Các tu sĩ mới vừa chạy lướt qua đám người Tần Quân liền ngừng lại. Chỉ thấy đường chân trời phía trước cũng xuất hiện bóng dáng của thú triều. Hiện tại chỉ có hướng rừng cây không có thú triều. Nhưng nếu như bọn họ xoay người chạy về phía rừng cây, chắc hẳn sẽ không có chạy vào đến rừng cây, đã bị thú triều giẫm đạp mà chết.
Trong lúc nhất thời, các tu sĩ đều trở nên tuyệt vọng. Nữ tu sĩ được gọi là Lý sư tỷ đi tới trước mặt Thường Thiến Thiến, thở dài nói:
- Tiểu sư muội, chúng ta trốn không thoát. Sư muội nói xem, tại sao sư muội lại muốn đi ra ngoài? Đang yên đang lành sao lại không chịu ở trong tông môn?
Tần Quân bị bọn họ nói một hồi, làm cho phiền não. Vì vậy hắn không nhịn được quát lớn:
- Tất cả đều im miệng cho ta. Các ngươi còn chưa có chết!
Bên cạnh Hạo Thiên Khuyển nâng đầu chó của mình lên. Trong mắt nó lộ ra vẻ khinh thường.
Các tu sĩ đồng loạt nhìn về phía Tần Quân. Tần Quân thân mặc trang phục cấm vệ, bộ dạng tuấn tú lịch sự. Nhất là sau khi đột phá Trúc Cơ Cảnh, lộ ra uy thế rất rõ ràng, khiến cho trong lòng các tu sĩ Luyện Khí Cảnh thất kinh.
Thiếu niên này lại là thiên tài của môn phái nào?
Chỉ có điều bây giờ đại nạn rơi xuống đầu, không ai lưu ý tới thân phận của hắn.
- A, thú triều đã bao vây xung quanh chúng ta, lẽ nào chúng ta còn có thể sống được sao?
- Yêu Vương trời đánh không ngờ đưa tới nhiều yêu thú như vậy.
- Yêu Vương? Các ngươi suy đoán là Yêu Vương gây ra. Tại sao ta không có thấy Yêu Vương tồn tại?
- Không nghĩ tới ta ngang dọc vương quốc nhiều năm, không ngờ chết ở ngoài vùng hoang dã! Ta không cam lòng!
Tần Quân bất đắc dĩ, nhìn đám tu sĩ này đang bi thương căm phẫn. Trời ạ, các ngươi có cần mất mặt như thế hay không?
Mặt đất chấn động càng lúc càng mãnh liệt. Thú triều cách bọn họ càng lúc càng gần. Thậm chí ngay cả trong rừng cây cũng có rất nhiều yêu thú chạy ra. Hiện tại ngoại trừ trên bầu trời, bọn họ lại không còn phương hướng nào để chạy thoát thân.
Tuyệt vọng bắt đầu lan tràn ở trong đám người. Ngay cả Thường Thiến Thiến cũng ôm thật chặt cánh tay của Lý sư tỷ, toàn thân không ngừng run rẩy.
Giờ phút này, Tần Quân đột nhiên cảm giác được mình cao lớn, sống lưng không khỏi ưỡn thẳng.
Xem ra lão tử nên cứu giúp đám chuột nhắt này!
- Hạo Thiên Khuyển!
Mắt thấy thú triều càng lúc càng gần, Tần Quân trực tiếp quát lớn. Bước chân Hạo Thiên Khuyển đầy cao ngạo ngang tàng đi về phía trước. Lúc trước các các tu sĩ sỉ nhục đối với nó, nó đã nghe được rõ ràng.
Nó xem thường, liếc mắt nhìn một đám mười tám tên tu sĩ, ở dưới biểu tình đờ đẫn của bọn họ, nó ngửa đầu gào to một tiếng.
- Gào.
Tiếng gào của Hạo Thiên Khuyển không giống với loài chó, trái lại giống như hổ và sư tử, vô cùng khí phách, đinh tai nhức óc. Sóng âm cuồn cuộn. Các tu sĩ sợ đến mức đều bịt tai lại.
Thú triều từ bốn phương tám hướng lao về phía đám người Tần Quân đều dừng bước lại, phủ phục trên mặt đất. Mỗi một con yêu thú đều cúi đầu xuống, dường như đang triều bái quân vương.
- Ta ngất! Đây là...
- Con chó mực này... là Yêu Vương sao?
- Trời ơi, không trách được nó chạy nhanh như vậy!
- Ta không tin! Nó làm sao có thể là Yêu Vương...
Sau khi các tu sĩ trải qua một hồi kinh ngạc ngắn ngủi, nhất thời kích động bàn luận. Ngay cả Thường Thiến Thiến và Đát Kỷ cũng chấn động nhìn Hạo Thiên Khuyển.
Giờ phút này Hạo Thiên Khuyển hình như trở nên thần tuấn. Bộ lông màu đen trên toàn thân nó ở dưới ánh sáng mặt trời chiếu xuống, không ngờ chiếu rọi vào vẻ sáng bóng của kim loại, chấn động lòng người.
Tần Quân không để ý tới sự chấn động của các tu sĩ chấn động. Hắn về phía Hạo Thiên Khuyển hỏi:
- Ngươi tại sao phải đưa tới nhiều yêu thú như vậy?
Phóng tầm mắt nhìn lại, khí tức của rất nhiều yêu thú khiến cho hắn khiếp sợ. Nói rõ yêu thú nhị cấp cực kỳ nhiều.
- Ta chính là Yêu Vương vùng này. Ngày hôm nay ta đặc biệt tới bái chủ công. Những yêu thú này luyến tiếc ta, cố ý kết thành quần đội đến tiễn ta.
Hạo Thiên Khuyển mở miệng thốt ra tiếng người. Trong giọng nói của nó khó có thể che giấu được một tia đắc ý.
Tần Quân nhất thời bừng tỉnh. Hệ thống đều an bài thân phận cho mỗi một vị Thần Ma được triệu hồi ra, khiến cho bọn họ không có ký ức ban đầu. Có thể tất cả Thần Ma đã xuất hiện từ lâu, chỉ là chờ đợi hắn triệu hoán.
Hắn thật sự không tin hệ thống thần thoại có thể bóp méo toàn thế giới bất kỳ thời khắc nào.
Thật sự là Yêu Vương!
Các tu sĩ đưa mắt nhìn nhau. Con chó mực lúc trước bị bọn họ giễu cợt, không ngờ là một vị Yêu Vương. Bọn họ chỉ cảm thấy cái cổ mát lạnh. Đồng thời bọn họ cũng cảm thấy may mắn. Chí ít bọn họ không cần bị thú triều giẫm đạp mà chết.
- Gia hỏa này rốt cuộc có lai lịch thế nào vậy?
Đôi mắt đẹp Thường Thiến Thiến trợn trừng. Tần Quân bao giờ cũng cho nàng vô số bất ngờ. Chỉ một Đát Kỷ đã rất lợi hại. Hiện tại lại ra một Yêu Vương tới bái. Toàn bộ vương quốc Càn Nguyệt, hắn đã có thể đi ngang!
Toàn thân đầy mồ hôi lạnh, Thường Hạo không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt. Nghĩ tới vừa rồi, mình không ngờ đắc tội Hạo Thiên Khuyển, thân thể hắn liền không nhịn được run run một cái.
- Được, Hạo Thiên Khuyển, xua bọn chúng đi. Chúng ta chạy đi thôi.
Tần Quân cố nén kích động muốn quét quái. Nếu như hắn hạ thủ đối với những yêu thú này, chắc hẳn mức độ trung thành của Hạo Thiên Khuyển sẽ giảm xuống.
Hạo Thiên Khuyển gật đầu, sau đó hét dài một tiếng. bầy thú ngăn cản đám người Tần Quân đều nhường đường. Cứ như vậy, Tần Quân dẫn theo Đát Kỷ, Hạo Thiên Khuyển bước chậm đi về phía trước, Thường Thiến Thiến và Thường Hạo thấy vậy vội vàng đuổi theo bước chân của hắn. Các tu sĩ còn lại tất nhiên không dám dừng lại, cũng đi theo phía sau đám người Tần Quân.
Nhìn hai bên các loại yêu thú dữ tợn khủng khiếp, các tu sĩ kinh hồn bạt vía. Đồng thời địa vị của Tần Quân ở trong lòng bọn họ tăng vọt thẳng tắp.
Ở bên trong vương quốc Càn Nguyệt, bọn họ vẫn chưa nghe nói qua có ai có thể thu phục được Yêu Vương.
Mặc dù là người mạnh nhất vương quốc, tông chủ Tử Quang Tông Ngạo Thiên cũng làm không được!
Yêu Vương ở trong vương quốc Càn Nguyệt, hoàn toàn là tượng trưng vô địch. Cũng may bên trong vương quốc, số lượng Yêu Vương có thể đếm được trên đầu ngón tay. Yêu vuong cùng Nhân tộc nước giếng không phạm nước sông.
Nhóm tu sĩ này đến từ ba đại tông môn và một ít tông môn nhỏ. Bởi vì một lần ngẫu nhiên, bọn họ kết đội đi tới Hoang Nguyên trải qua nguy hiểm tìm kiếm bảo vật.