Chương 75: Khắp chốn giang hồ là tên ta

Ở dưới khí tức nhận biết của Quan Vũ, Tần Quân rất nhanh lại đi tới một sân viện, tìm được Đát Kỷ, Hạo Thiên Khuyển cùng với Thường Thiến Thiến.

Ở bên trong viện còn có rất nhiều hoàng tử và sứ giả của vương quốc Thương Lam. Về phần Nam Ngọc Tâm, chắc hẳn đã đi vấn an phụ thân của mình đi.

- Chào tam hoàng huynh!

- Tam hoàng đệ, đã lâu không gặp. Một tháng qua vẫn mạnh khỏe chứ?

- Ha ha, hoàng huynh ngày hôm nay có thể nói là ra hết danh tiếng. Thực sự tiện sát chúng ta.

- Hoàng huynh lấy từ đâu ra dũng tướng đắc lực như vậy?

Một đám hoàng tử nhìn thấy được Tần Quân liền vây quanh hắn. Trước đây bọn họ xem thường đối với Tần Quân, thậm chí gặp mặt lại châm chọc khiêu khích. Phần lớn nguyên nhân chính là bởi vì sự thiên vị của Càn Hoàng Đế.

Tần Quân nhìn bọn họ khẽ gật đầu, sau đó đi thẳng tới trước mặt Đát Kỷ bọn họ, cười nói:

- Đi thôi, cần phải trở về.

Càn Hoàng Đế phong thưởng cho hắn một tòa Việt Vương Cung. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn, hắn khẳng định không có cách nào vào ở được. Cho nên bọn họ còn phải vào ở tại khách sạn Lạc Nhai.

Hơn nữa hắn tin tưởng không bao lâu nữa, Càn Hoàng Đế sẽ phái người tới đón hắn.

Làm gì có được đạo lý để cho công thần lớn ở khách sạn?

Đát Kỷ, Hạo Thiên Khuyển cùng với Thường Thiến Thiến không hỏi thăm, trực tiếp theo hắn rời đi.

Nhìn theo bóng người bọn họ rời đi, các hoàng tử không khỏi mắng lớn. Thật không coi ai ra gì!

Bọn họ lại không biết, trước đây bọn họ cũng không có xem tiền thân Tần Quân là người.

...

Chuyện hai nước quyết đấu giống như biết mọc chân từ Vương Đô truyền khắp vương quốc Càn Nguyệt.

Xuất sắc nhất chính là tam hoàng tử Tần Quân đột nhiên xuất hiện xoay chuyển càn khôn. Thần tướng Quan Vũ một đao chém xuống, lập tức giết chết truyền kỳ đại tướng Tiêu Bắc Long của vương quốc Thương Lam. Phàm là thế lực và gia tộc nhận được tin tức đều trợn mắt há hốc mồm. Tên của Tần Quân và Quan Vũ còn được lưu truyền rộng rãi ở bên trong bách tính. Ngay cả trong giới tu sĩ cũng đang bàn luận về chuyện này.

- Ngươi nghe nói không, tam hoàng tử Tần Quân dẫn theo một vị thần tướng tên là Quan Vũ chém chết Tiêu Bắc Long đại tướng quân trấn quốc của vương quốc Thương Lam!

- Nghe nói, có người nói lúc đó tam hoàng tử và Tiêu Bắc Long đánh cược tính mạng!

- Có người nói Quan Vũ thân cao ba trượng, một cây đại đao dẫn tới sấm sét mưa to xối xả!

- Sao có thể chỉ là vậy chứ? Có người nói Quan Vũ chỉ một ánh mắt lại khiến cho thái tử vương quốc Thương Lam sợ tới nước tiểu cả ra!

Lời đồn đãi truyền đi càng lúc càng thái quá. Mơ hồ có tiết tấu thần hóa Quan Vũ.

Chỉ có điều có thể xác định, nhân khí của Quan Vũ càng lúc càng mạnh hơn Nam Mãnh.

Ngay cả Tiêu Bắc Long cùng một cấp bậc với Nam Mãnh cũng bị Quan Vũ một đao lập tức giết chết. Chênh lệch giữa hai người, cho dù là hài đồng cũng hiểu rõ.

Thanh Đàn Thành, phủ thành chủ.

- Ha ha ha! Không hổ danh là tam hoàng tử. Thủ đoạn tay này hay!

Trần Triển Kiếm kích động vỗ bàn cười to nói. Trần Thư Lễ ngồi bên cạnh cũng kích động không thôi:

- Xuất chiến không phải là Đát Kỷ, mà là một người gọi là Quan Vũ. Xem ra tam hoàng tử lại thu thập một cường giả siêu cấp!

Tuy rằng Trần Thư Lễ là người đọc sách, nhưng hiểu rõ Tiêu Bắc Long là tồn tại như thế nào.

Một đao liền có thể lập tức giết chết hắn, chắc hẳn Đát Kỷ cũng không có thực lực như vậy.

- Đúng vậy, tam hoàng tử cũng không biết từ nơi nào lôi kéo tới nhiều cường giả như vậy.

Trần Triển Kiếm cảm khái nói.

Trước đây Tần Quân tới Thanh Đàn Thành một ngày liền liên trừ bá chủ Trình gia. Hiện tại còn chấn động toàn bộ vương quốc. Như vậy nếu như hoàng tử thành hoàng, vương quốc Càn Nguyệt chắc chắn phải bay vọt!

Một khắc khi nhận được tin tức kia, hắn đầu tiên là chấn động kinh ngạc, khó có thể tin nổi. Cuối cùng lại biến thành kiên định.

Hắn hạ quyết tâm nhất định phải đứng ở trên trận doanh của Tần Quân. Về phần ngũ hoàng tử Tần Dự, hắn thấy nhất định sẽ bị Tần Quân giẫm lên.

- Thư Lễ, tam hoàng tử coi trọng con như vậy, con cũng không thể khiến cho hắn thất vọng. Sau này con có yêu cầu gì, tùy tiện lấy. Cuộc thi khoa cử lần sau, con nhất định phải thi đỗ trạng nguyên!

Trần Triển Kiếm ý vị thâm trường nói.

Trần Thư Lễ tự tin nói:

- Yên tâm đi. Luận về Luyện Khí, ta tự cảm thấy xấu hổ. Nhưng luận về đọc sách và quản lý xã tắc, ta có tự tin tuyệt đối!

Thời điểm tuổi còn nhỏ, hắn liền bắt đầu bày mưu tính kế cho Trần Triển Kiếm, đã có kinh nghiệm nhất định, chỉ có điều vẫn là đánh nhỏ, nháo nhỏ. Theo tam hoàng tử ở Vương Đô dốc sức làm, đó mới là chuyện kích thích!

...

Huyền Linh Tông, điện nghị sự.

- Không được, người này tuyệt đối là nhân trung chi long!

Thường Thiên Hữu nhìn tin tức trên tay, cảm thán nói. Trong tay các trưởng lão ngồi hai hàng phía dưới, cũng có thư. Tất cả đều là truyền từ Vương Đô tới. Phía trên viết không ngờ đều có liên quan tới chuyện Tần Quân và Quan Vũ đại triển thần uy.

- Quan Vũ rốt cuộc là ai? Khi Tần Quân ở tại Huyền Linh Tông cũng không có dẫn theo người này. Bên cạnh hắn chỉ dẫn theo một nữ nhân và một con chó.

Một trưởng lão nghi ngờ nói.

Đát Kỷ trước đây chấn áp bọn họ, khiến cho bọn họ không dám động thủ. Hiện tại bên cạnh Tần Quân lại có một cấp cường giả, khiến cho bọn họ nghẹn họng nhìn trân trối.

Từ lúc nào cấp cường giả giống như rau cải trắng đầy đường cái đều có vậy?

- Sau lưng của hắn khẳng định có một vị thế lực lớn!

Thường Thiên Hữu tin tưởng chắc chắn nói. Cường giả Hóa Hư Cảnh giống như Đát Kỷ, không có khả năng bằng tự nhiên vô cớ đầu nhập vào hoàng tử một vương quốc.

Sau khi trở lại khách sạn Lạc Nhai, Tần Quân phát hiện đại sảnh tầng một không ngờ đầy người chen chúc, vô cùng ồn ào náo động. Bọn họ vừa nhìn thấy Tần Quân, nhất thời đều yên tĩnh lại.

Bầu không khí thật quỷ dị. Tần Quân nhìn thấy, không khỏi nuốt một ngụm nước bọt. Bị nhiều người như vậy trợn tròn hai mắt nhìn mình chằm chằm, đổi lại là ai cũng cảm thấy không được tự nhiên.

- Chẳng lẽ là cừu gia?

Tần Quân nhíu mày nghĩ đến. Đúng lúc này, chưởng quỹ bỗng nhiên từ trong đám người đi ra, kích động cầm tay của Tần Quân tay kêu lên:

- Tam hoàng tử ngài cuối cùng đã trở về! Ta đã mở tiệc ăn mừng cho ngài!

Hắn vừa mở miệng, phía sau các tu sĩ nhất thời sôi nổi.

- Hắn chính là tam hoàng tử?

- Đúng vậy! Chính là hắn! Hắn còn là Quân công tử!