Chương 22: Chương 22: Hoàng Kiều Chi

Chương 22: Hoàng Kiều Chi

Tuy Trần Minh Nguyệt biết giá trị cái lệnh bài trong tay, thế nhưng từ trước tới giờ nàng chỉ dùng nó để gặp mặt Hoàng Kiều Chi mà thôi.

Gian phòng lầu năm này được thiết kế trang nhã, nhưng không cầu kỳ, xa hoa nhưng màu mè, tạo cho người bước vào một cảm giác dễ chịu. quanh quanh căn phòng được trồng khá nhiều các loại kỳ hoa dị thảo hương thơm tỏa ra ngây ngất.

Trần Minh Nguyệt có thể nhìn thấy một bụi hoa cúc lớn này trắng được đặt cách đó không xa, nếu như nàng nhìn không nhầm là Thiến Xá Mị Cúc, một loại linh hoa cấp 5 cực kỳ hy hữu hiếm có, loại linh hoa này không có tác dụng luyện chế đan dược, thế nhưng nó lại giúp ngưng thần tĩnh khí chống lại tâm ma.

Điều đó cũng đủ chứng tỏ thực lực Vạn Linh Các mạnh mẽ đến như thế nào, mức độ giàu có xa hoa thì khỏi phải bàn.

Trần Minh Nguyệt còn từng nghe Hoàng Kiều Chi bên trong mỗi một chi nhánh Vạn Linh Các đều có một cao thủ cấp bậc Chân Quân thủ hộ, phối hợp với trận pháp thì cho dù là 4 5 tu sĩ đồng cấp dùng nhau công phá Vạn Linh Các đều không thể làm được gì.

“ Minh Nguyệt muội muội trở lại rồi à! ”từ sâu bên trong truyền một âm thanh nữ tính dịu dàng rất dễ nghe.

Ngồi sâu bên trong lâu các, đó chính là Hoàng Kiều Chi nàng mặc trên thân một pháp bào rộng thùng thình, thế nhưng vẫn không thể nào che đi thân hình mỹ miều của nàng được. mái tóc nàng đen nhánh buôn xuống hai bờ vai, tôn lên làn da trắng mịn màng không một chút tì vết.

“ Kiều Chi tỷ?” Trần Minh Nguyệt cũng lên tiếng.

“ Muội vào đi! Hôm qua ta mới nhận được một ít linh trà! Xem ra muội thật là có số hưởng!” Hoàng Kiều Chi từ tốn nói.

Nói đoạn Hoàng Kiều Chi cũng đứng lên để, đạo bào thùng thình lay động, không một chút báo trước hoàn toàn rơi xuống sàn để lộ ra thân hình bốc lửa bên trong.

Cặp mông căng tròn đầy sức quyến rủ hiện ra trước mặt Trần Minh Nguyệt, mà trên cặp gò bồng kia lại tô thêm một điểm nhấn là một một nốt ruồi son hình cánh hoa mai. Cho dù chỉ nhìn từ phía sau, cũng đủ biết Hoàng Kiều Chi quyến rũ đến mức nào.

Dường như Trần Minh Nguyệt cũng đã khá quen với tràn cảnh này rồi, nàng cũng không ngần ngại lột bỏ áo choàng cùng nón rộng vành, phục lại nguyên của bộ dạng.

“ Kiều Chi tỷ?” ngỡ có ai vào đây thì sao! Lúc đó không phải mất mặt!” nàng nhỏ giọng.

“ ha ha ha!” Hoàng Kiều Chi vũ mị. “ cho bọn họ 10 cái lá gan cũng không ai dám lên!”

“ Oh! Minh Nguyệt muội muội! đột phá trúc cơ!” Hoàng Kiều Chi có chút ngạc nhiên.

Trúc cơ là một bình cảnh khó có thể vượt qua nếu không có đầy đủ cảm ngộ thiên đạo, cảm ngộ đại đạo. cho dù là có thiên phú tu luyện, có đủ tài nguyên mà không cảm nhận được một tia thiên đạo thì cũng không thể đột phá trúc cơ, cả đời phải dừng lại ở luyện khí kỳ.

“ Oh! Không đúng! Muội muội!” Hoàng Kiều Chi thất thanh.

nàng cùng Trần Minh Nguyệt có thể chất giống nhau, đều là Mị linh thân thể. Thế nên hai người mới hợp ý như vậy. vì cùng là mị linh cũng hiểu được nỗi khổ từ mị linh thân thể mang lại.

nói cách khác thì chỉ là lô đỉnh cho người khác mà thôi. cũng chỉ vì nguyên nhân đó mà từ nhỏ nàng đã được phụ thân nàng an bài đến nơi khỉ kho cò gáy Việt Quốc này, để tránh mấy lão quái trong tộc đánh chủ ý tới nàng.

Vì thế khi Trần Minh Nguyệt bị thất thân nàng liền nhìn ra.

“ không đúng! Mị Linh thân thể một khi thất thân tu vi sẽ bị giảm thậm chí là hoàn toàn biến mất! không thể nào!” Hoàng Kiều Chi kinh ngạc đến tột cùng.

Mị Linh Thân thể là một loại thể chất ngàn năm có một không dễ gì tìm hiểu được diệu dụng của nó. Chính vì đó có rất nhiều người nhầm lẫn giữa mị linh và mị cốt. ngay cả người trong gia tộc Trần Minh Nguyệt cũng cho là nàng có thể chất mị cốt mà thôi.

Mị cốt là thể chất đặc thù trời sinh là lô đỉnh cao cấp nhất. có diệu dụng vô cùng thúc đẩy nhanh tốc độ tu luyện, hơn nữa còn không có sinh biến về sau. Thế nhưng phải đạt đến trúc cơ thì mị cốt thân thể mới hoàn toàn trưởng thành phát huy toàn bộ thể chất.

Còn mị linh thể chất thì khác, được xếp vào loại thiên linh căn có tốc độ tu luyện nghịch thiên, cho dù không tu luyện, tu vi cũng tự động tăng lên.

Nhưng nó lại có một tác hại chết người, đó chính là lần đầu tiên giao hợp toàn bộ tu vi sẽ chuyển sang kẻ song tu. Thậm chí còn có thể mất đi tính mạng.

Ngự Thú cung cũng nhìn ra điểm đó, nên mới không ngại mặt mũi đại tông môn kết thông gia với Trần gia một gia tộc tu chân cấp 4 rẻ mạt.

Mà Trần Minh Nguyệt cũng không phải để cho thiếu cung chủ Ngự Thú cung hưởng dụng mà cho lão tổ ngự Thú Cung trong lúc đột phá Nguyên Anh Hậu Kỳ. dùng trần Minh Nguyệt làm lô đỉnh đột phá bình cảnh.

Trần Gia không biết, Trần Minh Nguyệt không biết, nhưng Hoàng Kiều Chi lại biết, vì nàng cũng có loại thể chất chết tiệt đó.

ấy vậy mà lúc này Trần Minh Nguyệt bị thất thân, không những không bị mất sạch tu vi mà tu vi còn đột phá lên đến trúc cơ.

nhưng Hoàng Kiều Chi không hề biết rằng mọi suy đoán của nàng đều sau hoàn toàn, Trần Minh Nguyệt không chỉ đơn giản là Mị Linh thể, mà Thiên Sinh Mị Linh thể, thể chất còn cao cấp hơn cả Mị Linh thể. Chính vì lẽ đó mà khi ban đầu song tu với Phàm Long nàng không hề bị xói mòn tu vi. Đồng thời khi tu luyện Long Phương Hợp Hoan công tốc độ tu luyện của nàng càng nhanh hơn.

“ Kiều Chi tỷ! có chuyện gì sao ?” Trần Minh Nguyệt không hiểu tại sao Hoàng Kiều Chi lại thất thần như thế.

“ Muội đã có đạo lữ!” Hoàng Kiều Chi cũng không có mặc quần nàng lướt tới trước mặt Trần Minh Nguyệt nắm chặt tay hỏi có chút gấp.

Trần Minh Nguyệt mặt đỏ lên đối diện với một tuyệt thế mỹ nhân, nhưng không một mảnh vải che thân cũng khiến nàng ngượng ngùng.

Một ngực sữa to tròn, không ngừng lắc lư theo từng nhịp thở gấp, Hoàng Kiều Chi đã rất nóng vội, nếu như Trần Minh Nguyệt đã song tu mà không có chuyện gì, như thế hẳn là có bí pháp, nàng nhất quyết phải tìm ra, nàng muốn được tự do, muốn đi ra ngoài, chứ không muốn làm một cái bình hoa giam trong phòng.

Trần Minh Nguyệt đỏ mặt e thẹn gật đầu.

“ Hắn là ai, ở đâu, tu vi như thế nào?” Hoàng Kiều Chi gấp gáp.

“ Kiều Chi tỷ có nên mặc quần áo trước không!”

“ ách!” Hoàng Kiều Chi chợt nhận ra mình hơi thất thố, liền lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một bộ pháp bào màu vàng nhạt mặc vào.

Phải nói người đẹp vì lụa, Hoàng Kiều Chi sau khi mặc xiêm y vào nàng không khác gì một tiên nữ giáng trần chí chất giống như một vị tiên nhân không ăn khói lửa nhân gian.

Hoàng Kiều Chi lúc này cũng đã bình tỉnh hơn rất nhiều, nàng lấy ra từ trong túi trữ vật một cái hộp ngọc cùng một số vật dụng uống trà ra tiếp đãi Trần Minh Nguyệt.

Bên trong hộp ngọc chỉ có vỏn vẹn ba chiếc lá trà nhỏ bằng đầu ngón tay, linh khí tỏa ra nhàn nhạt, người trong nghề sẽ nhận ra ngay đây là Mộc Linh Thanh Tâm Trà, mỗi một lá trà có giá trị hơn 1 vạn linh thạch trung phẩm, nhưng không phải có tiền là có thể mua được.

Nhìn thấy Hoàng Kiều Chi mang vật quý giá ra, Trần Minh Nguyệt cũng rất là bất ngờ, thế nhưng Hoàng Kiều Chi lấy tư thái khăng khăng, nàng cũng đành hưởng lợi.

Trần Minh Nguyệt bắt đầu kể tao ngộ của mình và Linh Nhi cho Hoàng Kiều Chi, ngay cả đoạn Phàm Long cứu lấy nàng trong hang động nàng cũng kể tỉ mỉ cho Hoàng Kiều Chi nghe. Thế nhưng chuyện Long Phương Hợp Hoan Công cùng những thứ khác về Phàm Long nàng cũng không hé răng một từ.

Nàng biết những thứ trong tay Phàm Long không phải là vật tầm thường, bất kỳ là đan phương, đan dược, thậm chí những công pháp truyền thừa.

Hoàng Kiều Chi cau mày thật chặt, nàng từ lời kể của Trần Minh Nguyệt để tìm ra đáp án mình cần. thế nhưng nàng không tìm thấy bất kỳ thông tin gì cả.

“ hay là do tác dụng của Dâm Long Hương!” phải biết rằng Trần Minh Nguyệt hít phải Dâm Long Hương mới có chuyện song tu với cái tên rác rưởi luyện khí tầng 3 kia.

Suy nghĩ như thế, nên Hoàng Kiều Chi lại càng không có hảo cảm với Phàm Long. Nàng cho rằng Phàm Long chỉ là một tên mèo mù vớ phải cá rán, tranh thủ lúc Trần Minh Nguyệt gặp khó, thuận tiện chiếm đoạt luôn thân thể Trần Minh Nguyệt. Như thế hắn ta chắc chắn là một tên nam nhân vô sĩ bám váy phụ nữ.

Nếu như có cơ hội nàng muốn gặp cái tên nam nhân kia cho hắn một ít tiền đồi đuổi hắn đi, như thế sẽ tốt hơn đối với Trần Minh Nguyệt.

Ai đời nào một tu sĩ trúc cơ lại kết đạo lữ với một tên Luyện Khí 3 tầng bất nhập lưu như thế.