Chương 9: Ăn Nho Cả Chùm.
Khi xác nhận Tứ Dực Biên Bức đã chết, Phàm Long nhất thời thở phào, hắn chạy vọt lên bờ, mặc kệ thân hình không một mảnh vải che thân xông vào bên trong hang động, lúc này Tiểu Linh mới khôi phục trở lại, nàng cũng nhanh chóng vọt vào trong.
Nhìn cái thân ảnh tiều tịu đang ngã sấp xuống dưới đất, Phàm Long nhất thời nhảy dựng lên, “ Mục tiêu nhiệm vụ à! Đừng có chết! ngươi mà chết ta cũng toi !” Phàm Long quýnh lên.
Ngay lập tức hắn lấy ra một cái bình ngọc màu đỏ bên trong chứa Hồi Huyết Đan cực phẩm.
Hắn ôm lấy thân thể mềm mại xông xương, làn da mịn màng như bông, nhưng hắn lúc này không có tâm trạng cảm nhận mỹ nữ. hắn liền mở miệng nàng ra cho đan dược vào.
Hồi Huyết Đan cực phẩm đỏ thẫm linh lực tràn trề mang khí tức sinh cơ, đan dược vừa vào miệng liền hòa tan, từng dòng linh lực cường đại lan tỏa khắp thân thể Trần Minh Nguyệt, hai vết thương cực đại trên ngực và đùi cũng dần khép lại. sinh cơ trên thân thể Trần Minh Nguyệt dần phục hồi.
Lúc này Trần Linh Nhi cũng đã chạy vào, khi nhìn thấy một người đàn ông xa lạ trần truồng đang ôm lấy tỷ tỷ mình, hơn nữa còn đang hôn mê. Lòng Linh Nhi giật thoát lên.
“ Ngươi! Ngươi là ai! Mau thả tỷ ra ra!” nàng gầm lên, không biết từ trong lúc nào tay nàng đã xuất hiện một thanh kiếm.
“ im lặng! tỷ ngươi đang bị thương!” Phàm Long gầm nhẹ.
“ Dâm Tặc! ngươi mau thả tỷ ra ra!” nàng không có lui mà còn tiếng tới.
“ khụ!” lúc này hắn mới cảm nhận được tình hình thực tế, liền đỏ mặt xấu hổ không biết nói gì!.
“ ex! Ta ! ta!” Phàm Long ngượng ngùng định giải thích thì trong ngực hắn mỹ nhân đã tỉnh dậy.
“ Tỷ!” Trần Linh Nhi thấy thế liền reo hò lên.
Trần Minh Nguyệt ánh mắt mông lung nhìn xung quanh, ký ức nàng có lại trong đầu trước khi bất tỉnh đó chính là một mũi tên xuyên thẳng hốc mắt Tứ Dực Biên Bức, còn lại thì nàng không nhớ gì nữa cả.
“ Ta chưa chết!” Trần Minh Nguyệt cảm thán.
“ Dâm tặc ! thả tỷ ta ra!” Tiểu mỹ nữ lớn tiếng.
Nhất thời Trần Minh Nguyệt mới tỉnh hồn lại, nàng cảm nhận được có ai đó đang ôm nàng. Nàng mở đôi mắt to tròn ngước nhìn người đó.
Nhất thời đập vào mắt nàng là một khuôn mặt của một thiếu niên, không có phong hoa tuyệt đại nam tử, cũng không phải một người có khí khái cường giả.
Chỉ là một tiểu tử vừa mới tu đạo, thậm chí tu vi chỉ mới luyện khí tầng ba. Dường như nàng không thể tin vào nhân sinh nữa rồi. nàng là một cái tu sĩ luyện khí đại viên mãn, nhưng lại được một tên tiểu tử cứu. hơn nữa cái móng heo của hắn đang ôm lấy này.
Nàng lạnh giọng ánh mắt tràn đầy sát khí
“ Mau bỏ cái móng heo của ngươi ra!”
“ Ặc!” Phàm Long nhất thời buông nàng ra, nhất thời trên người hắn không có chút gì che chắn để lột rõ nguyên hình, tiểu huynh đệ giống như thức tỉnh sau cơn ngủ lê, giương người chào hỏi.
“ A! Dâm Tặc!” cả hai mỹ nữ cùng thét lên chói tai, hai mắt nhắm nghiền.
Phàm Long xấu hổ không nói nên lời.
“ Á hai vị mỹ nữ có cái gì cho ta che thân được không ? ta vô tình lạc xuống đây, quần áo ta để trên bờ hết rồi!” Phàm Long ngượng ngùng.
Trần Minh Nguyệt tức giận, nhưng mặt lại đỏ lên tới mang tai, từ không gian trữ vật lấy ra một tấm áo choàng màu đen, quăng cho hắn.
Nhất thời mui hương từ trên áo choàng phát ra, Phàm Long có thể cảm nhận được mùi hương trên người Trần Minh Nguyệt.
Hắn xấu hổ, dùng áo choàng rộng thùng thình che lấy thân thể của mình. Nhất thời cả hang động rơi vào trầm lặng.
Trần Minh Nguyệt kiểm tra thương thế, nhất thời nàng ngỡ ra vì thương thề của nàng đã khôi phục hoàn toàn, nếu không phải trên người con vết rách máu tươi loang lỗ thì nàng hẳn là sẽ không tin mình vừa mới bị thương.
“ Ngươi chữa thương cho ta!” Trần Minh Nguyệt lạnh lùng nhìn Phàm Long.
“ ách! Đúng! Ta cho nàng dùng cái này!” nói xong hắn giơ bình đan dược trong tay.
“ Hồi Huyết Đan ?” nàng nhíu mày hỏi.
“ Đúng!” Phàm Long thật thà.
Hồi Huyết Đan nàng biết, đó là đan dược chữa thương cũng không hiếm có, tuy đắt hơn so với Liệu Thương Đan một chút, nhưng hiệu quả cũng tương tự nhau. Thương thế nàng ra sao, nàng cũng hiểu rõ, phục dụng Hồi Huyết Đan không có khả năng phục hồi hoàn toàn trong thời gian ngắn.
Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của mỹ nữ Phàm Long cũng thật thà đổ một viên thuốc ra bên ngoài, nhất thời linh lực tỏa ra. Một viên đan dược màu đỏ thắm linh quanh nhàn nhạt dược hương mê người lan tỏa khắp hang đá.
“ Là Hồi Huyết Đan thương phẩm! không thượng phẩm không có khả năng đạt được trình độ như thế!”
“ Là cực phẩm!” Phàm Long trả lời một cách thong dong, không cho nó là gì cả.
Hai từ cực phẩm vừa tuông ra, âm thanh trở nên yên ắng lạ thường.
“ Là là cực phẩm Hồi Huyết Đan!”Trần Minh Nguyệt không tin vào tai mình hỏi lại.
“ Đúng! Có chuyện gì sao ?” Phàm Long ngơ ngác. Hắn cảm nhận được mình vừa làm gì đó sai trái.
Trần Minh Nguyệt bình tĩnh trở lại, cả người cúi gập xuống vái tạ
“ Cám ơn công tử cả ra tay cứu trợ! Ta Trần Minh Nguyệt chân thành cảm tạ!”
Người không biết sẽ không hiểu đan dược cực phẩm quý giá đến mức nào, nàng là nhi nữ của Trần gia thế lực tứ cấp, kiến thức nàng biết được hơn xa người thường rất nhiều.
Đan dược chia làm nhiều cấp từ một cho tới chín. Mỗi cấp đan dược tùy vào mức độ dung nhập dược liệu mà lại được chia làm 4 loại khác nhau. Thông thường đan dược luyện ra được năm phần dược liệu sẽ được xếp vào hạ phẩm, sáu phần là trung phẩm, bảy phần là thượng phẩm. còn về phần cực phẩm là 10 phần dược liệu. từ cổ chí kim chỉ có những siêu cấp luyện dược sư thời thượng cổ mới có khả năng luyện ra đan dược cực phẩm 10 phần dược liệu mà thôi.
Cho đến nay đan dược cực phẩm đã thất truyền, từ lâu đã không còn xuất hiện nửa rồi. vậy mà chàng thiếu niên kia lại cho nàng ăn một khỏa cực phẩm Hồi Huyết Đan.
Phàm Long cũng không biết chuyện gì xảy ra chỉ ù ù cạc cạc nhận lời cám ơn của mỹ nữ.
Tiểu Linh vẫn có ác cảm với Phàm Long vì cái tên dâm tặc kia dám ôm tỷ của nàng, hơn nữa cái vật dưới áo choàng kia không ngừng nhô cao lên làm nàng đỏ mặt tới mang tai.
“ Không biết công tử tên gì để sau này tỷ muội bọn ta có cơ hội báo đáp” Trần Minh Nguyệt trịnh trọng nói.
“ Ta tên Phàm Long! Chuyện báo đáp thì khỏi đi! Ta cũng thu hoạch không ít thứ!” hắn nhìn về mấy viên đá kết tinh trên bệ đá.
“ Long Tinh!” Trần Minh Minh cũng nói, đó cũng chính là mục tiêu lần này của các nàng.
Phàm Long không để ý tới biểu hiện của Trần Minh Nguyệt, hắn bước tới bệ đá, bên trên có 6 viên tinh thạch tất cả, mỗi một viên đều to như quả trứng gà sáng bóng tinh khiết.
Hắn chộp lấy 3 viên bên trên đồng thời ném cho Trần Minh Nguyệt.
“ Chúng ta chia đều! “ Hắn cười khà khà.
Trần Minh Nguyệt nhất thời không biết nói gì, nàng không tin được là vị thiếu niên kia lại chia cho nàng. Quả thật nếu hắn lấy hết nàng cũng sẽ không nói gì, ai bảo người kia không tiếc cực phẩm đan dược mà cứu chữa nàng. Một viên cực phẩm dược có giá trị kinh người, mấy viên Long Tinh thì làm sao chứ không bằng một mảnh đan dược trong đó.
“ Tạ ơn công tử!” nàng vẫn vô cùng thành kính.
Bất ngờ từ trong bệ đá phát một chùm vụ hương màu hồng phấn, nhất thời bao trùm khắp gian nhà đá.
“ Đinh! Phát hiện Dâm Long Hương” m thanh hệ thống vang lên.
Dâm Long Hương chính là khí dâm do Long tộc phát ra, bất kỳ ai hít phải đều bị động dục, không cách nào không chế.
Nhất thời Phàm Long cảm giác hỏng bét, phía dưới cái tiểu huynh đệ không ngừng căng cứng, phần đầu đỏ thẫm gân guốc hiện lên.
Mà bên kia hai cái mỹ nhân lúc này thần trí cũng có dấu hiệu mất đi, cả hai nàng run lên má ửng đỏ, ánh mắt tràn đầy dục vọng nhìn chằm chằm Phàm Long.
“ Tỷ! muội nóng! Muội ! Ah!” Tiểu Linh rên khẽ một tiếng đôi bàn tay nhỏ nhắn nhịn không được mà mò xuống hạ thân.
Bên kia Trần Minh Nguyệt tình cảnh cũng không kém gì hơn, miệng nhỏ phát ra những âm thanh hừ hừ, y phục rách rưới vì chiến đấu cũng bị nàng xé toạc ra, thân trên chỉ còn một chiếc yếm màu trắng che phủ cặp ngực đồ sộ của nàng.
Phía dưới là một cái nội khố cũng màu trắng tinh khiết, chiếc nội khố ôm sát lấy bờ mông căng tròn, mu đất thần bí vung cao ẩn hiện dưới lớp vải trắng tinh.
Cặp đùi thon mỹ miều khiến cho bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy cũng phải thèm thuồng, muốn ôm vào xoa nắn mấy cái.
“ Công Tử! cứu ta! Ta muốn!” Trần Minh Nguyệt rên lên, dâm dục đã khiến nàng không kìm chế được gì cả, đôi má ửng hồng, đôi môi đỏ rực không mấp máy.
Lúc này Phàm Long toàn thân căng cứng, tiểu huynh đệ không ngừng gào thét đòi chiến, nhưng tâm trí hắn vẫn còn một chút tỉnh táo, hắn ôm lấy thân thể gần như trần như nhộng của Trần Minh Nguyệt nói.
“ Minh Nguyệt cô nương! Chuyện này! Chuyện này!” hắn ấp úng.
“ Công Tử ta muốn! lấy thân báo đáp là chuyện nên làm mà! Công tử ta sẽ không trách công tử! Công tử thiếp muốn! thiếp muốn!” Trần Minh Nguyệt quyến rũ đến tận xương, thể chất mị cốt của nàng trong giây phút này được phát huy đến cực hạn. thân thể nàng phát ra mùi hương mê người cực kỳ kích thích.
Không để cho Phàm Long chạy trốn, nàng liền ôm lấy hắn, vật ngửa hắn ra, đôi môi đỏ thắm há ra ngậm lấy tiểu huynh đệ đang cương cứng đến cực hạn.
Một cảm giác thư sướng truyền khắp thân thể, chiếc lưỡi thon dài của Trần Minh Nguyệt đã quấn lấy dương vật to đùng, nàng mút thật sau đến tận gốc, đặc biệt đầu lưỡi không ngừng mút lấy phần đầu đỏ tím.