Chương 37: Khoảnh khắc hoa nở

Toàn bộ tu sĩ Nam Vực dưới năm mươi tuổi, ít cũng hơn mười vạn. Nếu như lại thêm người bình thường nữa, tuyệt đối vượt quá ngàn vạn!

Đứng hàng thứ chín trăm bảy mươi ba ở trong mười vạn người này, Trác Tuấn Kiệt quả thực được cho thiên tài siêu cấp!

Tuy rằng tu vi cùng tiến lên với Trác Tuấn Kiệt, nhưng Chung Linh biết được mình căn bản không phải là đối thủ của Trác Tuấn Kiệt. Cho nên nghe Thường Thiến Thiến nói Tần Quân sẽ đánh bại Trác Tuấn Kiệt, nàng không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.

- Tiểu sư muội, tiểu sư muội không biết Trác sư huynh của muội thật sự lợi hại.

Chung Linh lắc đầu cười nói. Thường Thiến Thiến không khỏi bĩu môi. Trong mắt tình nhân hóa Tây Thi. Toàn tông trên dưới có người nào không biết sư tỷ và Trác sư huynh có một chân?

Nàng lại không biết, bản thân mình cũng trong mắt tình nhân hóa Tây Thi.

- Thế nào, sợ rồi sao? Còn chưa động thủ?

Trác Tuấn Kiệt trêu tức nói. Cùng lúc đó, không trung bỗng nhiên nhẹ nhàng rơi xuống từng cánh hoa đào. Mặt Tần Quân mỉm cười nhìn cánh hoa đào rơi khắp bầu trời. Hắn giả bộ thở dài nói:

- Không nghĩ tới Huyền Linh Tông còn có thể có mưa hoa đào!

Thường Thiên Hữu và tất cả trưởng lão cũng đưa mắt nhìn nhau. Trên Huyền Linh Tông có cây hoa đào sao?

Các đệ tử càng bàn luận ầm ĩ. Các nữ đệ tử lại lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. Cánh hoa đào từ trên trời rơi xuống thật sự quá đẹp. Lại thêm thác nước ở phía sau đài luyện tập võ nghệ, hai cảnh dung nhập vào trong một bức canh phong cảnh càng lộ vẻ khí chất tiên phái.

Trác Tuấn Kiệt cũng bắt đầu nghi ngờ. Hắn ở Huyền Linh Tông đã vài chục năm. Hắn vẫn chưa từng thấy qua cây hoa đào nào tồn tại. Thế nào đột nhiên lại có cánh hoa đào bay xuống vậy?

Rất nhanh liền có cánh hoa đào rơi vào đầu vai, đỉnh đầu cùng với quần áo hắn. Hắn nhặt một cánh hoa đào lên, ngửi một cái, trên mặt lộ ra vẻ say mê.

Thơm quá.

Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, ý cười trên khóe miệng Tần Quân càng rõ ràng.

Cánh hoa đào này chính là thuật khoảnh khắc hoa nở trong Thiên Cương Tam Thập Lục Biến!

Vô số cánh hoa đào rơi xuống, rơi vào trên thân người, liền sẽ nở ra bảy màu hoa. Trong khoảnh khắc, trong người kẻ đó sẽ bị cắn nuốt tất cả sinh cơ, nguyên thần, nguyên khí, tinh khí. Cuối cùng hoa bảy màu héo tàn ngưng kết thành đào tiên ẩn chứa sức sống. Sau khi dùng sẽ tăng thọ nguyên. Người bị rơi cánh hoa rơi trúng lại sẽ biến mất.

Nghe rất khủng khiếp, nhưng tu vi của Tần Quân quá thấp. Hắn sử dụng ra khoảnh khắc hoa nở căn bản không đủ để cắn nuốt Trác Tuấn Kiệt. Nhưng ít ra có thể cắn nuốt hơn phân nửa sức sống, linh lực cùng với thể lực của hắn.

Sử dụng ra phương pháp này, linh lực trong cơ thể Tần Quân gần như tiêu hao hơn phân nửa. Hắn ung dung thản nhiên để tay phải xuống bên hông, nhanh chóng lấy từ Desert Eagle trong nhẫn trữ vật ra.

Bởi vì ở đây chính là Huyền Linh Tông. Trác Tuấn Kiệt lại chưa từng thấy qua thuật khoảnh khắc hoa nở. Vì vậy hắn không mất cảnh giác. Trong chớp mắt, khi hơn mười cánh hoa dính vào trên người hắn, rơi vào ở trong mắt nữ đệ tử dưới đài trong mắt, quả thực soái bạo!

Nam thần hợp với mưa hoa đào. Khí chất của thần tượng muốn tăng cao!

Hai mắt Chung Linh còn mê mẩn nhìn Trác Tuấn Kiệt trên đài luyện tập võ nghệ. một đám cao tầng của Huyền Linh Tông lại không có nhìn thấu được sự quỷ dị của cánh hoa đào, chỉ là nghi ngờ tại sao lại có cánh hoa đào rơi xuống.

Lúc này, một cánh hoa đào bỗng nhiên rơi vào trên đầu vai Thường Thiên Hữu. Trong phút chốc sắc mặt Thường Thiên Hữu trở nên khiếp sợ.

- Cẩn thận! Cánh hoa đào này không thích hợp!

Giọng điệu hắn cấp bách quát lớn. Những đệ tử kia sợ đến mức vội vàng tránh cánh hoa đào. Trác Tuấn Kiệt ở trên đài luyện tập võ nghệ cũng vậy. Đáng tiếc hắn vừa động một cái, hơn mười mảnh hoa đào trên người bắt đầu phát huy tác dụng. Sức sống, linh lực, thể lực của hắn bắt đầu nhanh chóng trôi qua. Tóc đen bên tai còn lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được trở nên bạc phơ.

Thuật khoảnh khắc hoa nở đối với đại năng thật sự mà nói, căn bản không đáng giá nhắc tới. Nhưng đối với vẫn còn người phàm ở trạng thái tu sĩ mà nói, lại là trí mạng.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Trác Tuấn Kiệt hoảng sợ kêu lên. Tuy rằng tu sĩ của hắn là Trúc Cơ Cảnh đỉnh phong, nhưng đối mặt với thuật khoảnh khắc hoa nở hắn căn bản không thể nào chống lại được. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy các đệ tử dưới đài cảm thấy trái tim vô cùng băng giá.

Chẳng lẽ là những cánh hoa đào này?

- Nhất định là tiểu tử kia!

Một trưởng lão chỉ vào Tần Quân nổi giận mắng. Hắn vừa định xông lên đài luyện tập võ nghệ, Đát Kỷ trực tiếp ngăn cản ở trước người hắn. Bàn tay trắng thuần của nàng vỗ một cái. Trưởng lão kia trực tiếp bay ra ngoài.

- Người trẻ tuổi so đấu, trưởng bối xen tay vào sao?

Đát Kỷ lạnh giọng quát. Khí thế Hóa Hư Cảnh hoàn toàn bạo phát ra, khiến cho các trưởng lão liên tiếp lui về phía sau. Những đệ tử kia càng không dám tin, nhìn nàng.

Nữ nhân tuyệt mỹ này không ngờ mạnh như vậy!

Cùng lúc đó, sức sống, linh lực, thể lực giảm xuống trên diện rộng, Trác Tuấn Kiệt trực tiếp nửa quỳ ở trên đài luyện tập võ nghệ.

Tần Quân nhanh tay nhanh mắt, nhanh chóng nổ súng. Nhưng mà Trác Tuấn Kiệt cuối cùng vẫn là thiên tài của Nhân Bảng ở Nam Vực. Hắn nhanh chóng lăn về phía bên cạnh, đúng lúc né tránh.

Trác Tuấn Kiệt lúc trước còn phong độ phiêu dật không ngờ rơi vào trình cảnh như vậy, khiến người ta thổn thức không thôi.

Tuy rằng thuật khoảnh khắc hoa nở đáng sợ, nhưng nếu có hiểu biết, Trác Tuấn Kiệt cũng sẽ không trúng phải. Đáng tiếc Thiên Cương Tam Thập Lục Biến cũng không được ghi chép ở trong vương quốc Càn Nguyệt. Tất cả mọi người trên dưới Huyền Linh Tông đều không có nghe nói qua.

Tần Quân không nhanh không chậm, tiếp tục nổ súng. Trác Tuấn Kiệt chỉ có thể hoảng hốt né tránh. Lúc này bầu trời không còn có cánh hoa đào rơi xuống nữa. Nhưng ở trong khoảng thời gian ngắn, Trác Tuấn Kiệt cũng không có khả năng khôi phục đỉnh phong.

Yên lặng!

Các đệ tử dưới đài luyện tập võ nghệ đều yên lặng lại. Bọn họ nhìn trên đài, Tần Quân đang quyết đánh rắn giập đầu và Trác Tuấn Kiệt chật vật không chịu nổi. Bọn họ không khỏi có có loại cảm giác không thật.

- Làm sao có thể?

- Những cánh hoa đào vừa rồi là do hắn triệu hồi ra sao?

- Đúng vậy, trên người hắn cũng có cánh hoa đào, vì sao hắn không có vấn đề gì?

- Giả dối! Không ngờ sử dụng ra loại thủ đoạn nát này!

- Không công bằng! Trác sư huynh bị hãm hại!

Nghe thấy tiếng đệ tử dưới đài phẫn nộ bàn luận, Tần Quân bĩu môi cười. Lẽ nào trước khi chiến đấu còn phải giới thiệu cặn kẽ pháp thuật của mình cho đối thủ?