Chương 4: Tôi không muốn chúng ta mãi mãi làm bạn

Họ cười nói sau khi ăn nhưng rồi ai cũng phảỉ về nhà nấy.Sáng hôm sau Minh và Hoàng lại chuẩn bị lên trường.Vì sắp đến lúc thi học kì nên hầu như trong lớp các bạn học sinh thay nhau học bài.

Vào lớp thầy cũng bảo học sinh làm đề cương,có thể nói không khí của cả trường rất căng thẳng thấy học sinh như thế thầy giáo bảo:

-Sau kì thi cuối kì này để chia tay các em thầy sẽ cho cả lớp chúng ta đến một khu cắm trại, nên các em máu tập trung học hành ai điểm cao mới dc đi.

Cả lớp nghe xong vui sướng, các em như dc tiếp thêm động lực các em như được tiếp thêm động lực nhìn ai cũng hăng hái thầy liền nở một nụ cười trên môi có vẻ thầy rất vui với các cu cậu học trò của mình.

Hôm nay, cũng đã đến lúc các em học sinh sẽ kiểm tra xem nỗ lưacj của mình sẽ dc đền đáp ra sao.Ngày thi đã đến trước h thi ai ai cũng thi nhau học bài coi như lần cuối,vào lớp cô coi thi đã bắt đầu phát đề học sinh mặt ai ai cũng có vẻ quan trọng.

Reng…….reng…..reng, tiếng báo hiệu đã đến h ra chơi cũng như kết thúc h lm bài mặt ai cũng có vẻ rất tệ nhưng dù sao bài cũng đã nộp ko thể lấy lại, Minh và Hoàng cũng bước ra khỏi phòng thi mặt cả 2 có vẻ căng thẳng

Minh mới hỏi:

-Hoàng…..mày thi dc ko tao ko bt tao như nào nữa!!!!!Lo quá, lỡ rớt thì toang.

Hoàng nói:

-Tao ko bt, tao có phải cô đâu mày hỏi tao tao hỏi ai? Thôi lo bản thân bây h đi đã dc thì lên ko dc tao ở với mày mày lo gì.

Nghe xong Minh đờ ra khi nghe câu nói của Hoàng, Hoàng lúc này mới nhạn ra cậu mặt đỏ ửng lên mới chối nói rằng:

-Ý..ý....tao là tao sợ mày một mình khóc bù lu bù loa lên sợ mất mặt mới thế chứ ai lo cho mày!!!!!!!

Hoàng nói tiếp:

-Thôi đi ăn đúng đây làm gì,mày ko đi tao đi trước đây!!!!!!!!

Đến góc khuất cậu mới nhủ với bản thân:

“á mày mới nói gì thế Hoàng bình tĩnh lại nào, sao mày lại đỏ mặt với đúa bạn thân chứ”

Hoàng chấn tĩnh lại cậu nhanh chân chạy ra cổng trường cũng vừa đúng lúc Minh đi ra hai nguời rủ nhau đến quán cơm gần trường. Rất nhanh họ đã ăn xong họ tam biệt nhau ở 2 nhà.

Bước vào họ bây h đều ko hiểu mình đang làm sao họ lo sợ liệu tình cảm mình rành cho đối phương có con như trước,họ liệu coi bản thân mình là gì của đối phường, hàng nghìn câu hỏi hiện ra họ chỉ con bt cách duy nhất là trốn tránh nhưng liệu điều này có là đúng? Hai nguòi dối bời rong những dòng trạng thái của chính mình, lo sợ hị sẽ đi vào một nơi khiến cho tình bạn hơn 5năm của họ rạn nứt.Họ có còn như sưa chỉ coi đói phương là một người bạn bình thường.

Tắm xong Minh đi ra và phát hiện tấm ảnh của cả hai đứaMinh và Hoàng cậu thầm nghĩ.

Liệu tình cảm mà mình ranh cho Hoàng có vướ quá ranh giới bạn bè, mình nghĩ lung tung gì đấy Hoàng nó là ban mình mà gì mà như thế với cả con trai cũng ko thể yêu nhau dc

Cậu cười trừ rồi nói:

-Đúng vậy mày đang nghĩ gì thế!!!

Bên này Hoàng cũng đang ngẫm nghĩ việc bản thân mình đang làm là gì,liệu nó có thật sự đúng ko?

Nhưng cả 2 vẫn chọn cách để nó sang một bên chỉ nghĩ ko quan trọng ko bt từ lúc nào cả hai đã chìm vào giấc ngủ lúc nào trả hay.