Chương 2: Tìm hiểu thế giới mới

Chương 2

Đang nghi ngờ muốn hết nghi ngờ đương nhiên là đi tìm giả thiết rồi đưa ra kết luận. Mà muốn có thông tin thì lên mạng hỏi Google nhưng trong hoàn cảnh hiện tại thì đương nhiên phải tìm thư viện. Vậy là giờ Tử Hiên của chúng ta đi tìm thư viện. Cậu chạy quanh một vòng khắp cung hỏi từ nha hoàn đến thái giám thì ai cũng bảo không có nơi nào gọi là 'Thư Viện' cả. Cậu ngày càng thấy nơi này kì dị, nếu không sao lại không có sách chứ? Cậu chán nản về lại chỗ Thái tử đón y về phủ. Cậu vừa tới thì vừa kịp lúc Khuynh Doanh đi ra ngoài. Vừa đi về cậu vừa lẩm bẩm :" Sao lại không có sách nhỉ?" Khuynh Doanh nghe thấy kéo áo y hỏi:

- Huynh cần sách à?

Tử Hiên theo thói quen đáp:

- Ân

Vừa nói xong cậu giật mình vội vã sửa lại lời nói:

- À không ... không ... không ... không có gì đâu, Thái tử điện hạ!

Suýt nữa là cậu bị vô ngay tội bất kính với hoàng tộc. Nhưng Khuynh lại nói với cậu:

- Ta biết nơi có sách, ta sẽ nói cho huynh nếu huynh không gọi ta là Thái Tử điện hạ.

Nghe xong Tử Hiên quai tí rơi khỏi hàm mà há hốc:

- Ngài nói đùa à!

Khuynh Doanh mặt dỗi phồng má đáp:

- Không đùa. Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.

Tử Hiên hào hứng nắm tay cậu cười tươi:

- Thành giao!

Trong phút chốc Khuynh Doanh mặt bừng đỏ lên. Y nói:

- Có sách trong Thư Quán và Tịnh Quán đến phủ ta rẽ trái đi thẳng là tới ...

Chưa kịp rứt lời đột nhiên Tử Hiên bế cậu lên chạy một mạch về Phủ Thái tử. Y xấu hổ nhắm mắt che mặt lại trong lòng cậu. Tử Hiên trong đầu chỉ nghĩ tới sách chạy không hề để ý đến Khuynh Doanh. Mọi người xung quanh thấy vậy có ngạc nhiên cũng không ai nói gì. Đưa Khuynh Doanh về tới Phủ Thái tử cậu đỡ y xuống ở trước cửa rồi chạy một mạch đi tìm Thư Quán và Tịnh Quán, nhờ cái sự háo hức không đâu cậu chạy ngay vào nơi gần hơn Tịnh Quán để tìm sách đọc mà chưa nghe được vế sau của câu nói của Khuynh Doanh:

- Chỉ vào được Thư Quán thôi, Tịnh Quán là nơi trữ sách của Quốc sư.

Trong phủ Thái tử, Khuynh Doanh nằm trong chăn bịt kín từ đầu đến chân trên giường. Sau lớp chăn ấy, cậu bé Khuynh Doanh mặt đỏ bừng như trái cà chua chín. Cậu thủ thỉ với chính mình: ' Không ngờ huynh ấy lại đồng ý, không ngờ huynh ấy lại ôm mình'. Một nha hoàn thân cận của Khuynh Doanh _Hồng Uyển đi vào, nói với cậu:

- Thái tử điện hạ, chúc mừng ngài, từ giờ ngài phải cố gắng nhiều đấy!

Khuynh Doanh thò mặt ra ngoài phồng má nói:

- Ân, ta phải cố gắng thôi!

Trong khi đó Tử Hiên đi vào trong Tịnh Quán tìm một lượt và thấy một quyển sách có đề: " Lục Quốc Đại Lục" Cậu nhanh nhảu lật quyển sách kia ra đọc. Trong đó ghi:

" Hiện tại là năm Huyền Chính thứ 16, đời vua thứ 8 của Yên Quốc. Toàn bộ lãnh thổ Trung Quốc hiện tại là Lục Quốc đại lục, đúng như tên của nó tại đây gồm 6 quốc gia bao gồm Yên Quốc, Linh Quốc, Dược Quốc, Thiên Quốc, Âm Quốc và cuối cùng là Quỷ Quốc.

Linh Quốc vốn là một quốc gia mà quyền phụ nữ là trên hết, theo thuật ngữ hiện tại thì có thể gọi đây là đất nước theo chế độ mẫu hệ. Tại đây, phụ nữ đứng thứ nhất sau đó đến người già, trẻ nhỏ cuối cùng mới đến đàn ông. Đàn ông ở đây vốn chỉ được coi là công cụ để duy trì nòi giống mà thôi, đọc đến đây thực sự khiến cậu sợ hãi. Nếu mà đi đâu Cá đoán cậu nhất định sẽ không đến Linh Quốc. Mặc dù thế nhưng ở Linh Quốc thì lại có một địa danh vô cùng hấp dẫn đó chính là Lưu Ly Thác, đây là một thác nước không chỉ đẹp mà còn vô cùng linh nghiệm với những tu sĩ đang tu luyện chậm tiến độ. Lưu Ly Thác có thể giúp những người bình thường vốn không có khả năng tu luyện cũng có thể có cơ hội được bước vào con đường tu chân. Thác nước này chính là nguồn gốc cho cái tên của Linh Quốc.

Tiếp đến là Dược Quốc, đúng như tên của nó Dược Quốc là một đất nước có gần như toàn bộ dân cư ở đây đều làm công việc liên quan đến thảo dược. Nơi đây là nơi có nguồn khí hậu vô cùng thuận lợi và phù hợp cho sự phát triển của hầu hết các loại thảo dược chính vì vậy mà thảo dược nơi đây đều vô cùng phong phú và hiếm có. Người dân nơi đây người bán thảo dược, người bán độc dược, người thì làm y sĩ chữa bệnh cứu người, người lại làm độc y nghiên cứu các loại độc dược. Nói chung đây là một quốc gia mà toàn dân đều có kiến thức về y thuật thậm chí đến chính người đứng đầu cũng là một y giả có tiếng tăm. Nơi đây có một điều thú vị là mỗi năm thay người đứng đầu một lần, chỉ cần là người có y thuật mạnh nhất thì cũng có thể có cơ hội được làm người đứng đầu. Dược Quốc không chỉ nổi tiếng về dược mà chính là còn nổi tiếng là không có vua. Tuy vậy cả 5 quốc gia còn lại đều không có ý định xâm chiếm lãnh thổ của Dược Quốc bởi lẽ tại đây vốn có một lịch sử hùng hồn về một quốc gia đã bị xoá xổ hoàn toàn và quốc gia đó hiện giờ chỉ còn lại là một bãi đất xơ xác cây khô không còn khả năng cho bất cứ sinh vật nào sinh tồn cũng chính là Rừng Tàn Quốc.

Bỏ qua Dược Quốc, nhắc đến Thiên Quốc lại là một quốc gia vô cùng hùng mạnh về quân sự. Tuy vậy nhưng đây là một nơi có hoà khí lớn nhất đối với các quốc gia khác. Thiên Quốc không cậy việc có thế lực quân sự lớn mà đi chiếm đoạt lãnh thổ của nơi khác, thay vào đó dùng chiến lực của mình hợp sức với các quốc gia khác đối đầu với sự hoành hành của Quỷ Quốc. Thiên Quốc còn nổi tiếng với nhiều loại binh khí và lực lượng lớn những bậc thầy luyện kim. Không chỉ vậy Thiên Quốc cũng là nơi có người đầu tiên phi thăng thành tiên vượt qua Độ kiếp, tại nơi người ấy phi thăng có một địa danh vô cùng hoành tráng là Thành Độ Kiếp, nơi đây vốn là một toà tháp gồm duy nhất 3 tầng đặt trên đỉnh của một bệ đỡ với 9999 bậc thang được lát hoàn toàn bằng vàng, nói vậy cũng đoán được nơi đây là đệ nhất giàu có của toàn đại lục. Thành Độ Kiếp nằm trong lãnh thổ của Kim Tinh học viện trung tâm của Thiên Quốc. Chính vì sự đồ sộ của công trình này mà mọi người nơi đây mới gọi là Thành Độ Kiếp.

Tiếp đến là Âm Quốc, đây lại là quốc gia mà tồn tại nhiều người có khả năng “thông linh” gọi cách khác là có thể giao tiếp với người đã chết. Chính vì khả năng này mà những người đứng đầu ở thế hệ trước và thế hệ sau có thể giao tiếp với nhau khiến cho sự phát triển về chính trị nơi đây vô cùng văn minh, người dân an cư lạc nghiệp. Nhưng có vấn đề đáng lo ngại là người nơi đây vô cùng coi thường mạng sống con người, họ cho rằng “ chết cũng không phải là chết” vì sao thì chắc cậu cũng đoán được. Đọc về Âm Quốc đến đây quả thật vô cùng nhàm chán nhưng từ Âm ở đây còn có nét nghĩa khác chính là về âm trong âm thanh, đây cũng là một quốc gia vô cùng chú trọng về âm luật cũng như nhạc cụ. Tại đây còn được đích thân nhà vua ân chuẩn mở ra học viên Âm Linh vừa tu luyện về cảnh giới, về âm pháp lẫn tu luyện thông linh. Còn có cả những người tu luyện âm thuật đến mức có thể nói chuyện với người đã chết, Âm Quốc chính là nới mà hầu hết các cuộc thi về âm nhạc tu tập mang theo nhiều người từ nhiều nơi khác nhau đến đây.

Kể đến Quỷ Quốc thì đây là một vùng đất dưới sự cai trị của Quỷ Vương và người dân hầu hết là yêu ma, quỷ quái. Nơi đây còn có cả thú nhân và nhiều linh thú quý hiếm khác nhau. Chính vì có nhiều kẻ từ các quốc gia khác xâm phạm nơi đây bắt cóc và giết hại nhiều thú nhân và linh thú mà gây ra nhiều cuộc chiến tranh giữa các nước với nhau. Theo tiểu thuyết Quỷ Vương đã từng bị Cố An Nhiên cho trầu trời và dẫn đến sự diệt quốc của Quỷ Quốc. Nghĩ lại thì Cố An Nhiên đúng là một kẻ dại gái mà, còn đoạn tụ nữa. Đọc tới đây cậu chỉ biết thở dài mà thôi.

Bây giờ đến địa điểm chính là Yên Quốc, quốc gia này là nơi có hoà bình lâu nhất của đại lục, chưa từng bị đưa vào cuộc chiến giữa các ngoại quốc, hơn nữa qua 8 đời vua người dân vẫn ấm no hạnh phúc, an cư lạc nghiệp. Vị vua đời thứ 8 có 6 người phi tử gồm Chiêu Hậu, Lan Xương Quý phi, Ngọc Quý phi, Kim phi, Như Phi và Lương phi. Chiêu Hậu có hai người con trai là Thái tử điện hạ bây giờ và Nhị hoàng tử, Lan Xương Quý phi chỉ có hai người con gái chính là Đại Công chúa và Nhị Công chúa, tiếp đến là Tam Hoàng tử của Ngọc Quý Phi, Kim phi có 3 người con trai là Lục Hoàng tử, Thất hoàng tử và Cửu Hoàng tử, Như Phi lại có một cặp song sinh Tứ Hoàng tử và Ngũ Hoàng tử, Lương phi lại có đến 3 người con Thập Hoàng tử, Thập Nhất Hoàng tử và Tam công chúa. Tổng cộng lại là 11 hoàng tử và 3 công chúa. Đọc thôi cũng thấy sợ hãi rồi. ( Chính Cá còn không dám tin mình cho ông vua sung sức tới vậy à 😅😅😅)

Yên Quốc vốn là một vùng đất giáp biển ở phía Đông Nam, phía Bắc và Tây Bắc giáp Rừng Tàn Quốc, Phía Nam giáp với lãnh thổ Âm Quốc, Phía Tây và Tây Nam giáp với Dược Quốc. Toàn bộ chi tiết về nơi đây hoàn toàn không khác gì so với bộ tiểu thuyết kia.

Đọc xong cậu ngơ ngác mà thở dài, ngồi trong thư quán:

- Vậy là mình xuyên thư thiệt rồi. Cứ nghĩ sẽ thành main chính bật hack như trong truyện chứ. Vậy giờ thành cái tên Châu Tử Thanh chết thảm, chịu vạn tiễn xuyên tim câu giờ cho tên Thái tử kia nữa chứ.

Tới đây cậu đột ngột nhận ra là cậu bé 'trong sáng', ' đáng yêu' cậu vừa vác kia lại là trùm phản diện ư? Một câu hỏi nghi vấn lớn hiện lên trong đầu cậu.

- Hết chương 2-