh ta còn có bề ngoài đẹp trai hơn cả các người mẫu hiện giờ. Trời ạ, người đàn ông như vậy mà để mắt đến tôi, tôi nguyện cả đời làm tình nhân bé mật của anh ta, không cần danh phận gì cả chỉ cần có thể đi theo anh ta tôi đã mãn nguyện rồi."

"Đúng nha, tôi cũng đồng ý, cho dù anh ta không cho tôi tiền, không nuôi tôi, chỉ cần có thể được ngủ với anh ta một lần thì tôi chết cũng không uổng!"

Cách đó vị nữ bác sĩ khoảng hơn 30 tuổi đi tới đập tan giấc mộng thiếu nữ của các y tá: "Các cô tỉnh mộng đi, người đàn ông như thế sẽ không bao giờ để mắt đến các cô đâu. Tôi nghĩ, anh ta hẳn là thích loại phụ nữa thành thục, đúng mực và hiểu chuyện"

Nằm trên bàn mổ Nhan Như Y gắt gao nhắm chặt mắt lại, trong lòng bất đắc dĩ cười, cuối cùng cô sắp phải từ biệt bé.....

Thao tiếng đập vỡ nắp chai thuốc thủy tinh, kim tiêm không ngừng hút hết chất dịch bên trong chai thì cả người Nhan Như y chỗ nào cũng khẩn trương...

Không hối hận, mọi sự việc xảy ra hôm nay cô sẽ không hối hận, chỉ hi vọng đứa bé trong bụng cô kiếp sau sẽ gặp được người mẹ tốt, bé có thể vui vẻ đến với thế giới này.

Đối với người đàn ông kia, cô không hề hận anh ta, cô yêu anh ta....

Cả đời cô ít nhất cũng đã có một lần vì người đàn ông kia mà quên đi chính mình, không mong anh ta có thể đồng hành cùng cô, yêu cô, chỉ mong ở thời điểm cô đẹp nhất có thể gặp được anh ta....