Chương 30: Huyết Độc Tà Ác
Trên không trung Định Tường Thành Thiên Hỏa Chân Quân cùng Hỏa Ưng Chân Quân đang không ngừng đấu pháp, nhìn sơ qua Hỏa Ưng Chân Quân đang chiến lấy thế thượng phong hỏa quang tràn ngập không trung Định Tường Thành.
Nhưng mấy lão quái Nguyên Anh đang quan sát từ xa trận chiến thì không ngừng lắc đầu than cho Hỏa Ưng Chân Quân.
Tuy cả hai đều là Nguyên Anh Hậu Kỳ thế nhưng Thiên Hỏa Chân Quân chơi lửa từ nhỏ, trong tu sĩ đồng cấp không ai chơi lửa bằng Thiên Hỏa Chân Quân, Hỏa Ưng Chân Quân không khác gì mùa rìu qua mắt thợ.
Chiến Kỳ trên không trung phấp phới hóa thành những đại điểu hỏa diễm cực kỳ khủng bố không ngừng lao nhanh tấn công Thiên Hỏa Chân Quân.
“ Thiên Hỏa lão Nhi! Hôm ta cho ngươi biết mùi lợi hại của Hỏa Ưng ta!” Hắn gầm nhẹ, thanh âm trào phúng giống như người chiến thắng là hắn vậy.
Chỉ thấy trong tay Thiên Hỏa Chân Quân chắp lại trước bộ dáng uy nghiêm có mấy phần giống Phật. tay phải điểm Liên Hoa Chỉ một đóa hoa bay ra từ trong đó
Thiên Hỏa Chân Quan khẻ quát “ Phật Nộ Liên Hoa!”
Đóa hoa sen bằng lửa không ngừng xoa tròn hóa thành một đạo lưu quang xuyên qua tầng tầng lớp hỏa ưng trên không trung.
“ Ầm!” tiếng nổ cực lớn, biển lửa trên không trung càng mãnh liệt, không khác gì tận thế.
“ Oach!” Hỏa Ưng thét từng tiếng hét thảm rồi cùng hòa tan vào trong biển lửa.
Mà Hòa Ưng Chân Quân cũng nhổ ra một ngụm máu tươi ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Thiên Hỏa.
“ Tốt! tốt! Thiên Hỏa Chân Quân! Ta ghi hận ngươi!” nói đoạn Hòa Ưng Chân Quân cấp tốc phi độn, chỉ trong một cái chớp mắt, thế nhưng hắn đã biến mất không thấy tăm hơi đâu cả.
Bên dưới tu sĩ không ngừng tung hô Thành chủ vạn tuế! Cung hô Thiên Hỏa Chân Quân.
Nhưng lúc Hỏa Ưng Chân Quân rời đi không một ai để ý tới lão đã phóng ra một tia linh lực mỏng manh yếu ớt đến một cái tu sĩ kết đan phía dưới. mà người trúng phải cũng không hề hay biết gì.
Diễm Hồng nàng nhìn chằm chằm Thiên Hỏa Chân Quân, thế nhưng ánh mắt đó không phải ánh mắt quan tâm cha con, mà là ánh mắt thù hận. nàng khẽ hừ một tiếng rồi rời đi, ngay cả Tử Tinh Linh Ngọc nàng cũng chẳng cần đến nửa. vì nàng biết rằng thứ đó sẽ bị tên kia cướp đi.
Hỏa Quang lóe lên rồi biến mất để lại tiếng tung hô của tu sĩ cấp thấp.
…
Trận chiến đấu vừa rồi chỉ diễn ra trong chớp mắt ,nhưng đọng lại trong lòng một tu sĩ là vô cùng lớn lao, bọn hộ thu hoạch trong trận chiến đấu này rất là nhiều, trong đó có cả Phàm Long.
Linh Khí hỏa hệ tràn lan trong không khí, thậm chí bên trong thành nhiệt độ cũng tăng lên vài phần, và đây cũng là thời cơ tốt để Tam Giới Tháp hấp thụ Hỏa Linh Khí sửa chữa tòa tháp được một chút.
Trần Linh Nhi được Phàm Long ôm rời đi xa một đoạn, hắn mới giải thích cho nàng nghe chuyện Diễm Hồng tiên tử sử dụng mị thuật đối với hắn! chính vì lẽ có hắn mới bị tâm thần điên đảo!.
Ban đầu Trần Linh Nhi cũng có chút không tin, nhưng sau một hồi giải thích tỉ mỉ nàng mới tin và tạm tha cho hắn, thế nhưng hông của hắn đã xanh tím thành một đoàn rồi.
Cả hai không có về phòng trọ mà đến nhà Hà Nguyệt Vận, theo như Hà Nguyệt Vận nói cho hắn biết, nàng không phải làm việc cho Vạn Linh Các mà mà mẹ nàng làm, nhưng vì hai tháng trước, mẹ nàng bị bạo bệnh, thân thể suy yếu không thể đi làm, nên nàng mới đi thay.
Nàng đi làm chủ yếu là mua đan dược giúp mẹ nàng chữa thương, nhưng cả tháng nay nàng không thu được một viên linh thạch nào cả. mà bệnh tình của mẹ lại càng nghiêm trọng.
Trần Linh Nhi nghe thế mắt cũng ươn ướt muốn Phàm Long đến nhà Hà Nguyệt Vận giúp mẹ nàng.
Tại một khu ổ chuột thành Tây, đây là nơi sinh sống của phàm nhân, linh khí nghèo nàn thậm chí ngay cả tu sĩ cấp thấp cũng không có một người có mặt tại đây.
Tại trong một căn nhà rách nát, bên trong truyền ra nhưng hơi thở suy yếu của người bệnh, đó là nhà của Hà Nguyệt Vận.
“ Mẹ! con đã về!” Hà Nguyệt Vận như một con chim bé nhỏ lao vào trong nhà.
Căn nhà cực kỳ rách nát và tồi tàn, dường như đã lâu lắm rồi không được ai tu sửa. mái che đã rách nát lộ ra những thanh gỗ mục đen sì. Thế nhưng bên trong nhà thập phần sạch sẽ.
Bên trong căn nhà bày trí cực kỳ đơn sơ, chỉ có một chiếc bàn cùng hai chiếc ghế đã cũ nát. Vào gian trong chính là phòng của mẹ Hà Nguyệt Vận.
Căn phòng bao trùm một cỗ tịt mịt, trên người nằm một người phụ nữ bộ dáng cực kỳ hư nhược, chỉ thở những hơi thở suy yếu.
“ Long ca ca! cứu lấy mẹ em!” Hà Nguyệt Vận mắt đã đỏ lên.
Phàm Long có được truyền thừa Thần Dược Môn, vì thế chuyện chữa bệnh này hắn cũng có mấy phần nắm chắc.
Hắn cùng tay chạm nhẹ vào cồ tay mẹ Hà Nguyệt Vận mắt nhắm nghiềm bắt đầu dựa tên mạch tượng mà xem bệnh.
Mắt hắn híp thành một khe nhỏ, lộ ra bộ dáng suy tư.
“ Mẹ muội bị như thế này lâu chưa ?” Phàm Long hỏi.
“ lâu! Chừng một tháng! Hôm đó mẹ muội được thường chừng 10 linh thạch, nên mẹ rất mừng, nên về sớm mua rất nhiếu thức ăn ngon!” Hà Nguyệt Vận kể lại.
Phàm Long kéo tay áo mẹ Hà Nguyệt Vận lên để lộ một cánh tay ốm trơ xương, lòng bàn tay thô ráp do làm nhiều việc nặng.
Tại khủy tay có một điểm màu tím nhạt kéo dài đến tận ngực.
“ Thật là độc ác!” Phàm Long âm trầm nói.
Dựa theo Thần Dược Thành Điển, mẹ Hà Nguyệt Vận không phải bị bệnh mà trúng phải một loại Huyết độc, loại huyết độc này khi vào cơ thể sẽ chậm rãi hút lấy tinh hoa máu huyết, khiến cho chủ thể ngày càng khô cạn khí huyết mà chết.
Sau khi chết “Khô” theo đúng nghĩa đen, tại khu vực trái tim sẽ tạo thành một viên huyết đan, Viên Huyết Đan này tương đương với một viên Tụ Khí Đan có thể dùng để tu luyện.
Nhưng đây là pháp môn của ma tu, vì pháp môn này quá độc ác thế nên cái môn phái sáng tạo ra pháp môn kia đã bị tận diệt và ban lệnh nếu bất kỳ ai sử dụng thủ pháp này sẽ bị tru diệt hồn phi phách tán.
Nhưng hiện tại pháp môn tà ác này lại một lần nữa xuất hiện, lòng Phàm Long đã có một chút căm phẫn với tên tà tu độc ác này rồi.
Phàm Long lấy ra một viên Hồi Huyết Đan cực phẩm, hiện tại số đan dược này hắn chỉ còn có vài viên, thế nhưng hiệu quả của nó thì khỏi phải bàn.
Tạm thời phải lưu lại tính mạng cho mẹ Hà Nguyệt Vận trước còn về phần Huyết Độc cũng không phải là chuyện đơn giản, trước hết phải tìm ra tên hạ Huyết Độc, sau đó dựa trên Huyết Chủ trên thân thể hắn mà tìm ra phương pháp giải độc.
Đinh! Nhiệm Vụ phụ tuyến phát động.
Con đường tu tiên chính là nghịch thiên mà đi, nhưng ma tu lại thương thiên hại lý, tiêu diệt truyền thừa Huyết Sát Ma Môn lấy lại công đạo cho Phàm Nhân.
Mục Tiêu Nhiệm Vụ: Huyết Độc tà tác,cần phải tìm ra kẽ gây nên, nếu không ngày sẽ càng nhiều phàm nhân bị hay, nếu không giải quyết tốt thì luyện khí, trúc cơ, thậm chí là kết đan cũng bị liên lụy vào.
Nhiệm vụ hoàn thành: công pháp thần bí x1, danh hiệu Tu Sĩ Năm Tốt, 1000 điểm tích lũy, hệ thống thế lực mở ra.
m thanh hệ thống không ngừng vang lên nhắc nhở cho Phàm Long.
Ánh mắt của hắn không ngừng chớp động, quả thật không thể nào ngờ tới giúp một người lại kích hoạt một cái nhiệm vụ có phần thưởng lớn đến như thế.
Cái danh hiệu Tu Sĩ Năm Tốt thì thôi bỏ đi có cũng được không có cũng được nhưng 1000 điểm tích lũy cùng một cái công pháp thần bí đó chính là bạo phát.
Sau khi phục dụng Hồi Huyết Đan mẹ Hà Nguyệt Vận thần sắc đã có một chút tươi tỉnh, chừng 5 phút sau khí huyết phục hồi, nét mặt đã có một chút hồng hào, hai mắt lưu động có dấu hiệu sắp tỉnh.
“ Mẹ! Mẹ! mẹ!” Hà Nguyệt Vận khóc nức nở nhào vào lòng mẹ nàng đang nằm trên giường.
“ Vận Nhi! Con về rồi! hôm nay có vất vả lắm không con!” nàng suy yếu nói.
“ Mẹ! không vất vả! hôm nay con được Long ca ca giúp! Mẹ yên tâm Long ca ca sẽ chữa khỏi bệnh cho mẹ!” Hà Nguyệt Vận khóc thút thít nói.
“ ách!” lúc này nàng mới phát hiện trong nhà còn có người đang đứng, mặt thoáng có có chút đỏ lên vội vàng ngồi dậy.
“ A Di! Ngươi không cần phải như thế! Ngươi đã bị trúng độc! tạm thời cứ nghĩ ngôi một thoáng! Ta có chuyện muốn hỏi A di!” Phàm Long quan tâm nói.
“ Đa tạ tiên gia đã cứu giúp!” mẹ Hà Nguyệt Vận cúi đầu bái lạy một cái.
“ Mẹ! không nên làm như vậy!” mặt Hà Nguyệt Vận đỏ gay, không biết trong đầu nàng đang suy nghĩ cái gì”
“ A Di! Ta cũng tiện tay mà thôi! thế nhưng Độc trên người của A di không hề đơn giản!” Phàm Long sắc mặt trầm ngâm nói.
Nghe tới bản thân bị trúng độc, mà lại không hề đơn giản, ngay cả tiên gia cũng nói thế sắc mặt cả ba đều biến sắc.
“ Xú ca ca! ngươi có thể giúp cho mẹ Vận Muội Muội được không ? Muội ấy rất là đáng thương!” Trần Linh Nhi cầu xin.