Thú Thần Cốc - Cuộc Chiến Âm Thầm Giữa Tam Tông
Tại Thú Thần Cốc, không khí căng thẳng giữa ba tông phái đã lên đến đỉnh điểm. Đệ tử và trưởng lão của Thần Kiếm Tông đều mang sắc mặt u ám. Trong khi đó, trưởng lão của Thần Kiếm Tông, với ánh mắt lạnh lùng và sát khí rực lửa, khiến không khí thêm phần nghiêm trọng. Thất Tinh Tông cũng không khỏi lo lắng khi biết rằng hơn một ngàn trái Hồng Nhan quả đã rơi vào tay Thiên Long Tông, sắc mặt của họ trở nên đầy u ám.
Về phía Thiên Long Tông, bọn họ hân hoan vì thu hoạch lớn này, nhưng sự vui mừng không kéo dài lâu khi Hứa Mục trực tiếp cướp đi tất cả các đệ tử của Thần Kiếm Tông. Hành động này đã châm ngòi cho sự phẫn nộ của Thần Kiếm Tông.
Hai bên bắt đầu chỉ trích lẫn nhau như những kẻ cãi vã. Những lời lẽ sắc bén, từ "Vô sỉ" đến "Đáng đời", vang lên không ngớt. Khi Hứa Mục và đồng bọn xuất hiện, Vạn Vân - một trong những đệ tử Thần Kiếm Tông, dưới áp lực của sư huynh Phương Hồng, đã xác nhận rằng Hứa Mục là người đã đánh bại họ. Dù trong lòng lo sợ, sự hiện diện của trưởng lão giúp Vạn Vân có thêm dũng khí.
"Ngươi chính là kẻ đã cướp đoạt!" – trưởng lão Thần Kiếm Tông, Phong Bất Bình, tức giận gầm lên. Ông ta còn là sư phụ của Phương Hồng, điều này khiến ngọn lửa giận của ông bùng lên mãnh liệt hơn.
"Hành động cướp đoạt này thật vô sỉ! Tiểu tử, mau quỳ xuống xin lỗi!" – Phong Bất Bình hét lớn, đôi mắt lạnh lùng.
Hai trưởng lão Thiên Long Tông cũng không thể giữ bình tĩnh khi thấy sự kiêu ngạo của Thần Kiếm Tông. Một trong số họ quát lớn: "Phong Bất Bình, ngươi thật quá đáng! Ngươi có quyền gì yêu cầu đệ tử của chúng ta quỳ xuống tạ tội?"
Phong Bất Bình không nhượng bộ, nói: "Ngũ Đại Tông đồng khí liên chi, hành vi này không thể tha thứ!"
"Hành động tranh đoạt Hồng Nhan quả đã khiến không ít đệ tử của chúng ta mất mạng!" – ông ta tiếp tục.
Cuộc đối đầu giữa các trưởng lão càng trở nên căng thẳng. Thần Kiếm Tông kêu gọi công lý, trong khi Thiên Long Tông cố gắng biện minh cho hành động của mình. Áp lực từ Phong Bất Bình khiến Thiên Long Tông không thể không phản ứng.
Hứa Mục, với ánh mắt lạnh lùng, tiến lên một bước, đối diện với Phong Bất Bình, và cười nhạo: "Ngươi thật sự coi mình là ai? Ta chỉ làm điều mà các ngươi đã làm với ta trước đây!"
Hành động này của Hứa Mục như một cú tát mạnh vào mặt Phong Bất Bình. Những lời của hắn vang lên như sấm sét, khiến tất cả những người có mặt đều choáng váng. Đặc biệt là các đệ tử Thiên Long Tông, họ không thể không kính nể trước sự tự tin của Hứa Mục.
"Kẻ nào muốn thử sức với ta, hãy chuẩn bị đối mặt với cái giá phải trả!" – Hứa Mục thách thức, ánh mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào Phong Bất Bình.
Phong Bất Bình không thể kiềm chế cơn giận, và ngay lập tức vận dụng lực lượng, tạo ra một luồng khí mạnh mẽ hướng về Hứa Mục. Không khí như bị đè nén, tất cả đều cảm nhận được sức mạnh từ trưởng lão Thần Kiếm Tông.
Tuy nhiên, hai trưởng lão Thiên Long Tông nhanh chóng can thiệp, họ nhận thấy tình hình có thể trở nên tồi tệ hơn nếu không kịp thời hành động. Họ khuyên Phong Bất Bình giữ bình tĩnh, giải thích rằng Hứa Mục là tôn tử của Phi Long, một cường giả nổi danh.
Khi nghe đến tên Phi Long, sắc mặt của Phong Bất Bình biến đổi, sự kiêng kỵ hiện rõ trên gương mặt. Ông ta biết rõ rằng Phi Long không phải là người dễ dàng đùa giỡn.
Cuối cùng, sau một hồi suy nghĩ, Phong Bất Bình thốt lên: "Nếu muốn yên ổn, hãy giao ra mười bàn tay và bồi thường 500 trái Hồng Nhan quả. Chúng ta có thể coi như không có chuyện gì xảy ra."
Đề nghị này khiến tất cả đều cảm thấy bất ngờ. 500 trái Hồng Nhan quả là một số lượng khổng lồ, nhưng họ cũng hiểu rằng nếu không giải quyết ổn thỏa, sự việc sẽ chỉ càng thêm nghiêm trọng.
Hứa Mục lắc đầu, ánh mắt kiên quyết. "Đừng nói là mười bàn tay, ngay cả một phần nhỏ ta cũng không thể chấp nhận. Chỉ cần các ngươi còn sống, ta sẽ không bao giờ đầu hàng!"