Ngô Thanh Thủy về tới nhà, sau đó trong đầu cô hiện lên khuôn mặt của Trần Nam Thành. Khoảnh khắc cô nhìn thấy anh ta, tựa như là đã nhớ kĩ khuôn mặt đó. Cô trầm ngâm, rốt cuộc là vì sao? Đó chỉ là một người xa lạ, vì sao cô lại nhớ rõ mặt anh ta đến vậy? Hơn nữa lúc nào cũng xuất hiện trong tâm trí?
Cô đây là sao vậy? Chẳng lẽ cô bị bệnh rồi?
Ngô Thanh Thủy mở điện thoại ra, vào diễn đàn tình yêu hỏi: "Lúc nào cũng nhớ đến một người xa lạ là vì sao?"
Ở bên dưới trả lời: "Yêu từ cái nhìn đầu tiên!"
"Cô thích người ta rồi! Còn nếu không phải thì là duyên âm!"
"Yêu ư?" Ngô Thanh Thủy thì thầm. Nếu như nói tới yêu. Đột nhiên khuôn mặt tinh xảo của Đinh Tuấn hiện ra.
Cô đỏ bừng mặt! Không, sao cô có thể thích tên bại hoại đó được cơ chứ!
Ngô Thanh Thủy chống cằm, đúng vậy, người ta là hoa hoa công tử, hơn nữa cũng không thích gì cô...
Không phải bảo anh ta thích sự xinh đẹp hay sao...? Chẳng lẽ là do cô không hấp dẫn hay sao? Trong mắt hắn không hề thấy tình cảm yêu thích nào cả, chỉ có bình tĩnh cùng lạnh nhạt. Ngay cả khi đang cười hay nhăn nhó, tức giận, ánh mắt hắn đều rất bình tĩnh. Rõ ràng không có cảm xúc như vậy, nhưng cố tình lại muốn biểu hiện ra.
Một người lạnh nhạt như vậy, không biết khi yêu sẽ như thế nào nhỉ?
Là nhiệt tình như lửa hay là lạnh lẽo như băng...? Ngô Thanh Thủy cảm thấy Đinh Tuấn là một người rất bí ẩn, khiến cô không kìm được mà muốn tìm hiểu sâu hơn.
Tại biệt thự Hoa Thiên....
Đinh Tuấn về tới nhà sau đó ăn uống, tắm rửa rồi chụp bức ảnh, đăng lên mạng xã hội với tâm trạng vui vẻ :"Mới nhuộm tóc!"
Hồ Ngu Minh là người thích đầu tiên, cũng là người bình luận đầu tiên: "Đinh thiếu đẹp trai!"
Ngay sau đó là một loạt các bình luận khen ngợi hắn.
Điện thoại lại rung chuông, lại là của tên nhóc Tô Hâm đó.
"Đinh thiếu mới đi nhuộm tóc à! Màu đen mặc dù bình thường nhưng rất hợp với Đinh thiếu đó! Hôm nay có đi tụ họp nữa không?"
Đinh Tuấn làm ra vẻ buồn chán đáp: "Không đi được, mới bị ông già cắt tiền rồi. Sau này có lẽ cũng không có tiền chơi gái nữa."
Tô Hâm cười to: "Há há! Đinh thiếu cũng có ngày bị khóa thẻ! Vậy Đinh thiếu ở nhà vui vẻ nha! Bọn em đi chơi đây!"
Nói rồi liền cúp máy.
Tại sao hắn lại có cảm giác cậu ta cười trên nỗi đau của người khác nhỉ?
Đinh Tuấn thở dài, nằm trên giường suy nghĩ đủ thứ chuyện, kết quả không biết ngủ từ lúc nào.
Sáng hôm sau hắn dậy nhờ đồng hồ sinh học, lại tắm một cái rồi lái xe đi tới công ty mà bố già bảo. Hôm qua tin nhắn có nói nếu như đi học tập quản lý công ty thì không cần thiết phải đi học. Cho nên hắn nhắn tin đơn giản cho Hồ Ngu Minh rồi đi tới luôn.
Sau khi gửi xe, Đinh Tuấn đi tới lầu một. Nhân viên tiếp tân ở đó hỏi: "Xin hỏi ngài là? Ngài muốn gặp ai? Có hẹn trước không?"
Đinh Tuấn trả lời: "Tôi là Đinh Tuấn, hôm nay tới nhậm chứ."
Tiếp tân sửng sốt, sau đó hoảng hốt nói: "À, ra là tổng giám đốc mới, mời ngài, mời ngài."
Nói rồi cô đi trước dẫn đường.
Đây là một tòa văn phòng thập phần bình thường, chỉ có mười tầng. So với công ty trước kia của hắn thì thật sự là ở vực sâu không đáy. Đinh Tuấn nhìn thang máy đời cũ, ánh sáng có phần tối tăm đi thì hơi nhíu mày.
Đừng bảo bố già cho hắn một cái tông ty sắp phá sản đấy nhé?
Đinh Tuấn nghi ngờ, khóa thẻ của hắn không phải là vì sợ hắn dùng tiền đó để vực dậy công ty đó chứ?
Thang máy đi hẳn lên tầng cao nhất, đó là tầng mười. Bên trên có một thư kí trẻ tuổi đang đợi sẵn.
Cô ta là một người phụ nữ trưởng thành, tuổi chừng hai mươi bảy. Khuôn mặt trắng nõn, môi tô son đỏ chót. Tóc dài búi cao, trên mặt là một chiếc kính cận. Cô ta cung kính chào Đinh Tuấn: "Tổng giám đốc."
Tiếp tân đưa hắn lên đây sau đó liền trở về vị trí của mình, lần này đến lượt thư kí dẫn hắn vào phòng làm việc.
Đinh Tuấn liếc nhìn bảng tên của cô ta, sau đó hắn nói: "Sau này cũng nhờ Giảng thư kí giúp đỡ."
Giảng Vãn đáp: "Cũng nhờ Đinh tổng chiếu cố."
Đinh Tuấn nhìn văn phòng bé bằng cái lỗ mũi, dự cảm không lành của hắn đang ngày càng tăng lên.
Hắn ngồi lên ghế, bên trên là đầy đủ tài liệu của công ty. Đinh Tuấn lật lên đọc một hồi, phát hiện vậy mà đây thực sự là công ty sắp phá sản!
Hắn nhìn số tiền mà công ty nợ ngân hàng. Ngay cả tiền trả cho nhân viên cũng không có. Nói cách khác, bố già ném cho hắn đống này, là muốn hắn ôm cục khoai lang phỏng tay này, phát triển nó thành một công ty phát triển.
Có cái con khỉ!
Đinh Tuấn cảm thấy thật mệt tâm, hắn nói với Giảng Vãn đang đứng bên cạnh: "Giảng thư ký, phiền cô, đem tất cả tài liệu dự án từ trước đến giờ của công ty tới đây."
Giảng Vãn đáp ứng, sau đó cùng với vài nhân viên tài vụ đem một chồng tài liệu các dự án tới. Đinh Tuấn ngồi đọc từ sáng đến tối.
Không hiểu ông tổng giám đốc trước làm cái gì, mỗi một dự án đều đầu tư thua lỗ, dần dà lỗ tích tiểu thành đại, sau đó phải vay tiền từ ngân hàng, vốn xoay vòng cũng không có, thiếu nợ nhiều nơi. Cuối cùng sắp phá sản thì đến lên đầu hắn đây. Đây chỉ là một công ty con của Đinh thị, Đinh thị đối với việc mất đi một công ty con nho nhỏ được thu mua bừa bãi cũng không có việc gì, cho nên sa thải người cũ, nhưng không điều người có kinh nghiệm mà để cho hắn đây tiếp nhận, rèn luyện cách quản lý công ty.
Đinh Tuấn xoa bóp đầu, không biết lấy danh nghĩa Đinh thị thì có thể tiếp tục vay vốn từ ngân hàng hay không? Mà rõ ràng số tiền mà Đinh thị có, hoàn toàn có thể trả nợ, nhưng lại ném lên đầu hắn!
Đây có phải là bố ruột không!!!!!
Trước tiên phải suy nghĩ đường ra của công ty.
Không có vốn xoay vòng, ngân sách trống rỗng, căn bản là một công ty ma sắp phá sản. Nhân viên bất mãn vì chậm lương, không có tâm tư làm việc. Nợ vẫn còn treo trên đầu, hiện tại không có dự án cụ thể nào cả.
Trước hết, làm theo hướng bất động sản, cần có nguồn vốn lớn, thời gian dài, nhưng kiếm lãi rất nhiều, chỉ cần thành công liền có thể phất lên.
Tiếp theo, làm theo những hướng khác, mặc dù an toàn, nhưng rất lâu. Nếu như làm bất động sản chỉ mất thời gian mấy tháng là có thể trả nợ thì làm theo những hướng khác đều kiếm tiền rất lâu. Huống chi đây vốn là công ty bất động sản, mọi người cũng đã làm việc quen, làm theo những hướng khác có lẽ sẽ chậm tiến độ.
Cuối cùng hắn vẫn quyết định làm về bất động sản.
Công ty trước kia của hắn cũng đã từng nhúng tay vào bất động sản cho nên cũng có kinh nghiệm.
Điều cần làm trước hết là huy động vốn, tìm đất vàng, sau đó là xây dựng. Còn phải thuê kiến trúc sư, mỗi bản kiến trúc tuyệt đẹp tầm 5 chục triệu trở lên. Hoàn toàn có thể chi ra. Xây dãy biệt thự trên đất vàng, cần tới nghìn tỷ đồng.
Còn tìm nguồn vốn ở đâu, đương nhiên là đi thuyết phục các nhà đầu tư rồi.
-----------------------------------------------------------------------------------------------
Cảm ơn Nhongdzz đã ủng hộ TLT, cúi đầu cảm tạ!
Tối nay còn có một chương, lát nữa sẽ cập nhật!
Lúc sáng set lịch quên không save cho nên hôm nay đăng hơi muộn, xin lỗi mọi người!