Chương 179: Lại gặp mai phục

- Không được! Mau đuổi theo hắn! - Giả Vấn kinh hô.

Lăng Huyền Phong cùng mọi người nhanh chóng đuổi theo, lúc này, một luồng hắc khí bốc lên, ngăn chặn đám người, một giọng nói khàn đặc vang lên:

- Khặc khặc! Làm sao lại đi sớm như vậy? Muốn đuổi theo sao? Vượt qua chúng ta đi rồi nói!

- Không xong! Có mai phục! - Lăng Huyền Phong kinh hô.

Hắc khí tan đi, mấy chục thân ảnh bước ra, dẫn đầu là một tên yêu quái thân cao hơn 2 mét, tay cầm một song thủ kiếm (greatsword - kiếm lớn, cầm bằng hai tay, xuất hiện thời trung cổ của Châu Âu) cực lớn, ánh mắt vàng khè, làn da đỏ rực. Thân hình hắn mặc một bộ giáp màu đen kịt. Phía sau hắn là một đám lâu la có 4 tên cũng có làn da màu đỏ, nhưng thấp bé hơn đôi chút, trên đầu có một chiếc sừng, vũ khí thì chủ yếu là đại chùy và rìu chiến.

- Quỷ Thủ Sâm La? Độc Giác Quỷ?

Lăng Huyền Phong ngay lập tức nhận ra được lai lịch của kẻ mới đến.

- Tiểu tử ngươi biết chúng ta?

Quỷ Thủ Sâm La dẫn đầu đám Độc Giác Quỷ kinh ngạc.

- Đương nhiên ta biết các ngươi là ai, từ đâu đến. Lần trước cũng có một tên dẫn theo hai thủ hạ cùng mấy tên Độc Giác Quỷ đến nơi này, bị ta và Thu Hồng Diệp giết chết rồi!

- Ha ha ha ha!! Hóa ra là do ngươi cùng Thu Hồng Diệp giết! Chúng ta đang kỳ quái vì sao 3 tên đó không trở lại, hóa ra là do các ngươi giết. Bây giờ thì tốt rồi! Nạp mạng đi!

- Mọi người cẩn thận! Tên dẫn đầu để ta cùng Giả Vấn huynh giải quyết, các người giải quyết đám lâu la! Nhớ rằng phải chặt đầu bọn chúng! Mị nhi cầm lấy!

Lăng Huyền Phong đưa Ỷ Thiên Kiếm cho Tô Mị rồi nói:

- Vũ khí của mọi người không đủ sắc bén, phải dùng kiếm của ta! 3 người các ngươi trợ giúp nàng!

- Tuân lệnh thiếu gia! Bọn thuộc hạ liều chết bảo vệ thiếu phu nhân!

- Giả Vấn huynh! Tên kia tu vi Võ Tôn Ngũ giai, chúng ta phải liên thủ mới đánh được!

- Hảo!

Sau khi phân phó kế hoạch, Lăng Huyền Phong xông lên đầu tiên.

- Chết đi! Song Long Xuất Hải!

Grao!!!!

Hai đầu kim long gào thét bắn thẳng về phía Địa Ngục Sâm La. Hắn hơi kinh ngạc một chút, một tên sâu kiến không ngờ cũng dám lao lên tấn công?

- Hừ! Trò mèo!

Hắn nhẹ nhàng dùng kiếm đánh tan hai đầu kim long. Lăng Huyền Phong cũng không trông mong rằng chúng có thể làm nên chuyện. Đang lúc Quỷ Thủ Sâm La chú ý tới Lăng Huyền Phong, một tiếng gió rít như độc xà lao đến.

- Con sâu cái kiến!

Keng!!

Hắn giơ kiếm đón đỡ, lập tức nhìn ra cái thứ vừa tập kích hắn, đó là một cây nhuyễn tiên màu đen kịt.

- Đánh lén bổn tọa? Nhìn đây!

Hắn giật song thủ kiếm về phía sau, Giả Vấn theo quán tính bị kéo theo, bất ngờ bị Quỷ Thủ Sâm La tung ra một quyền, vội vàng vận khí đón đỡ.

Rầm!!!!

Giả Vấn chỉ cảm thấy hai tay tê rần, trước ngực như có một chiếc búa tạ đánh vào, đau đớn không thể tả, bị một quyền chấn bay về phía sau, lùi khoảng chục bước mới giữ vững được cơ thể.

- Quả nhiên công lực của hắn tương đương Ngũ Giai Võ Tôn. Bản thân ta là Võ Tôn Tứ giai đỉnh gồng mình đón đỡ, vậy mà không tiếp được một quyền hời hợt của hắn.

Lăng Huyền Phong cũng không đứng yên, tiếp tục tấn công:

- Long Ảnh Tung Hoành!

Theo sau một chưởng là 5 quyền, 2 cước. Chiêu thức thành công đánh thẳng vào lưng Quỷ Thủ Sâm La, nhưng chỉ làm cho hắn khựng lại đôi chút.

- Kháo! Vậy mà không bị làm sao?

Quỷ Thủ Sâm La cười lạnh xoay người lại chém một phát, Lăng Huyền Phong cảm thấy một đạo sát khí khủng bố ập đến, vội vàng ngửa người ra sau né tránh. Nhát chém vừa rồi không trúng hắn, nhưng kình khí lại làm rách mất trang phục dạ hành, lộ ra Phi Ngư Phục màu trắng của hắn phía bên trong.

- Chết mẹ! May mắn mình còn có Phi Ngư Phục phía trong, hoàn hảo đỡ được một kiếm vừa rồi, nếu không chắc chắn bị thương!

Y phục dạ hành bị rách, Lăng Huyền Phong liền cởi ra, dù sao hành tung đã bại lộ, toàn lực chiến thôi...

Phía bên kia, Tô Mị cùng 3 Ảnh Vệ lần đầu tiên đối mặt với Độc Giác Quỷ. 4 người cảm thấy đối phương công lực không caoo, nhưng cường độ thân thể vô cùng cứng cáp, quả nhiên theo lời Lăng Huyền Phong nói, vũ khí của họ không tổn thương bọn chúng mảy may, phải cố gắng truyền đấu khí vào may ra mới xuyên qua da của chúng. Nhưng Độc Giác Quỷ không biết đau đớn là gì, dù ăn một kiếm trúng tim của Lý Mục nhưng không hề hấn, tay phải của nó nắm chặt lưỡi kiếm, tay còn lại dùng chùy đập mạnh tới.

- Đại ca coi chừng!

Keng!!

Trương Lâm cùng Trương Phương nhanh chóng dùng kiếm đỡ lấy, cả 2 sau đó đồng loạt chém vào người Độc Giác Quỷ, máu tươi tuôn chảy, nhưng tên quỷ vẫn hoạt động như không có gì xảy ra.

- Chết tiệt! Tên này sao không chết vậy?

Nhìn thấy cả 3 người đang bối rối, tên Độc Giác Quỷ cười dữ tợn, vung chùy đánh tới. Cả 3 Ảnh Vệ do không rút được kiếm ra, nên đành nhảy ra sau né tránh.

Vù!!!

Tiếng xé gió vang lên qua mang tai của Lý Mục. Đại chùy đánh vào một cái cây gần đó, khiến thân cây nát bấy. Lý Mục toát mồ hôi lạnh, may mắn mình né kịp, không thì thành một đống bầy nhầy rồi.

Đúng lúc này, Tô Mị từ đằng sau tiến tới, tay cầm Ỷ Thiên Kiếm chém ra.

Xoát!!!

Một kiếm đơn giản, không hề hoa lệ, nhưng vô cùng hiệu quả. Lưỡi kiếm sắc bén không gặp ngăn trở gì, trực tiếp chém đầu tên Độc Giác Quỷ. Xác của nó ngã xuống, co giật vài cái, sau đó biến thành một đoàn hắc vụ.

Leng keng!!

3 thanh kiếm của 3 Ảnh Vệ rơi xuống trên mặt đất. Cả 3 trợn mắt nhìn thanh kiếm trong tay Tô Mị. Ta kháo! Vừa rồi cả 3 người dùng sức chín trâu hai hổ mới có thể làm tên yêu quái kia bị chút thương thế nhỏ. Vậy mà thiếu phu nhân dùng kiếm của thiếu gia trực tiếp trảm thủ hắn? Bà mẹ nó quả nhiên thiếu gia toàn đồ chơi tốt a!

Tô Mị cũng kinh ngạc với độ sắc bén của Ỷ Thiên Kiếm, giơ nó lên trước mặt nhìn một lúc lâu. Một tên Độc Giác Quỷ lợi dụng thời cơ đánh lén.

- Thiếu phu nhân coi chừng sau lưng!

Tô Mị giật mình quay lại, thấy tên Độc Giác Quỷ đang cầm đại chùy bổ xuống, nàng vội giơ kiếm đón đỡ.

Keng!!!

Không một chút cản trở, Ỷ Thiên Kiếm liền chém đại chùy thành 2 mảnh!

Lợi dụng lúc tên quỷ đang ngẩn người nhìn vũ khí của mình bị chặt đứt, Tô Mị liền chém ngang một nhát. Kết quả cũng giống lần trước, lưỡi kiếm lướt qua, một thủ cấp bay lên, tên Độc Giác Quỷ ngã xuống bất động. 2 tên còn lại thấy đồng bạn mình bị giết dễ dàng đến như vậy cũng hoảng sợ, ý muốn thối lui. Tô Mị nào có để bọn chúng được như ý? Môi hồng khẽ mở, nàng cầm kiếm xông tới, đánh cho bọn chúng đến choáng váng. Độ sắc bén của Ỷ Thiên Kiếm là không cần bàn cãi, sau vài chiêu, chỉ còn Tô Mị đứng đó yêu thích nhìn Ỷ Thiên Kiếm, còn 2 tên Độc Giác Quỷ thì ngã xuống, biến thành hai làn khói đen.