Vì che giấu không thoải mái trong lòng, cô lật lật mấy tờ giấy trắng, từ tốn lướt qua danh mục gia sản riêng của anh. Mười mấy tờ, thật là giá trị con người không cách nào lường được!
"Rất nhiều, thật sự rất có tiền!" Cô cảm khái than dài, những tài phú này cô đều không biết nên hình dung như thế nào. Sau khi nói xong, cô mới phản ứng được mình nói cái gì, cô che miệng, ngượng ngùng."Xin lỗi, tôi chỉ là quá kinh ngạc!"
Hoắc Doãn Văn tựa vào bàn làm việc, lắc đầu một cái, bày tỏ không thèm để ý.
Cô khôi phục tư cách quen thuộc của người phiên dịch, lập tức bảo đảm nói."Hoắc tổng, xin ngài yên tâm, những chuyện này tôi sẽ không nói lung tung!" Tài sản của anh đương nhiên là không thể nói lung tung ra ngoài!
Hoắc Doãn Văn gật đầu một cái, hài lòng câu khẳng định của cô, sau đó tiến một bước nói: "Chuyện này không thuộc phạm vi công việc của em, nhưng em là người duy nhất anh tin tưởng giao phó trách nhiệm phiên dịch, cho nên chuyện này chỉ có thể giao cho em để làm. Hi vọng em không để tâm, anh cũng không có ý nghĩ gì khác!"
Nàng hiểu anh đang sợ làm thương tổn cô, nhưng đây là chuyện quá bình thường, cô dù sao cũng là phiên dịch riêng của anh."Có thể được anh tin tưởng, vô luận là làm phụ tá của anh hoặc làm bạn, tôi đều rất vui vẻ, cũng được nhiều khích lệ, cho nên thật sự tôi không cảm thấy bị thương tổn gì cả!"
"Vậy thì tốt!" Anh yên lòng."Hôm nay trước khi tan tầm, có thể giao lại cho anh không?"
"Không thành vấn đề, dĩ nhiên chỉ cần lượng công việc hôm nay giảm bớt một chút!" Cô lợi dụng cơ hội, giảo hoạt đề nghị!
"Đương nhiên, hôm nay anh không giao cho em bất cứ công việc gì. Thêm nữa, công việc hôm nay, anh sẽ tự trả cho em thêm một phần công sức!"
Nhan Như Y giơ cao tập tài liệu, che khóe miệng khẽ mỉm cười, sau đó nói: "Anh thật đúng là ông chủ tốt, giúp tôi lợi dụng giờ làm việc công để làm việc tư kiếm thêm, thiệt là chính sách phóng khoáng!"
Hoắc Doãn Văn chằm chằm nhìn gương mặt vui vẻ của cô, chỉ là khẽ động khóe miệng dưới, một chút cũng không muốn mỉm cười.
Cô cố ý không để ý nỗi thương cảm trong mắt anh, sau đó lấy công việc làm trọng, gấp tài liệu lại."Hoắc tổng, vậy tôi đi làm việc, trước khi tan sở tôi sẽ đem tài liệu giao lại cho anh!"
"Tốt!" Anh nhìn cô, gật đầu một cái, không nói gì nữa.
"Vậy tôi đi ra ngoài!" Nói xong, cô cầm tài liệu đi ra ngoài. Khi cô về đến phòng làm việc, nụ cười đi theo trên mặt nàng biến mất không chút dấu vết!
"Phụ tá Nhan, em vẫn tốt đó chứ?" Phụ tá Triệu lo lắng hỏi.
Nhan Như Y vội khoát tay, nói."Em rất khỏe!"
Sau đó cô vội vàng quay về bàn làm việc của mình, sau đó bắt đầu phiên dịch tài liệu! Mới thoáng đọc giản lược, cô rất kinh hãi khi nhìn thấy những con số, càng nhìn càng cảm thấy khiếp sợ.
Ở Mĩ, Anh, Pháp, Thụy Sĩ, Hà Lan, Nhật Bản, Hongkong, Đài Loan cùng với Quốc nội Bắc Kinh, Tam Á, Thượng Hải, Thanh Đảo, anh đều có biệt thự, cùng với rất nhiều căn hộ cho bán hoặc cho thuê ở khu vực đắt giá, cửa hàng bán lẻ cùng với hàng chục hạng mục bất động sản, ở Macao có đầu tư ba sòng bạc lớn, thêm nữa, ở nước ngoài, anh còn cất chứa không ít các bút pháp của nhiều danh nhân trong và ngoài nước…
Nhìn nhiều tài sản như vậy, Nhan Như Y thật sự bị mê hoặc, nếu đã có tiền như vậy, sao còn có thể cần thiết bán hôn nhân của chính mình, vì đây là giao dịch có ích lợi sao?
Anh rốt cuộc còn muốn có nhiều tiền đến mức nào?
Nếu như cả đời chỉ vì lợi ích mà đến tình cảm cũng đem bán, thật rất không đáng giá a!
Anh làm sao lại không hiểu điểm này đây?
"Này, bạn gái của tổng giám đốc hình như vừa mới đến nha!" Một đồng nghiệp nữ từ bên ngoài trở lại, sau đó rất hưng phấn nói!
Trong phòng làm việc, không khí lập tức liền bị xao động, tất cả mọi người len lén tụ tập tám chuyện cùng nhau!
"Có thật không? Bạn gái Hoắc tổng hình dạng thế nào, có xinh đẹp hay không?"
"Hiện tại bạn gái Phó tổng đang ở công ty sao?"
Tất cả mọi người kích động ghé vào nhau, làm thành một cái vòng tròn nhỏ hẹp, Nhan Như Y vừa lúc đem tài liệu phiên dịch xong, cho nên cũng buông bút xuống, nghe nghị luận của mọi người!
Hôn thê của Hoắc Doãn Văn tới công ty sao?
****** cơ Thủy Linh tác phẩm, mong đợi sự ủng hộ của mọi người ******
"Mới vừa rồi, tôi đi ra ngoài, thấy một cô gái trẻ thật xinh đẹp kéo tay Hoắc tổng rất thân mật đi vào thang máy! Hiện tại cô ấy đang ở trong phòng làm việc Phó tổng, tôi cảm thấy chắc chắn là bạn gái Phó tổng ~~ a ~~ không, phải là vị hôn thê chứ? Nghe nói phó tổng đã đính hôn rồi!"
"Đúng, Hoắc tổng đã đính hôn, nếu không sẽ không từ Tổng giám đốc thăng làm Phó Tổng Tài đây!" Tiếp xúc tương đối nhiều với Hoắc tổng, thư ký Tiền Nhuế Nhuế nói."Cũng là bởi vì Hoắc tổng có thực lực hỗ trợ hơn cho sự phát triển của tập đoàn Hằng Viễn, nên tổng giám đốc mới đề bạt Hoắc tổng làm Phó Tổng Tài đấy!"
"Đúng, những thứ này mọi người đều biết! Như thế nào, cô gái kia thật rất đẹp sao? Đại khái bao nhiêu tuổi? Có phải hay không là một tiểu thư nhỏ nhắn?" Chợt một đồng nghiệp hỏi.
Cái vấn đề này cũng làm cho Nhan Như Y rất hiếu kỳ, cô thật muốn biết cái người phụ nữ như thế nào có thể xứng với Hoắc Doãn Văn!
"Cô gái kia tuổi rất trẻ, vóc người không tồi, dáng dấp tôi không có nhìn rõ ràng, chỉ là cho người ta cảm giác xinh đẹp quá ——"
Nghe đồng nghiệp hình dung, Nhan Như Y trong đầu không khỏi xuất hiện một loạt nhân ảnh, có lồi có lõm, da trắng như tuyết, mang theo khí chất thanh cao; hay là một cô gái nhỏ nhắn, có học thức, vui vẻ. Tóm lại đều là bộ dạng tiểu thư nhà có tiền, mọi linh cảm của Như Y đều đến từ kiến thức thu thập trong các phim truyền hình đấy!
Thư ký Lý giống như cũng đã nhìn ra sự tò mò của cô, sau đó tiến tới phía bên cô."Thật ra là hôn nhân giữa những người có tiền, cũng không thấy sẽ hạnh phúc. Cái loại chỉ vì lợi ích kết hợp vợ chồng, có thể giống người bình thường chúng ta sao? Thời điểm tức giận có thể bộc phát, mắng lẫn nhau. Còn bọn họ đang thời điểm mâu thuẫn, còn phải suy tính đến lợi ích gia tộc, có cái gì cũng đè nén xuống, không chóng thì chày, tình cảm có chừng giữa hai vợ chồng cũng sẽ hoàn toàn tan vỡ ——"
Nhan Như Y nghe xong lời chị Lý, cười cười, không biết phản ứng như thế nào. Cô sợ chính mình một khi mở miệng, liền bộc lộ ra lòng ghen tỵ nồng đậm.
Nhưng thư ký Lý vẫn nhìn chằm chằm vào cô, chờ cô phát biểu ý kiến, Như Y không có biện pháp, mới nói một câu."Thật không rõ, đã rất có tiền rồi, tại sao còn phải nghĩ tới kết hôn như một giao dịch buôn bán đây?"
"Điểm này em còn có điều không biết, tổng giám đốc tổng cộng có ba con trai, một con gái!"
"Em chỉ biết Hoắc tổng có người anh là Hoắc Doãn Vũ!" Thì ra là anh còn có một em trai.
"Đúng nha, nhưng ba người con trai đều không cùng một mẹ. Hoắc Doãn Vũ là do vợ chính thức của tổng giám đốc sinh ra. Bà ấy vẫn còn sống tốt, còn là mẹ của con gái tổng giám đốc, chính là Hoắc gia đại tiểu thư Hoắc Đồng Ý Lâm. Hoắc Doãn Văn là do bà thứ hai họ Nhâm sinh ra, nghe nói năm đó bởi vì bà ta lại ngoại tình ầm ĩ, sau đó qua đời, vì vậy Phó tổng trước đây cũng không được tổng giám đốc coi trọng, là hắn trải qua nhiều năm cố gắng như vậy, một chút xíu lấy được tính nhiệm của tổng giám đốc, bò lên địa vị cao rất không dễ dàng. Con trai thứ ba của Tổng giám đốc, do người phụ nữ họ Nhậm sinh ra, tên là Hoắc Đồng Ý Bân, nghe nói cũng mới tốt nghiệp từ nước ngoài trở lại, Người đàn bà họ Nhậm này hiện là thư ký của tổng giám đốc, rất thủ đoạn. Bà ta làm sao có thể không vì con trai mình tranh thủ quyền thừa kế Hằng Viễn?" Thư ký Lý nhỏ giọng kể cho Nhan Như Y bí sử của tổng giám đốc Hằng Viễn.
"Thì ra tình huống nhà bọn họ phức tạp như vậy?" Trước kia cô cho rằng chỉ trong phim truyền hình gia tộc có tiền mới phức tạp đến như vậy, đều có chút khoa trương, không nghĩ tới trên thực tế đúng là như vậy!
"Đúng nha, nhà bọn họ tình huống rất phức tạp. Đại Thiếu Gia bản thân không có năng lực gì nhưng là mượn danh trưởng tử để tranh dành quyền lực, tổng giám đốc cảm thấy mắc nợ người vợ của mình và Đại Thiếu Gia, đối với Đại Thiếu Gia vẫn luôn rất tốt, cho nên trước vẫn luôn dành chức Phó Tổng Tài của Hằng Viễn cho anh ta. Mà Nhị thiếu gia Hoắc Doãn Văn rất có bản lĩnh, nhưng mà bởi vì mẹ của hắn làm ra chuyện ngoại tình, vẫn không được sủng ái! Cho nên hắn cũng chỉ có thể tự mình tìm một núi lớn để dựa, mới có thể cùng với hai huynh đệ khác chiến đấu!"
"A ——" Nhan Như Y sáng tỏ gật đầu.
Đang trong phòng làm việc đàm luận náo nhiệt, Hoắc Doãn Văn dùng điện thoại đối ngoại liên lạc lại vang lên ——
Nhan Như Y cùng thư ký Lý gật đầu chào một cái, sau đó chạy đến tiếp điện thoại."Dạ, anh Triệu ——"
"Là anh ——" trong điện thoại truyền đến giọng nói của Hoắc Doãn Văn.
"A, Hoắc tổng!" Cô có chút ngoài ý muốn, trước giờ điện thoại này đều do Phụ tá Triệu phụ trách liên lạc.
"Tài liệu phiên dịch xong chưa?" .
"A, đúng vậy, chuẩn bị xong rồi !"
"Vậy em bây giờ cầm tới đây cho anh!"
"Dạ!" Cô vội vàng cúp điện thoại, cầm tài liệu chạy thẳng tới phòng làm việc Phó tổng!
Nhưng là, Nhan Như Y hoàn toàn không nghĩ tới, lần này cô vào phòng làm việc Phó tổng, gặp được một cô gái khiến cho nàng trọn đời khó quên!
****** cơ Thủy Linh tác phẩm, mong đợi sự ủng hộ của mọi người ******
Nhan Như Y vừa mới đi vào phòng làm việc, liền thấy đứng ở trước bàn làm việc một bóng dáng mảnh mai, mặc một cái áo hoa nhỏ tựa như áo đầm, dưới chân là giày xăng-̣đan kiểu dáng La Mã bình thường La Mã. Cung cách ăn mặc rất bình thường, nhưng có thể bộc lộ ra khí chất thanh nhã, linh hoạt mà cao quý!
Tóc của cô ấy rất giống bản thân mình, không có cảm giác nóng nảy, tùy ý thả chấm vai, và được nhuộm màu vàng nhạt!
Da của cô ấy rất trắng, hơn nữa rất mịn màng như nước, giống như minh tinh quảng cáo mỹ phẩm dưỡng da hay chiếu trên TV, tỉ mỉ làm cho người ta hâm mộ!
Thoáng nhìn thấy có người đứng ở cửa, cô ấy rất hiền hoà hướng cô khoát tay, nụ cười trên mặt thật đáng yêu."Hello, em biết chị là phiên dịch riêng của Har¬ri¬son. Thiệt là vui mừng, đúng không?" Nàng nói chuyện mang theo khẩu âm Đài Loan rõ ràng, có chút chệch choạc!
Nhan Như Y giống như mất đi cảm giác, không kiềm hãm được quan sát cô gái trước mắt. Cô ấy lộ ra một loại hào phóng rất thật lòng, xuất thân từ con nhà phú quý, thấm đẫm khí thế vương giả lâu đời, một loại cảm giác ưu việt, không phải người bình thường có thể “cố ý tu luyện” thành. Đó là khí độ và phong cách bẩm sinh của một đứa trẻ lớn lên trong gia đình cực kỳ giàu tu dưỡng mà nên!
Ở trước mặt cô gái này, Nhan Như Y cảm thấy mình thật nhỏ bé, thô lậu! Nói trắng ra một chút, cô có cảm giác mình giống như nữ tỳ nhóm lửa trong cửa nhà giàu thời cổ đại.
Cô gái kia tiến lên, bắt tay Như Y, chào hỏi."Xin chào, em rất vui mừng!"
Lúc này Hoắc Doãn Văn đi đến bên người cô gái, sau đó giới thiệu cho Như Y."Đây là vị hôn thê của anh, Sở Tinh nhiễm!"
Rõ ràng đã cảm thấy cô bé trước mắt sẽ là vị hôn thê của anh, nhưng thời điểm nghe lời giới thiệu từ trong miệng của anh, khiến lòng của cô ‘ rầm ’ trầm mê xuống đáy vực.
Vị hôn thê của anh thật rất đẹp, rất hoàn mỹ, so với tưởng tượng của cô còn tốt hơn, tốt hơn nhiều!
"Gọi em Nhiễm là tốt rồi!" Sở Tinh Nhiễm vừa cười cười, ánh mắt sáng ngời thành hình trăng lưỡi liềm, điều này làm cho cô ấy càng thêm ngọt ngào đáng yêu."Har¬ri¬son thường cho em nghe về chị, nói rằng chị là người rất có năng lực, trợ thủ tốt hiếm có của anh ấy!"
Nhan Như Y ngoài ý muốn, thiếu chút nữa quên thở, cô hơi lúng túng nhìn về phía anh, rất không hiểu rõ tại sao anh có thể cùng vị hôn thê bàn luận về mình.
Cô sử dụng ánh mắt hoài nghi, thầm tra vấn anh!
Anh không né tránh, thản nhiên nhìn chằm chằm cô.
Ánh mắt chuyên chú ấy làm cho cô hốt hoảng né ra, sau đó vừa nhìn về phía vị hôn thê của anh, Sở Tinh Nhiễm."Tôi không được ưu tú như Hoắc tổng nói với cô. Tôi chỉ làm đúng phần việc trong bổn phận thôi!"
"Ha ha, xem ra chị thật như Har¬ri¬son nói, rất khiêm tốn! Đúng không, Har¬ri¬son, chị ấy là một phiên dịch tốt, anh phải đối đãi tốt đó nha, không thể keo kiệt, trả lương thấp đâu đó! Cẩn thận nếu như chị ấy đi làm công ty khác, anh sẽ bị tổn thất nặng nề đó!" Giọng nói của Tinh Nhiễm thật đáng yêu, dù đang đưa ra lời cảnh cáo đối với Hoắc Doãn Văn!
Hoắc Doãn Văn lắc đầu một cái."Anh dĩ nhiên sẽ không làm như vậy!"
Nhan Như Y đứng lẳng lặng ở một nơi, cố nén lòng, cười nhìn bọn họ thân mật!
"Phụ tá Nhan, tài liệu phiên dịch xong chưa?" Hoắc Doãn Văn chuyển đề tài về lại công việc.
"Dạ!" Nhan Như Y vội vàng trao tài liệu.
Hoắc Doãn Văn nhận lấy, sau đó chuyển cho Sở Tinh nhiễm."Cho em nhìn trước một chút!"
Thấy đã không còn chuyện của mình, Nhan Như Y lễ phép."Hoắc tổng, nếu như không còn chuyện khác, tôi xin phép ra ngoài trước!"
"Tốt!"Anh gật đầu một cái phê chuẩn, ánh mắt không dấu vết, luôn dừng lại ở trên người cô!
Nhan Như Y hướng tương lai phu nhân của Phó Tổng Tài cúi đầu chào một cái, xoay người đi ra khỏi phòng làm việc!
Bước chân của cô mặc dù vững vàng, nhưng trong lòng thật muốn lập tức bay ra khỏi nơi này. Cô không hiểu, thật không hiểu, có được vị hôn thê như thế, Hoắc Doãn Văn rốt cuộc thích cái gì ở bản thân cô nữa chứ?
****** cơ Thủy Linh tân tác, mong đợi sự ủng hộ của mọi người *******
Thời gian còn lại trong ngày, Nhan Như Y không biết làm sao để sớm chấm dứt, trong lòng trào dâng nỗi thống khổ không nói ra được, thân thể chốc chốc lại run rẩy!
Cô không cách nào điều khiển, tự động ghét bỏ bản thân mình, từ mắt, lỗ mũi, miệng đến toàn thân cao thấp mỗi một chỗ, thậm chí ngay cả tóc cũng đều cảm thấy thật là khó nhìn, đừng nói gì khí chất mình tục tằng thô thiển.
Từ nhỏ đến lớn, cô vẫn cho rằng mình đẹp vô cùng, chiều ặc dù không phải rất cao, nhưng không ít nam nhân phải ngước nhìn. Phong cách mặc dù không rõ ràng cao ngạo, nhưng cô có tính cách bền bỉ, thông minh, không câu nệ tiểu tiết, cũng tính được là một cá tính riêng biệt, ở trong đám đông cũng làm cho người ta có cảm giác trước mắt sáng lên!
Nhưng sau khi đối mặt với Sở Tinh Nhiễm, cô cảm thấy trong lòng thật khó chịu, khó chịu vì cảm thấy bản thân vô cùng xấu xí, như vịt bầu bên cạnh thiên nga.
Hơn nữa, hơn nữa cô ấy và Hoắc Doãn Văn đứng chung một chỗ, vô luận là từ thân hình, dáng vẻ bề ngoài, cho đến phong cách, xứng đôi đến vậy, hoàn mỹ đến nỗi không tìm được một chút xíu tỳ vết nào. Chính cô thật không xứng với, một chút cũng không xứng cùng anh đứng chung một chỗ ——