"Hệ thống, mở ra bảo rương danh vọng!"
Lâm Mặc không nói hai lời, trực tiếp câu thông trong đầu với hệ thống, hắn muốn mở ra toàn bộ bảo rương danh vọng, âm thanh hệ thống rất nhanh liền phản hồi lại.
"Đinh! Chúc mừng kí chủ mở ra một bảo rương danh vọng, nhận được kiếm quyết thiên cấp Thiên Hạ Vô Song."
"Đinh! Chúc mừng kí chủ mở ra một bảo rương danh vọng, nhận được vũ khí huyền cấp Liễu Diệp Kiếm."
"Đinh! Chúc mừng kí chủ mở ra một bảo rương danh vọng, nhận được công pháp thiên cấp Huyền Băng Nguyên Quyết."
Ào ào ào. . .
Âm thanh hệ thống trong nháy mắt không ngừng vang lên trong tâm trí Lâm Mặc.
Lâm Mặc cả người cũng không khỏi sảng khoái, bảo rương danh vọng mang đến khen thưởng cũng không phải tầm thường a.
"Có điều, cái đồ chơi này là tùy cơ đúng không?"
Lâm Mặc tiếp tục nói trong suy nghĩ để câu thông với hệ thống.
Bởi vì khen thưởng bên trong bảo rương có thiên cấp, cũng có huyền cấp, căn bản không đồng nhất.
Mà hệ thống cũng chi tiết nói: "Toàn bộ vật bên trong bảo rương danh vọng đều là tùy cơ phát xuống, cũng giống như rút thưởng, nhưng lại dễ dàng thu hoạch hơn."
Lâm Mặc nghe vậy, lúc này mới thả lỏng.
Hắn không có bất kỳ điều gì thất vọng, ngược lại nội tâm còn có chút mừng rỡ.
Bởi vì loại bảo rương danh vọng này quả thực rất thích hợp với hắn.
Dù sao, bây giờ Lâm Mặc muốn để Vô Thượng Tông Môn lần nữa quật khởi, mà con đường này cần thiết nhất chính là dương danh cùng nổi tiếng, đến thời điểm đó, bảo rương danh vọng còn không phải là tay không đủ cầm?
Vừa nghĩ đến điểm này, trong lòng Lâm Mặc liền vui mừng khấp khởi.
"Sư phụ...Sư phụ..."
Lúc này, Lạc Tiêm Nhi nhìn theo Lâm Mặc, thỉnh thoảng lại nhíu mày, thỉnh thoảng lại vui sướng, lại thật lâu đều trầm ngâm không nói lời nào, nội tâm nàng đều có chút lo lắng, nhỏ giọng nhắc nhở một tiếng.
Lạc Tiêm Nhi biết thân thể mình đã sinh bệnh lâu dài, đồng thời rất dễ dàng rét run, nhiệt độ trong cơ thể nàng còn thấp hơn người thường.
Lạc Tiêm Nhi cũng nghĩ rõ ràng, nếu như Lâm Mặc cũng không thể giải quyết vấn đề này của nàng, vậy nàng sẽ tình nguyện rời đi, sẽ không gây phiền phức cho Lâm Mặc.
"Ừm, không có việc gì!"
Lâm Mặc nghe được Lạc Tiêm Nhi nói mình liền lấy lại tinh thần, sau đó nhìn đến Lạc Tiêm Nhi đang khẽ lắc đầu.
Hắn thanh thản mở miệng nói: "Vừa rồi kiểm tra một chút, thể chất của ngươi là Huyền Băng Kiếm Thể, chẳng qua ngươi không có công pháp tu luyện phù hợp, cho nên thân thể ngươi mới sinh bệnh lâu dài, một vấn đề nhỏ mà thôi, ta cho ngươi một bộ công pháp mới, ngươi chỉ cần tu luyện lại từ đầu..."
Lâm Mặc vừa nói xong thì tiếp lấy hắn lại chỉ ngón tay lên mi tâm Lạc Tiêm Nhi, trực tiếp truyền thụ công pháp Huyền Băng Nguyên Quyết vào thức hải Lạc Tiêm Nhi.
Huyền Băng Nguyên Quyết này cơ hồ là vì Huyền Băng Kiếm Thể mà chế tạo riêng một bộ công pháp, cho Lạc Tiêm Nhi sử dụng thì không còn gì thích hợp hơn.
Mà Lạc Tiêm Nhi đều đã trở lên ngốc trệ.
Huyền Băng Kiếm Thể?
Huyền Băng Nguyên Quyết?
Cho dù nàng không hiểu mấy về phương diện này, nhưng nghe Lâm Mặc thuyết pháp về loại này, nàng cũng hiểu rõ, bệnh tình trong thân thể nàng... Lâm Mặc có thể chữa trị!
Lạc Tiêm Nhi đôi mắt đẹp cũng không khỏi sáng lên, nhìn vào ánh mắt Lâm Mặc, ánh mắt lại xuất hiện thêm một tia cảm kích cùng vẻ khâm phục.
Công pháp Huyền Băng Nguyên Quyết lúc này đã tiến vào thức hải Lạc Tiêm Nhi, đây chính là một bộ công pháp thiên giai, uy lực cường đại tự nhiên cũng cực kỳ khủng bố!
"Hoa —— "
Lạc Tiêm Nhi vô ý thức trực tiếp ngồi nguyên tại chỗ trực tiếp tu luyện.
Lần này nàng có thể cảm giác được, kinh mạch tu luyện trong thân thể nàng phá lệ thông thuận, không có cảm giác đau đớn, thậm chí mới ngắn ngủi một canh giờ mà thôi...
Oanh!
Lạc Tiêm Nhi vậy mà trực tiếp đột phá tại chỗ đến Luyện Thể nhất trọng.
"Ta... Ta đột phá?"
Lạc Tiêm Nhi khó có thể tin, sau đó vui mừng quá đỗi, kinh hỉ nhìn vào Lâm Mặc, cao giọng nói: "Sư phụ, ta đột phá, ta có thể tu luyện!"
"Ừm!"
Lâm Mặc giống như ông cụ non gật đầu.
Tiếp lấy hắn lại bày ra một bộ uy nghiêm, lấy giọng lạnh lùng nói: "Ta có một thanh kiếm huyền cấp Liễu Diệp Kiếm, còn có một trăm linh thạch, một bình Bồi Nguyên Đan đều giao cho ngươi!"
"Nhớ kỹ, ngươi là đệ tử thứ nhất của bản tọa, phải cố gắng tu luyện, nếu hành tẩu bên ngoài, cũng không thể làm mất mặt bản tọa, càng không thể làm tông môn mất mặt!"
Lâm Mặc nghiêm nghị nói.
Sau đó Lạc Tiêm Nhi cầm lấy đan dược cùng một thanh kiếm mà Lâm Mặc giao cho nàng, cả người lại hơi cứng ngắc, khuôn mặt non nớt thanh tú nhìn lên Lâm Mặc.
Nhất thời lại lộ ra một tia trung thành xuất phát từ nội tâm.
Bồi Nguyên Đan, cho dù là mấy người ca ca của Lạc Tiêm Nhi nàng một tháng cũng chỉ cầm đến được mấy khỏa đan dược này mà thôi, nhưng hiện tại Lâm Mặc lại trực tiếp cho nàng cả một bình.
Còn có Liễu Diệp Kiếm cũng là một thanh vũ khí huyền cấp.
Vậy mà trực tiếp đưa hết cho nàng, cái này đều khiến cho Lạc Tiêm Nhi hơi ngốc trệ!
Cái này tài đại khí thô cỡ nào a!
Vốn dĩ nàng còn cảm thấy Vô Thượng Tông Môn đã xuống dốc, nhưng bây giờ nhìn thấy bộ dáng Lâm Mặc tài đại khí thô như thế, nàng ngược lại còn hoảng hốt.
Vô Thượng Tông Môn, cái này gọi xuống dốc?
Nàng hoảng hốt, mà lúc này đây Lâm Mặc đã sớm trở lại tông môn, trở lại bên trong căn phòng của mình.
"Cmn, làm sư phụ quá mệt mỏi!"
Lâm Mặc âm thầm đậu đen rau muống.
Không có cách, hắn về sau muốn suất lĩnh Vô Thượng Tông Môn quật khởi người, chẳng lẽ không thể uy nghiêm a?
Không phải vậy, người khác chẳng phải sẽ khinh thị Vô Thượng Tông Môn!
Mà về phần những vật kia giao cho Lạc Tiêm Nhi, toàn bộ đều là vật mà hắn không dùng được, vừa tốt cũng đưa lốt cho Lạc Tiêm Nhi để nàng đi tu luyện, còn về phần Lâm Mặc chính mình...
Lâm Mặc trong miệng lẩm bẩm nói: "Nhiệm vụ đầu tiên này cũng coi là hoàn thành, khen thưởng đâu?"
"Đinh."
"Chúc mừng kí chủ hoàn thành bước đầu tiên suất lĩnh Vô Thượng Tông Môn quật khởi, thành công thu nhận một đệ tử có thiên phú dị bẩm, đang tiến hành phát xuống khen thưởng...