Chương 155: Quyển 6 Chương Kẻ Thù Cũ

- Nữ thần KALI...?

Khuôn mặt tôi bỗng tái mét lại khi nghe thấy người đàn bà đấy xưng danh, đối với người bình thường thì chưa chắc đã biết về nữ thần này nhưng người thuộc thế giới tâm linh như tôi thì không ai là không biết. Bởi đơn giản đây là một vị thần cực kì nổi tiếng của ấn độ giáo, vị thần mà chỉ cần nghe đến cái tên thôi là người khác phải cúi xuống cung kính không dám hỗn xược. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh vừa lên tiếng hỏi vùa từ từ lùi lại: - Sao ngài lại xuất hiện ở đây...?

Nữ thần KALI nhíu mày nhìn về phía những xác chết rồi từ tốn lên tiếng trả lời:

- Bọn chúng triệu hồi ta đến...! Có lẽ là muốn ta đối phó với ngươi...! Bọn chúng cho rằng chỉ một tế phẩm là đủ... nhưng bọn chúng đã nhầm...! Không kẻ phàm trần nào có thể triệu hồi ta mà không phải trả giá bằng mạng sống của chính hắn...! Và điều quan trọng nhất là: sự xuất hiện của ta là diệt vong... toàn bộ.... không sót một ai....! - Nhưng đôi khi vẫn có những ngoại lệ...! Ví dụ như ngươi....!

Vừa nói, nữ thần KALI vừa áp sát mặt thần về phía tôi, nhưng rồi bà ta lại mỉm cười bí ẩn rồi quay người bước đi. Lúc này tôi mới dám hít thở lại một cách bình thường, nhìn về phía nữ thần với suy nghĩ khó hiểu: Sao mình lại là ngoại lệ chứ? - Vì ngươi đặc biệt...! Ta có thể cảm nhận rõ nguồn sức mạnh tiềm tàng trong ngươi...! Một con người lại mang trong mình dòng máu của quỷ vương...! Và còn một điều khiến ta rất mong chờ... tiền kiếp của ngươi... rất đáng mong chờ...!

Dứt lời, cơ thể nữ thần KaLI bỗng nhiên bốc cháy dữ dội rồi nhanh chóng tan thành cát bụi biến mất trong đêm. Lúc này chỉ còn tôi với những suy nghĩ lo lắng cho tương lai sau này, những sóng gió nào đang chờ tôi ở phía trước cuộc đời?

Bỏ qua những suy nghĩ sâu xa ra một bên, tôi bước chân về phía cánh cửa thang máy đang mở và chờ đợi cho những sóng gió sắp sửa xảy ra. Thang máy lại dừng lại và mở ra ở tầng 12, tôi chậm rãi bước ra rồi nhìn dò xét tứ phía hình như tôi cảm nhận rõ có điều gì đó khá quen thuộc. - Nguyễn Đ...! Lâu rồi mới gặp lại...còn nhận ra bọn tao chứ? Hôm nay có trời mới cứu được mày...!

Lời kết: Mong ai lấy truyện này đăng lên các trang web thì nói trước một câu...!

Chứ đi đến đâu cũng thấy mà không biết tại sao lại có, rồi người ta nghĩ tôi kiếm được nhiều tiền lắm thì cũng mang tiếng ra :(

Cám ơn vì đã ủng hộ bộ truyện này...!