-Ố ố la la…đường cong tao…xếch si…_Thành đang ca
-Si trong Si đa _Vũ chen vào
-Có m si đa ấy cái thằng kia.
-Sáng sớm tự dưng đến nhà người khác hát như thằng điên, bố thằng nào chịu được.
-Không chịu được cũng phải chịu, ai bảo m là người yêu của t?
-M nói gì? _VŨ dùng ánh mắt cực kì nguy hiểm để nhìn Thành
-Mày đừng có dùng ánh mắt thiên lôi nhìn…..thiên thần như thế !!!
-CÁi gì??? _Vũ nheo mắt, báo hiệu sự nguy hiểm, Thành biết ý, chuyển ngay chủ đề
-À, hôm nay t đến đây để nói với mày chuyện rất quan trọng của JJ, hề hề
-Chuyện gì?
-À, dạo này thành tích hoạt động của JJ đi xuống, các bang phái khác còn dám chế nhạo, tao đã sử 1 vài đứa rồi nhưng mà danh tiếng vẫn bị đả kích.
Thành nói mà mặt hơi xụ xuống, Vũ nhìn, cậu đang tưởng tượng mức độ nguy hiểm là rất cao, đúng là lâu nay cậu chỉ để ý đến nó mà quên mất đi công việc của mình, à quên là công việc của “người ấy” giao cho nhóm cậu….nếu không hoàn thành, cậu biết cậu phải chịu trách nhiệm, cậu biết “người ấy” thế nào mà,…Cậu đang suy nghĩ xem nên làm gì.
-THế mày định làm gì?
Thành tỏ ra bí mật, bí mật, cậu kêu VŨ ghé sát vào mình rồi nhẹ nhàng nói.
-Quậy nào ^.<
-THẰNG CHÓOOOOOOOOO…
-Lạ nhỉ? Mình chạy cách nhà nó tận vài chục mét rồi còn nghe thấy tiếng nó là sao? À, quả này mình là mình đề cử nó giải ca sĩ có chất giọng suất sắc nhất, hố hố…
Thành cười như thằng điên sau khi chọc cho VŨ 1 cục tức bự
~~~oOo~~~~
1 chiếc quần đen, bó sát , bóng. Một đôi giày đen, hở mõm, ca hơn 10 phân. Một chiếc áo sơ mi trắng và 1 chiếc áo hở vai ở ngoài. Mái tóc được là thẳng, dài chấm hông, màu hung đỏ.
Nó ngắm mình trong gương. Nó dường như cũng ngạc nhiên với vẻ ngoài như vậy. Ngang tàn và chút gì đó gọi là kiêu xa. Cách đánh mắt đậm ( giống CL trong Go away) càng thể hiện sự nguy hiểm và thông minh.
Chiều nay trong bữa cơm tối bố đã kể hết cho nó mọi việc gia đình và nó đã đang và sẽ làm. Bố đã quyết định từ bỏ việc buôn bán hàng cầm rối.
“Devil” cái từ thật là thân quen với nó, cái từ gắn với nó bao nhiêu lâu và tự dưng nó nhớ đến.
Tối, nó quyết định trở lại Devil, trở lại nó của ngày xưa: Ngầu và cá tính ( à quên, thú tính)
Đứng bên ngoài bar, nhìn đèn nhấp nháy, không khí nhộn nhịp làm tâm trạng nó khá lên …Nó nhớ, nó thích thú. HÌnh ảnh nó cầm chai rượu đập vào đầu 1 tên du côn kìa, hình ảnh nó bẻ tay thằng đàn em làm sai kìa, hình ảnh nó đạp chân vào mặt cái thằng say rượu kìa…nhiều quá, nhiều đến mức khiến nó phải chóng mặt. Nhưng hình ảnh nào của nó cũng gắn với sự lạnh lùng, với sự nhẫn tâm và đáng sợ.
-CHỊ……CHỊ…..CHỊ LINDA VỀ…
Tiếng 1 thằng đàn em làm nó giật mình, quán đang nhộn nhịp bống im ắng lạ thường. Mọi hoạt động dừng hết lại, mọi người ngẩng cổ ra ngoài hóng chủ nhân của nơi này.
THIÊN THẦN COMEBACK ^.
Vài phút sau hơn chục thằng mặc vest đen chạy ra, đứng thành hai hàng như mọi khi.
-CHÀO CHỊ LINDA!!!
Tiếng to, rõ và đầy nghị lực làm nó cảm thấy nó lớn lao quá, nó cảm thấy nó là 1 phần của Devil . Theo quán tính, nó đi vào, đi trong niềm hạnh phúc nhưng nó chợt dừng lại ở chỗ 1 tên đàn e. Quay sang nhìn hắn, nó nheo mắt, tỏ ra nguy hiểm rồi chốt hạ :
-TÓc đẹp lắm!
Nó xoa đầu tên đàn em rồi bước đi trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.
-Linda uống đi, lâu rồi Linda ko uống cái này đúng không? Chắc nhớ lắm nhỉ
Key đặt cốc nc trước mặt nó, cười, nụ cười thân thiện quá
-Cậu có người yêu chưa?
-Hả?
-À đùa thôi.
-Hỳ , trong lòng tụi này Linda luôn là nhất, Linda chưa có sao tụi này có cho được.
Kí ức lại hiện về, người con trai này thật ấm áp, người con trai duy nhất mà từ trước tới nay nó luôn tin tưởng. Cậu cười với nó, khóc với nó, là bờ vai cho nó…
-Key, tôi muốn thăm Zin
-Hả? _Key ngạc nhiên khi nó còn nhớ Zin, cái chết còn đọng lại trong lòng nó sao?
-Zin…
Cốc Cốc Cốc
Cửa phòng được mở ra và có người bước vào
-THưa chị, Sâu đến ạ ( Con Sâu =Cảnh Sát)
-Hà, mời vào đi, lâu lâu không có gì chơi, nhớ cái cảm giác đập phá quá .
……………
-A! Ôn chú ! Chào! _ nó dơ tay chào, mặt tươi hơn hoa
-Hôm nay chúng tôi đến để kiểm tra do có người tố giác, gọi chủ bar ra đây làm việc.
-TỰ nhiên các chú dở chứng đòi gặp anh cháu là sao. Anh cháu là con người bận trăm công tỷ việc mà ( chưa đủ 18t chưa dk sở hữu)
-Chúng tôi nghi ngờ ở đây có chứa vũ khí hạng nặng va tàng chữ heroin!
-Hừ, ông chú vẫn thù chúng tôi cái vụ đánh hội đồng ấy sao, buồn cười thật đấy. Ở đâu chứ riêng ở đây mà sử dựng heroin thì chúng tôi sẽ SỬ PHẠT RIÊNG.
Lời răn đe của nó được nhắc lại qua cuộc trò chuyện này, nó không cho phép bất cứ ai dưới quyền mình sa và tệ nạn. Bất cứ ai!
………….
-CÓ gì hot????
Thành và Vũ ngang nhiên đi vào quán rồi hếch mũi qua chỗ cảnh sát
-Sao các cậu vào được đây? _nó lên tiếng hỏi?
-JJ mà không phá được vòng vây mà vào ổ rắn thì sao gọi là JJ cho được….Mà sao ở đây lắm Sâu thế này.
-Ừ, vậy cần thuốc diệt sâu chứ ^.<
Nó nhìn sang Key, cười…
Đèn trong quán tự dưng tắt hết…một màu đen đặc trưng của thế giới đêm…đẹp lung linh vì toàn màu đen…vì chẳng ai thấy ai….và trong tay thằng nào cũng có cái côn….oánh nhau.
Đã tối còn hỗn loạn, đèn bin và điện thoại của cảnh sát bị đập bỏ 1 cách không thương tiếc. Nó và đàn e đã thống nhất hết cả rồi, kế hoạch của nó.
-Mày die này.
-Die cái tk bố mày.
-Chết mày này…
-Con sâu đâu, ăn đòn oan này..
Cửa quán bị đóng, chạy cũng không chạy được. Nó đã thực hiện thành công chính sách mà ông cha ta dạy ngày xưa : Lùa gà vào nhà, sau khi gà đã vào nhà thì thả chó. Chó cắn nhau, cắn trúng gà thì mặc kệ
~~~~~~~oOo~~~oOo~~~~
-Ha ha ha, sao mày không gọi tao tới xem là thế nào? Thế chó cắn chết được bao nhiêu con gà? _ QUỳnh ôm bụng cười khi cả 2 đứa đang ở khán đài sân vận động.
-Không cần gà chết, chỉ cần trứng vỡ thôi _ nó nhếch môi
-Ha ha ha, bạn tao đúng là thâm tuý thật, mày còn thâm tuý hơn ngày xưa đấy nhưng mà tóm lại….ý mày là gì?
-Hừ.._nó cười nhưng không nói gì, giả bộ chăm chú theo dõi trận đấu. TRận đấu mà có VŨ, có Thành đội A và có TUấn có Anh đội B. Hai bên tranh chấp từng đường truyền. Nhìn theo gót những người con trai kia chạy trên sân, lòng nó chợt dâng lên 1 cái cảm giác, cái cảm xúc mới “ Mọi người đã trưởng thành và đã có thể bảo vệ mình được rồi đây”.
-Đi vào thôi! _nó đứng dậy và kéo Quỳnh theo.
-Nhưng chưa xem xong mà ,…
-Tao biết kết quả rồi!
-Nhưng mà tao chưa biết, con chó, bỏ ra…huhu help me…..
~~~oOo~~oOo~~~
Cô giáo đi vào lớp.
-Úi….Úi…á…á.,,á
-Ha ha ha ha
Tràng cười của cả lớp vang lên. Giáo viên vừa bị ngã. Lỗi do ai? Chẳng do ai cả. Ai bảo cô đi guốc cao, bọn em chỉ đổ mỡ lên đường đến bục giảng thôi mà.
Mặt cô đỏ ngầu, thể hiện rõ sự tức giận, Ngọc chạy lên đỡ
-Cô..có sao không ạ?
-AI ĐÃ LÀM VIỆC NÀY ? _ nó đứng dậy, hét to
Im lặng
-TÔI HỎI LẠI LÀ NGƯỜI NÀO?
Vẫn im lặng
-NẾU KHÔNG AI NHẬN THÌ…..thôi!!
Cô cắn chặt môi, tay bám vào mép bảng đứng dậy nhưng đang đứng thì lại ngã do….Ngọc buông tay.
-Cái lớp này thật trẻ con và bồng bột! _cô tức giận nói.
-Em cho cô 3 giây để suy nghĩ lại cái câu mình vừa nói _VŨ lên tiếng, nhíu mày, tỏ thái độ.
Thành tiếp tục bon chen vào
-Đã hết 3 giây suy nghĩ e cho cô 2 giây để nói câu tiếp theo.
Thành nói xong cười nham nhở làm cho cả lớp nhiễm và bấn cái cách cười ấy. Cười cho nó rực rỡ ấy mà ^.<
Cô tức quá, tức đến cái mức không thể nhịn được nữa, cầm bụt định ghi vào sổ đầu bài.
-Tôi sẽ cho lớp này giờ loại yếu!!
-Cô thử?? Em sẽ xếp cô vào hạng những giáo viên tồi nhất năm 2k13.
Tuấn nãy giờ im lặng quay bút mới nói, rồi lại chăm chăm vào cái rubic như tk tự kỉ @@
-LỚP 11A8 NÀY….
-Em cho cô 1s để suy nghĩ vế tiếp theo
-EM cho cô nói ra vế tiếp theo
-Cô dám??
Đúng 2 ngày, 2 ngày sau khi lớp 11a8 gồm những thành viên VIP của trường ra mắt thì liên tục xảy ra sự kiện hót, từ bắt bẻ giáo viên tời đùa không mức độ, rồi còn đe doạ cả giáo viên. Hết tin này đến tin khác. Học chưa bao giờ vui như vậy. Đối với tất cả mọi người.
Cứ nhắc đến 11a8 là thầy có có 2 dòng cảm xúc.
THứ nhất : OMG lũ chẩu che nông nổi thiếu suy nghĩ.
Thứ hai: OMG chúng nó giỏi không thể tả, chính tôi là người dạy chúng nó đấy, nổi tiếng chưa.
~~~oOo~~oOo~~~
Tại khu biệt thự đồ sộ của nhà họ Trịnh, trong căn phòng khách đầy xa hoa và tráng lệ. Đèn, bàn ghế, nội thất đến cả hàng chục tỷ đồng. Giúp việc nhiều, đi qua đi lại như mở hội.
Hôm nay là ngày: ĐÓn NHỊ tiểu thư.
…………………..
Buổi tối trong khu nhà ăn hiện đại và ấm áp, Nhà họ Trịnh xuất hiện thêm 1 người và người đó chẳng ai khác là Trịnh Bảo Ngọc.
-Bố mẹ xin lỗi vì đã để con chịu khổ bấy lâu nay.
-Dạ, không sao đâu ạ, tìm được mọi người là con vui rồi
-Con yêu khổ thân con quá, con có bị bắt nạt không, ôi con của tôi
Mẹ nắm lấy tay Ngọc, khóc, bà có nhiều nước mắt quá. Bố thấy vậy vỗ vai bà.
-Thôi nào bà, hôm nay là ngày đoàn tụ mà bà cứ làm cho không khí buồn là sao?
3 người đó cứ nói chuyện vui vẻ với nhau, anh Bảo tuy ít nói nhưng anh ngồi cười là chủ yếu. Anh chợt đảo mắt sang nó, nó hơi lạ. Nó đang nghĩ cái gì vậy? Sao có cái thái độ lạnh lùng kia? Sao nó lại có cái nụ cười kia, nụ cười nhếch môi 35 độ??
-Em sao vậy?
-Hừ ( nó k nghe thấy)
-Em không thích NGọc hả?
-Hả ( nó ngẩng mặt lên) anh có chuyện gì muốn nói với em à?
-KHông có gì, ăn đi
-Ừ, anh cũng vậy.
Anh Bảo nghĩ nó có gì lạ nhưng nó thì có gì lạ cơ chứ. Anh nghĩ nó không thích Ngọc nhưng tại sao nó lại phải không thích cô bé chứ
Nó phục hồi trí nhớ rồi, nhưng nó chưa thích nói ra. Nó lạnh lùng, nó im lặng là do những lời nó định nói thì ba mẹ đều nói hết rồi. THứ hai nó lạnh lùng vì nó đang nghĩ đến Trang. Sao quên cô ta được cơ chứ?
“HỪ, cô định trốn à, sau khi mang lại cho tôi bao nhiêu rắc rối và bực bội thì định trốn à? Hừm , cô nghĩ tôi bao dung thế hả?”…Đó chính là nguyên nhân lí giải cho cái cười nhếch môi của nó, nhưng ai đó lại hiểu là sự khó chịu, sự khinh bỉ người mới.
~~~oOo~~oOo~~~
-Oà….ha ha
Nó đập tay vào vai TUấn và cười thật tươi
-V…Vy?
-Sao nhìn thấy Linda này mà như nhìn thấy ma thế hả?
Nó véo má Tuấn và cười
-Sao? Sao?
-Sao trăng cái gì? Xem phim Mặt trăng ôm mặt trời chưa?
-Chưa
-Chưa thì thôi
Nó quay đi nhưng Tuấn kéo lại
-Là sao
………
Lửa …nham thạch….khói…quyện vào nhau rồi bắt đầu phun trào.
Ánh mắt ghen ghét, khó chịu bực bội, hay còn được gọi là GATO….cái cảm giác của Vũ lúc này….Vũ đã và đang nhìn thấy tất cả…Ức không chịu được
-Tên khốn kia tránh xa Vy ra…..
Hung hục, hùng hục ,hùng hục cậu chạy như con trâu điên đến chỗ nó, nhìn TUấn bằng cái ánh mắt ghen ghét nhất có thể. Nhưng chợt thộn ra khi nó nói câu
-Đi công viên đi
-Với ai? _cả 2 cùng lên tiếng
-Cả hai!
-KHông được! _ lại đồng thanh
-KHông thì thôi
-Đợi đã.
Nó nghĩ rồi, nó muốn ít ra mình không đem lại tình yêu cho 1 người trong hai cậu thì nó phải đem lại tình bạn cho hai cậu. Nó biết hai cậu thân nhau từ bé mà
Nó sẽ làm và nó tin nó làm dk.
Từ ngày mai. Cuộc suống cũ của nó sẽ kết thúc. Nó sẽ kết thúc sớm với Trang và bắt đầu với Ngọc…cô em gái