- Còn nữa, một khi đã là truyền nhân của Cổ Mộ Phái, các ngươi sẽ không được mang họ tên cũ nữa, phải thay đổi.
- Thay đổi như thế nào hả thiếu gia?
- Nữ sẽ phải mang họ Long, nam thì mang họ Dương! Tiểu Tam, sau này ngươi sẽ mang họ Dương. Nhưng mà cái tên Dương Tam Nhi có vẻ... khụ khụ.... không tốt cho lắm.
Nhắc đến đây, Lăng Huyền Phong bật cười, cái tên Dương Tam Nhi sau này xướng ra chắc kẻ thù bị chọc cười chết chứ không phải bị chém chết mất.
Ngô Tam Nhi mặt đỏ như gấc, vội vàng nói:
- Thiếu gia! Ngày trước, trước khi vào Lăng Gia, tiểu nhân có một tên khác, do mẫu thân đặt, có lẽ sẽ hay hơn!
- Ồ? Tên là gì?
- Mẫu thân ngày trước đặt tên ta là... Ngô Quá! Nhưng sau đó toàn bị người khác đọc lái thành....Ngu Quá!
Ngô Tam Nhi sắc mặt ngày càng đỏ, rồi cắn răng nói tiếp:
- Nay nếu như đổi thành họ Dương, vậy thì tiểu nhân sẽ tên là... Dương Quá!
Phụt!!!!!!!!!!!!!!
Lăng tam thiếu đang uống trà, bỗng dưng phụt hết cả nước trà lên mặt Ngô Tam Nhi, vẻ mặt hắn vô cùng đặc sắc. Ta kháo! Sao lại trùng hợp đến vậy? Dương Quá? Mặt hàng này tính sau này muốn trở thành Quá Cụt trong truyền thuyết? Lăng Huyền Phong sắc mặt ngày càng cổ quái. Nghe có vẻ vô lý nhưng con mẹ nó lại vô cùng thuyết phục. Bất quá đại lục này hình như không có Quách Tĩnh, cũng chẳng có Quách Phù, vậy Dương Quá này chắc không bị chặt mất 1 tay.
- Khụ Khụ! Được rồi, sau này ngươi sẽ lấy tên là Dương Quá. Còn Thần nhi, sau này ngươi sẽ tên là Tiểu Long Nữ!
- Vâng, thiếu gia!
Cứ như vậy, Thần Điêu Hiệp Lữ phiên bản dị giới đã được sinh ra, à mà hình như không có thần điêu? Không sao, sau này bắt một con là được - Lăng Huyền Phong nghĩ.
Ngô Tam Nhi cùng Lăng Thần rời đi, Lăng Huyền Phong quyết định sử dụng vé quay thưởng kỳ ngộ.
- Đinh! Xác định sử dụng vé quay thưởng kỳ ngộ?
- Xác nhận!
- Sử dụng thành công! Hãy chờ!
Hệ thống dứt lời, bảng kỳ ngộ quen thuộc hiện ra, vẫn là quầng sáng ấy, chạy đi qua lại giữa các phần thưởng kỳ ngộ. Lăng Huyền Phong bỗng chú ý tới một vị trí có viền màu hoàng kim rực rỡ. Khi nhìn thấy những dòng chữ trên đó, bỗng nhiên tim hắn đập thình thình...
Bí tịch kiếm pháp: Độc Cô Cửu Kiếm - 1 chiêu tùy chọn
Độc Cô Cửu Kiếm! Lần này nó được đưa hẳn lên bảng kỳ ngộ? Ta kháo! Quầng sáng thân yêu, mau dừng lại ở đó, ta cầu xin ngươi đó!
Mặc cho lời cầu xin của hắn, quầng sáng không dừng lại ở bí tịch Độc Cô Cửu Kiếm, mà vẫn tiếp tục chạy. Ủ rũ cúi đầu, hắn chỉ biết đổ tại do ăn ở mà thôi.
Tích tích tích!!!
- Lượt quay kết thúc! Chúc mừng chú em nhận được phần thưởng: nhân đôi vật phẩm kỳ ngộ! Hiện tại sẽ bắt đầu quay lại lần 2!
Phấn chấn tinh thần, Lăng Huyền Phong cảm thấy cũng không tệ, cho dù không quay trúng Độc Cô Cửu Kiếm, cho dù kỳ ngộ nào khác thì hắn cũng có lời.
Trong sự chờ đợi của hắn, quầng sáng quay thưởng bắt đầu chạy chậm dần, chậm dần, khoảng 10 giây sau, nó đã dừng lại. Nhìn vào nơi nó dừng lại, Lăng Huyền Phong trố mắt ra nhìn...
- Ta kháo!!!!!!!!!!!!!!!!
-----------------------------------------------
3 ngày sau...
- Thiếu gia! Gia chủ muốn gặp người! - Ngô Tam... à không... Dương Quá đứng ở ngoài cửa báo.
- Ngô... Chuyện gì mà mới buổi sáng đã kêu ta qua vậy?
- Hồi thiếu gia, nghe gia chủ nói là hôm nay mở ra trọng địa của gia tộc, thiếu gia ngài nhanh chóng tới hậu sơn a!
- Di! Hôm nay rồi sao? Vậy mà ta cứ tưởng phải đợi thêm vài hôm? Đợi ta chút!
Thay đổi y phục, vội vàng vớ lấy một vài miếng điểm tâm sáng, hắn nhanh chóng chạy tới hậu sơn. Tới nơi, hắn thấy đã có rất nhiều người đang chờ, bao gồm đại bá, phụ thân và gia gia hắn.
Lăng Phiêu nhìn thấy Lăng Huyền Phong tới liền nhíu mày:
- Nhi tử! Mau lên, trọng địa gia tộc sắp mở ra rồi. Sao ngươi tới muộn vậy? Ta nhớ là đã cho hạ nhân báo cho ngươi cách đây 2 hôm rồi mà?
- Ách! Phụ thân, ta quên mất. - Lăng Huyền Phong lè lưỡi. Xác thực hôm đó có hạ nhân báo cho hắn biết, nhưng mà lúc đấy hắn vẫn còn đang ngái ngủ, đầu chưa kịp nảy số nên không để ý. Có một điều làm hắn cảm thấy lạ, chính là từ khi tới dị giới này hắn ngủ rất nhiều, hỏi hệ thống thì hắn nhận được câu trả lời: ngủ nhiều thì ngủ nhiều, kêu ca cái rắm!
Thấy mọi người đã đến đông đủ, Lăng Bạo liền nói:
- Các đệ tử, hôm nay chính là ngày trọng địa gia tộc mở ra hàng năm, tất cả các đệ tử dưới 17 tuổi mới được đi vào. Ở bên trong, sẽ có một lần khảo nghiệm. Khảo nghiệm này, cả đời một người chỉ có thể được làm 1 lần, không có lần thứ 2, hãy nắm bắt cho tốt cơ hội này!
Tất cả mọi người xôn xao. Chỉ có đúng 1 lần trong đời? Như vậy có nghĩa là ngoài những người có mặt ở đây ra, những người không được tới đây, đều đã thất bại? Hít vào một ngụm khí lạnh. Khảo nghiệm khó đến như vậy sao? Vì sao chưa có một ai hoàn thành?
- Phụ thân, phía bên trong, nó có cái gì? - Lăng Huyền Phong hỏi
- Cũng không có cái gì phức tạp. Bên trong có một người, người đó sẽ yêu cầu con chọn ra 3 thứ và sẽ hỏi con vì sao chọn 3 thứ đó. Nếu trả lời đúng ý của hắn, con sẽ nhận được truyền thừa. Trả lời sai, như vậy con sẽ bị truyền tống ra ngoài, cũng có nghĩa là cơ hội của con đã hết.
Lăng Huyền Phong cảm thấy mơ hồ, có nhiều thứ bên trong đó để chọn sao?
- Phụ thân, cụ thể là bên trong đó có bao nhiêu vật để con tìm?
- Không có nhiều, chỉ có 10! - Lăng Phiêu từ tốn trả lời.
Chỉ có 10 vật phẩm, mà phải chọn ra 3, hơn nữa phải chọn đúng. Thật vô lý, cho dù tính xác xuất ra cũng phải có người chọn đúng chứ? Xem ra chuyện này không hề đơn giản.
- Tất cả đệ tử chú ý! Trọng địa đã mở, nhanh chóng bước vào! - Lăng Bạo lớn tiếng nói.
Tách! Tách! Tách! Tách!
Trên vách núi, bỗng nhiên có từng đạo vết nứt mở ra, sau đó những vết nứt nhanh chóng liên kết với nhau, qua một vài hơi thở liền tạo thành một cánh cửa.
Ầm!!!!!
Chậm rãi, cánh cửa đá được mở ra. Thấy vậy, Lăng Huyền Phong, cùng với tất cả các đệ tử được chọn nhanh chóng chạy vào trong trọng địa.