Chương 29: Thiên Cương Tam Thập Lục Biến

Hắn thấy, Thường Thiến Thiến vốn sẽ gả cho hắn, hiện tại lại cùng một gã nam tử khác vừa nói vừa cười. Hắn cảm giác tôn nghiêm nam nhân của hắn đều không có.

Trên thực tế, các đệ tử xung quanh cũng không có để ý tới hắn. Cũng không có ai thừa nhận hai người bọn họ là một đôi do trời đất tạo nên.

Phàm là nam đệ tử của Huyền Linh Tông, làm gì có người nào không có tâm tư muốn Thường Thiến Thiến gả cho mình?

Tần Quân vừa đi vừa quan sát hoàn cảnh chung quanh. Nhà lầu trong Huyền Linh Tông vô cùng khí thế. So với đạo quan của Hoa Hạ cực kỳ giống nhau, nhưng lại có diện tích lớn hơn nữa. Bề ngoài càng hoa lệ hơn. Trong không khí vẫn tràn ngập mùi hoa khiến tinh thần người ta sảng khoái. Tới gần buổi tối, hai bên thềm đá đốt sáng ngọn đèn, khiến cho phạm vi tầm nhìn trở nên hư ảo mông lung.

Chỉ riêng từ hoàn cảnh ban đầu, cũng đủ để hơn bất kỳ một phong cảnh nào ở địa cầu.

Nhất là thác nước bên cạnh thềm đá này giống như ngân hà từ trên đỉnh núi rót về phía chân núi, cực kỳ tráng lệ. Thỉnh thoảng có tu vi đệ tử cường đại đạp thác nước chảy lên, bộ dạng khí phách của tiên gia.

Trong đoạn trí nhớ nào đó của tiền thân Tần Quân từng đề cập qua. Thế giới này quả thật có thần tiên tồn tại. Luyện Khí tu tiên, vì chính là đứng vào hàng tiên ban.

Tuy rằng kiếp trước hắn không tin quỷ thần, thờ phụng khoa học. Nhưng sau khi xuyên qua, đã phá tan nhận thức của hắn. Cho nên, đối với tiên thần tồn tại, cũng biến thành khát vọng trong lòng hắn.

Chà chà, cũng không biết là thần tiên cường đại trong thần thoại Hoa Hạ, hay tiên thần trong thế giới này tốt hơn?

Ở thời khắc Tần Quân mơ màng, đoàn người đã đi tới lầu các giữa sườn núi. Nơi này có mấy gã chấp sự đang tọa trấn, đăng ký tin tức cho đệ tử ra vào. Đi lên nữa chính là biệt viện nơi các đệ tử ở cùng với các cung điện lớn của tông môn.

Dựa theo Tần Quân chắc chắn, cả tòa núi ít nhất cũng cao hai ba nghìn thước. Đổi lại thành địa cầu, độ cao như vậy phải có tuyết bay mới đúng. Nhưng dãy núi ở đây lại không có. Đứng ở dưới chân núi ngước mắt nhìn theo, căn bản không nhìn thấy được dấu hiệu tuyết trắng.

- Bọn họ là bằng hữu của ta. Mở cho bọn họ một viện, để cho bọn họ tới ở tạm thời đi.

Thường Thiến Thiến giống như đại tỷ, đi tới trước mặt các chấp sự, vỗ bàn kêu. Các chấp sự nghe được nàng nói như vậy, khóe miệng co quắp.

Tại sao tiểu bá vương này lại trở về!

Tuy rằng Thường Thiến Thiến là con gái của tông chủ, nhưng bọn họ cũng không thể trực tiếp khiến cho đám người Tần Quân vào ở. Nhất là Tần Quân vẫn mặc y phục cấm vệ.

- Các ngươi là đến từ gia tộc nào?

Một chấp sự râu dài nhíu mày hỏi. Tần Quân tu vi Trúc Cơ Cảnh, hắn liếc mắt là có thể nhìn ra. Thiên tài như vậy mặc dù là ở Huyền Linh Tông cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Tiếp tục nhìn về phía Đát Kỷ, ánh mắt chấp sự râu dài dại ra. Nhưng cũng may hắn vẫn khám phá hồng trần, hiểu rõ huyền ảo của cuộc đời. Nói đơn giản là có lòng không đủ lực. Cho nên rất nhanh ánh mắt hắn liền dời đi. Về phần Hạo Thiên Khuyển, trực tiếp bị hắn không nhìn tới.

- Không tiện tiết lộ.

Tần Quân ngoài cười nhưng trong không cười nói.

Nghe được hắn nói vậy, các chấp sự không khỏi nhíu mày. Lúc này, Thường Hạo lên tiếng:

- Lần này ta và tiểu sư muội ra ngoài gặp phải hiểm cảnh, nhờ có bọn họ ra tay tương trợ. Yên tâm đi, bọn họ chỉ ở một đêm. Hơn nữa chúng ta còn có việc phải thương lượng với sư phụ. Hi vọng mấy vị trưởng bối tạm thời để cho bọn họ ở trước.

Tự nhiên chuyên nghiệp, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

Tần Quân cũng không nhịn được bĩu môi. Thường Hạo nói nhìn như là đang bảo vệ hắn, nhưng thật sự là ám chỉ các chấp sự chỉ cho phép hai người Tần Quân ở một đêm.

Thường Hạo thân là đệ tử thân truyền của tông chủ, tuy rằng không phải thiên tài yêu nghiệt nhất trong tông môn, nhưng bởi vì thân phận, các chấp sự cũng phải cho hắn một chút mặt mũi.

- Được rồi.

Chấp sự râu dài gật đầu nói. Nói xong, hắn liền xoay người. Chỉ thấy trong cái tủ cao phía sau có tới trăm cái ngăn kéo nhỏ. Mỗi một nhỏ ngăn kéo đều ghi chú chữ số. Chấp sự râu dài kéo một cái ngăn kéo trong đó ra, lấy từ bên trong ra một chùm chìa khoá.

- Tiểu Chu, dẫn bọn họ đi.

Chấp sự râu dài nói với một đệ tử thiếu niên vốn đang quét rác bên cạnh.

- Các ngươi đi vào ở trước. Sáng sớm ngày mai ta sẽ tới tìm các ngươi.

Thường Thiến Thiến nhìn Tần Quân thản nhiên cười nói.

Tần Quân tất nhiên sẽ không phản bác. Hắn đang khẩn cấp muốn nhận kỹ năng truyền thừa.

Lại như vậy, Tần Quân, Đát Kỷ cùng với Hạo Thiên Khuyển ở dưới sự dẫn đường của thiếu niên Tiểu Chu, đi về phía một con đường nhỏ âm u tĩnh mịch bên cạnh lầu các.

Thường Thiến Thiến và Thường Hạo lại tiếp tục đi về phía đỉnh núi. Bên ngoài gặp phải nhiều chuyện như vậy, Thường Thiến Thiến có rất nhiều nước đắng muốn khóc với phụ thân.

...

Sau khi đi tới một gian biệt viện, Tiểu Chu đưa cái chìa khóa cho Tần Quân liền vội vàng rời đi. Đó rõ ràng là một người thiếu niên hay xấu hổ.

- Đát Kỷ, đêm nay ngủ cùng ta có được không? Ta cũng không dám ngủ một mình.

Tần Quân cười hắc hắc nói. Bên trong biệt viện có tám gian phòng. Hai người và một con chó vào ở, tuyệt đối không có vấn đề.

- Ngươi có Hạo Thiên Khuyển ở cùng rồi.

Đát Kỷ ném mị nhãn, cười duyên nói. Trong khi nói chuyện, nàng liền xoay người đi về phía một gian phòng khách. Tần Quân vừa định theo sau, nhưng nàng liền đóng cửa phòng lại.

Tần Quân không khỏi bĩu môi. Đương nhiên hắn cũng không để ý. Đêm nay hắn tiến hành nhận kỹ năng truyền thừa, tất nhiên không có khả năng để cho những người khác ở cùng phòng với mình được.

Ngay cả Hạo Thiên Khuyển cũng bị hắn đánh tiếng, chuyển đến trong một gian phòng khách khác.

Sau khi đóng cửa phòng, Tần Quân trực tiếp ngồi xếp bằng trên giường. Không hổ danh là Huyền Linh Tông. Tùy tiện một gian phòng khách cũng tốt hơn so với khách sạn ở Thanh Đàn Thành.

- Hệ thống, ta muốn rút hai lần kỹ năng truyền thừa!

Tần Quân cố nén kích động ở trong lòng nói. Đêm nay hắn sẽ xoay người!

- Hiện tại tiến hành cơ hội kỹ năng truyền thừa đầu tiên. Đặc biệt nhắc nhở, phần lớn kỹ năng đến từ công pháp, pháp thuật cùng với thần thông của các nhân vật trong câu chuyện thần thoại Hoa Hạ, có mạnh có yếu. Đẳng cấp công pháp và pháp thuật từ dưới đi lên chia ra làm vật phàm, linh phẩm, địa phẩm, thiên phẩm, tiên phẩm, tuyệt phẩm, thánh phẩm. Mỗi phẩm chia ra làm ba cấp hạ đẳng, trung đẳng, thượng đẳng.