Chương 2: Tôi Đã Đến Dị Giới

(Ngôi thứ nhất->Main)

Chết tiệt! Đầu tôi đau như búa bổ dường như tôi chưa lần nào cảm đầu thấy đau như vậy, nhưng sau đó tôi lại phải nhận thêm sự kinh ngạc lẫn hoảng sợ. Tôi ở giữa rừng!

Nỗi sợ trong người dấy lên, con người khi rơi vào hoàn cảnh như này đương nhiên là hoảng loạn và tôi cũng như vậy nhưng biết làm sao bây giờ khi không biết mình đang ở đâu hay là...Tôi lại nhớ tới mấy bộ phim kinh dị, nhân vật chính bị bắt cóc rồi sau đó bị đưa đến khu vực hẻo lánh ít người tới để làm trò tiêu khiển hay còn rợn hơn là quái vật rình rập xung quanh.

Trời đang sáng nên tôi đoán chắc cũng phải tầm 9h sáng nhưng khoan đã! Ký tự "!" đang nhấp nháy trước mắt tôi, cái quái gì thế này? Nhưng không nén nổi tò mò, tôi chạm vào.

Một khung hình xuất hiện chứa thông tin nhân vật mà tôi đoán nó là của tôi.

[ Tên: William 'Chủng tộc: Human->100%' Level: 1

HP : Thấp mức quy định(<10) !Cảnh Báo

MP : None

Class : None

Rank : None

STR(Sức mạnh) : 40

INT(Trí tuệ) : 50

VIT(Sức sống) : 8

AGI(Nhanh nhẹn) : 10

DEX(Khéo léo) : None ]

Kỹ năng

[Kiếm thuật-lv1] ->Cơ bản

[Ác thực]

[Kháng trạng thái dị thường]

[Lời chúc phúc của nữ thần]

-Mình được chúc phúc bởi Nữ thần?

Nhìn bảng thông số mà tôi chỉ biết ngán ngẩm mặc dù được skill đặc biệt bởi Nữ Thần nhưng sao tôi chả thấy vui vẻ gì cả có lẽ một phần là do chỉ số nhưng cũng không quá lớn bằng việc tôi muốn về nhà.

Nhưng sau đó tôi trấn tĩnh phân tích tình huống và cũng thông ra một vài chuyện bắt buộc tôi phải chấp nhận sự thật, tôi đã bị chuyển dịch sang dị giới nhưng không biết là sao thế nào và lý do gì bị chuyển dịch? Và tôi không hề mơ.

-Được rồi, xem lại kỹ năng xem có giúp được gì hay không? Trạng Thái-> Kỹ năng---> Mở

[Kiếm thuật-lv1]-> Đã học cách sử dụng kiếm cơ bản.

[Ác thực]-> Ăn được mọi thứ và sẽ thăng cấp khi đạt đến giới hạn.

[Kháng trạng thái dị thường]-> Có thể kháng lại hầu hết các trạng thái bất thường nhưng chỉ 'kháng' nên đừng tự tin quá.

[Lời chúc phúc của nữ thần]-> Ta không biết vì sao ngươi lại tới được đây nhưng đừng lo lắng Thần Bảo Hộ- ta đây sẽ hết sức giúp đỡ ngươi. Ký tên: Nữ thần!

-Skill nữ thần này kiểu gì vậy trời cứ như không có vậy. Mà thôi ít ra cũng biết sức mình đang yếu nhất.

Ting

[Lời chúc phúc của nữ thần]-> Cố lên! Ta sẽ luôn theo dõi ngươi nên từ bây giờ hãy sống tốt và hạnh phúc. Cứ việc giao phó cho ta bảo hộ.

-WTF? Câu văn thay đổi? Cái này nó đọc được ý nghĩ của mình?

[Lời chúc phúc của nữ thần]-> Nếu ngươi cảm thấy buồn hay muốn tâm sự hãy gọi cho ta. Ta luôn ở đây chờ ngươi bất cứ lúc nào!

Á...Nó đáng sợ quá. Tôi hét lên ngã ngửa ra phía sau nhìn dòng thông tin cứ biến đổi liên tục. Nhưng dù thế nào thì nhận được lời chúc phúc của thần thì rất tốt ít ra tôi nghĩ như vậy. Nhưng thời điểm này thì cấp độ của tôi chắc còn yếu hơn bình thường. Nhưng cấp bậc tuy phế thật nhưng còn có một kỹ năng khiến tôi chú ý đó [Ác thực].

Skill này có thể tăng cấp khi đạt giới hạn và ít nhiều cũng có thể đối phó với một vài con ma thú cũng như sinh tồn rồi tôi chợt nảy ra một ý nghĩ.

-[Ác thực]? Nếu như mình muốn luyện nó tăng bậc cao nhất thì...

Tôi lập tức nhanh chân tìm thử một vài loại quả hay bất thứ gì tôi nghĩ có thể ăn được và...

-Ặc...Ặc...

Tôi ôm bụng lăn lộn dưới đất, cái thứ quả như nho đang khiến bụng tôi sôi lên òng ọc, quả thực [Kháng trạng thái dị thường] không phải vô hiệu hóa mà chỉ kháng thôi chứ việc loại bỏ hoàn toàn là không có khả năng.

Nhưng cũng may có "Bảo Hộ" nên không sao và cứ thế tôi lại lặp lại giống như tôi là Viêm Đế thử độc vậy, ăn và lại lăn lộn trong cơn đau, bình phục cứ như vậy tôi cũng chả nhớ số lần nữa. Tất nhiên tôi không quên rèn thể chất tôi muốn tăng cường chỉ số của mình.

Mỗi ngày tôi hít đất 100 cái, chạy 10km, squat 100 cái, gập bụng 100 cái, và chuyện gặp ma thú tôi cũng phải tránh vì chưa mạnh.

-Nếu có kiếm thật thì có lẽ skill [Kiếm thuật] sẽ tăng level.

Lúc đó trải qua chừng nửa năm tôi nghĩ là vậy vì tính theo cái ngày tôi bị chuyển dịch tới đây nhưng những việc tôi làm không phí công. Tôi đã mạnh lên chính xác tôi thấy vậy.

[ Tên: William 'Chủng tộc: Human->100%' Level: 19

HP : 15682

MP : None

Class : None

Rank : None

STR(Sức mạnh) : 170

INT(Trí tuệ) : 100

VIT(Sức sống) : 80

AGI(Nhanh nhẹn) : 50

DEX(Khéo léo) : None ]

Kỹ năng

[Kiếm thuật-lv2]

[Võ thuật-lv1]

Phàm ăn

[Đề kháng dị thường]-> Vô hiệu hóa tê liệt và kháng được hầu hết trạng thái.

[Sự khuyến khích của nữ thần]-> Được đấy, cố gắng tiếp tục, ngươi đã mạnh lên rất nhiều cố gắng phát huy nhé, cứ thế này ngươi sẽ thoát khỏi đây.

-Kỹ năng có vẻ tiến bộ chút ít [Ác thực] tăng thành [Người phàm ăn] và [Sự khuyến khích của nữ thần] sao mình thấy bất an quá. [Người phàm ăn] có thể ăn bất cứ thứ gì 1 cách ngon miệng-Sẽ thăng cấp khi đạt giới hạn.

Và sau khi suy nghĩ tôi quyết định...

P/S: Viết lại, chương 1 bỏ