Chương 4: Tâm tình

áp lực âm u , không khí nơi đều như trầm lại

lồng ngực thắt chặt , hít thở đều là dùng sức

không khí mới mẻ vào phổi như chứa ớt , đi qua mũi làm ta hơi cay

nước mắt không chịu khống chế nổi lên

không rơi xuống .

tiếng gõ cửa , tiếng người gọi ...

lo lắng , vui xướng , mỉa mai , châm biếm , giả dối ... đan xen lẫn nhau , làm tâm tình càng thêm không xong !

ồn áo quá ! đừng gọi nữa !

khó chịu quá ! câm miệng đi !

đừng gọi tên tôi nữa ! đừng làm phiền tôi nữa !

căn phòng tối tăm lạnh lẽo đột hiện lên đôi mắt xen kĩ tia máu , hằn lên từng chút , từng chút 1... khó tin , bi thương , hận thù , tuyệt vọng , trống rỗng ...

tựa như rối gỗ , mất đi tình cảm

lúc lâu sau , trong đôi mắt trống không lấy lại thần thái .

nhưng ...

đã không còn như lúc trước nữa rồi !

đơn thuần mà tinh nghịch mất đi , thay thế là hàn quang lưu chuyển , ánh sáng giả dối

nhìn người nọ , người thân nhất từng yêu quý , gia đình ấm áp lúc nào , đã vĩnh viễn ... mất đi ...

tâm tình ngày nào hạnh phúc , chỉ lưu lại sự lạnh lùng và thờ ơ vô cảm

nhưng , vẫn có điều cần cùng người nói :

cảm ơn người , làm tôi thay đổi

cảm ơn người , giúp tôi trưởng thành

cảm ơn người , khiến tôi bình tĩnh

cảm ơn người , đã chặt tình tôi ...

đừng lo lắng ...

tôi sẽ không dãy dụa , sẽ không chối từ

vì nó ... hèn mọn mà yếu ớt , xấu xí bất kham

tôi thẳng người

đừng lo lắng ...

tôi sẽ không cự tuyệt , sẽ không níu kéo

vì nó ... mỏng manh mà vô dụng , tựa dây triền người

tôi lạnh lùng

đừng lo lắng ...

tôi sẽ không sợ hãi , cái chết đến gần

vì nó ... không làm tôi mảy may , rung động

tôi thờ ơ

đừng lo lắng ...

bùn đen như bóng tối , tựa tuyệt vọng trong ai

nó xấu xa , vì tựa hắc ám , nó dơ bẩn , vì tựa tâm ai

tôi ở đó , lẳng lặng , không phản kháng , bị thôn tính ... bởi , lòng tôi thuộc về nó , hướng về đó

đừng do dự , đừng sợ hãi ...

bởi ở đó , tôi chờ người

đợi 1 ngày , người sa đọa ...

cùng tôi , giống nhau vậy ...

nhanh lên , đừng để tôi đợi lâu

bạn tôi ...

chìm sâu trong bùn đen đất bẩn... ( chìm sâu trong bóng đêm tuyệt vọng ... )

người vùng vẫy , người sợ hãi ư ?

người e gì ? ngại chi ? cái chết ?

thả lỏnh mình ra , xin đừng sợ ...

bởi tôi ở đây , tôi chờ bạn

tôi đợi nơi này , để cùng đi

lòng có khói mù , đừng dãy dụa ...

buông tay đến đây , nhé . bạn tôi...