Chương 16: Bí Ẩn Thân Thế
Diễn Võ Trường Phàm Gia, nơi đây là một quảng trường rộng lớn, tuy lúc này là nữa đêm thế nhưng đèn đuốc vẫn sáng trưng như ban ngày.
Tại trung tâm quảng trường là một bình đài rộng lớn. cái bình đài này chính là diễn võ trường Phàm Gia. Lúc này bên trên cũng có không ít tử đệ Phàm Gia không ngừng rèn luyện võ kỹ.
“ Ầm!” bất ngờ tại trung tâm diễn võ trường xuất hiệt một đám bụi mù cực lớn. bụi mù nhanh chóng lan tỏa ra khắp bốn hướng. chấm động mãnh liệt làm cho cả Phàm Gia nhất thời trở nên hỗn loạn.
Chưa đầy 10 phút sau, rất nhanh đã có những lão đại Phàm gia xuất hiện, nhưng chỉ có duy nhất chủ mạch Phàm Gia là gia chủ Phàm Nhất Trụ và nhi tử của lão Phàm Phi vẫn không xuất hiện mà thôi.
“ Đã đêm! Không biết vị cao nhân nào ghé thăm Phàm Gia ta!” một vị trưởng lão tóc bạc hoa râm, khí thế hiên ngang tuổi trạch lục tuần giọng ồm ồm lên tiếng.
Vị trưởng lão kia đó là Phàm Bạch Lâm nhị trưởng lão Phàm Gia có tu vi luyện khí tầng 9 đại viên mãn.
Giọng lão vô cùng uy nghiêm, ngoài ra thân thể còn toát ra một loại khí thế bức người.
Thế nhưng bên trong bụi mù lại không hề có một chút tiếng động nào truyền ra.
Mấy lão đại Phàm Gia cũng không phải loại ăn chay, mấy cái trưởng lạo tập họp lại với nhau sau đó phân ra bốn phương tám hướng mà bao vây lấy diễn võ trường.
Bụi mù vẫn còn ở đó không hề tán đi. Mà phía xa xa cách đó chừng hai đại viện Phàm Long, Trần Minh Nguyệt cùng Trần Linh Nhi đang đứng trên đó quan sát tất cả mọi thứ.
Nhất thời bên trong đám bụi mù kia phát ra một âm thanh rên rĩ mà kiều mỵ
“ Ah!!!!”
“ Âm thanh này! Chẳng lẽ là!” mấy lão già đời đã thành tin rồi. khi nghe cái âm thanh kia bọn họ cũng biết đó là âm thanh gì. Nhị trưỡng lão Phàm Bạch Lâm nhất thời tức giận đỏ mặt.
Lão vỗ một chưởng kinh phong tung bay, nhất thời thôi bay đám bụi mù kia.
Gió thồi rít gào, từ trong bụi mù xuất hiện hai thân ảnh đang quấn lấy nhau theo một tư thế đặc thù.
Thân ảnh mỹ nữ trắng nõn đang quỳ bòn dưới sàn nhô lên đôi bờ mông to tròn trắng như mỡ đông. Mà phía sau cái bờ mông căng tròn kia là có một thân ảnh nhan nhân khác đang không ngừng đẩy mạnh từ sau ra trước, từ trướng xuông sau. Âm thanh bành bạch vang lên không ngừng.
Lúc này cả diễn võ trường lặng ngắt như tờ chỉ còn lại âm thanh bành bạch kia vang vọng khắp nơi.
“ là Thiếu Chủ!”
“ Ơ ! kia không phải là Trình Như Hoa đã có hôn ước ước với tên phế vật kia sao!”
“ Sao thiếu chủ lại làm chuyện kia với Trình Như Hoa!”
“ Ah! Ha ha ha ! phế vật đúng là phế vật! ta thấy đầu tên kia lại mọc thêm được mấy cái sừng dài rồi!” bên dưới để tử không ngừng nghị luận.
“ Ah! Thiếu chủ thật là uy phong cái tư thế kia thật là tuyệt! thật là kích thích à! Ta nhất định phải trờ về thử nghiệm cái tư thế này mới được!” lại có mấy tên lộ ra nét mặt dâm tiện nói lớn.
Còn mấy cái thiếu nữ mặt đỏ tới mang tai nhanh chóng cúi đầu thấp xuống bỏ trốn. miệng thì không ngừng nói “ Tiện nhân! Tiện nhân! Thật là xấu hổ chết người à!”
…………………………………………..
“ Phu Quân! Chàng làm như thế! Không sợ bị người khác chê cười là bị cắm sừng hay sao ?” Trần Minh Nguyệt khó hiểu hỏi.
“ Không! Ta cảm thấy rất vui!” Minh Vũ cực kỳ hào hứng đáp. Lúc này hắn làm gì có hứng thú đến chuyện đầu có thêm sừng. hắn đang vui thích nhận phần thưởng nhiệm vụ.
Đinh! Nhiệm vụ trừng phạt gian phu dâm phụ hoàn thành.
Đinh! Ký chủ nhận được “ Công pháp thần bí x1”
Phàm Long đang muốn mở gói công pháp thần bí kia ra, nhất thời từ phía sau truyền đến âm thanh nam tính.
“ Thì ra là do tên tiểu quỷ nhà ngươi gây ra!”
Ba người Phàm Long giật mình say người về phía sau thì thấy phía sau lưng bọn họ dưới một gốc cây hòe cổ thụ có một người đàn ông đan ngồi ở đó, trên tay lão còn có một hồ lô rượu lớn.
“ là là là! Ngươi!” Phàm Long nhất thời lắp bắp kinh hãi.
Người đàn ông ngồi dưới gốc cây hòe kia chính là phụ thân của hắn Phàm Nhất Trụ. Nhưng lúc này trên người lão lại không hề có một chút nhếch nhách ma bệnh dâm ô nữa ,à thay vào đó lại để lộ ra khí tức của một vị cường giả đỉnh cao.
Trần Minh Nguyệt cũng kinh hãi, nàng đã là tu sĩ Trúc Cơ cao thủ, vậy mà khi có người ở phía sau các nàng một thời gian lâu như vậy mà không hề hay biết gì cả. ấy vậy người kia chỉ để lộ ra khí tức luyện khí tầng 9 mà thôi.
Phàm Nhất Trụ cũng không có nhìn Phàm Long, mà chỉ thở dài cầm lên bình rượu tiếp tục uống một ngụm thật lớn.
“ Ta thật không ngờ! tiểu tử ngươi lại có thể tu luyện! Đúng là người tính không bằng trời tính mà!” Phàm Nhất Trụ thở dài.
Lúc này đầu óc Phàm Long có một chút mơ hồ, cũng như không hiểu ý tứ của Phàm Nhất Trụ.
Bất ngờ một cơn gió nghẹ thoáng qua, Phàm Nhất Trụ biến mất ngay sau đó xuất hiện trước mặt hắn.
“ Xúc Địa thành thốn” Trần Minh Nguyệt kinh hãi thốt lên.
Xúc địa thành thốn chỉ có tu sĩ nguyên anh mới có thể làm được như thế. Nhưng sao Phàm Nhất Trụ lại có thể làm được, lão ta chi là một luyện khí hay sao ?”
Phàm Nhất Trụ rất là bình thản ngồi xuống trên mái nhà ánh mắt xa xăm nhìn về một phương. Lão đưa cho Phàm Long bình rượu trên tay mình.
Phàm Long lúc này rất là kinh hãi, nhưng vẫn tiếp nhận lấy bình rượu kia uống một ngụm.
Đinh! Phát hiện Túy Hương Tửu.
Lúc này âm thanh hệ thống vang lên.
“ Túy Hương Tửu! rượi ngon!” Phàm Long cũng uống một ngụm thật lớn.
Hương rươu cay nồng, kèm thoe đó là một cổ linh lực tản mát khắp thân thể cực kỳ dễ chịu.
“ Ngươi! Tiểu tử nhà ngươi cũng thật biết hàng!” Phàm Nhất Trự cười ha hả.
Mà Trần Minh Nguyệt đứng kế bên lúc này nàng cũng đã trợn mắn không nói lên được một lời gì cả.
Cái bình rượu kia, không biết là từ chất liệu gì mà có màu hổ phách, bên trên bình rượu còn khắn họa một vị tiên tử đang nhảy múa cực kỳ sống động. mà chiếc bình rượu kia cũng là biểu tượng thân phận cho một vị siêu cấp cường giả mới nổi tại Việt Quốc 10 năm nay. Đó là Túy Tửu Chân Nhân. Một siêu cấp cường giả Nguyên Anh.
Chỉ có siêu cấp cường giả Nguyên An kỳ mới được phong hào chân nhân.
“ Ngài là! Ngài là! Túy Tửu Chân Nhân!” Trần Minh Nguyệt rung sợ.
“ hắc ! hắc! đó chỉ là giang hồ đạo hữu phong cho cái biệt danh mà thôi! không đáng nhắc tới!” Tuy miệng nói thế, nhưng lão vẫn thích thú vui cười.
“ Lão muốn thế nào ?” Phàm Long biết chuyện tình hôm nay không thể nào dễ dàng giải quyết được. hắn biết Phàm Phi là nhi tử là lão ta yêu thương nhất, được cả gia tộc chú trọng nhất. vậy mà hôm nay hắn đã đem tên kia ra làm trò cười, mặt mũi mất hết.
Mà hắn cũng thật không ngờ Phàm Nhất Trụ lại ẩn giấu sâu đến như thế, bề ngoài biểu hiện là một gia chủ nhu nhược quanh năm suốt tháng mằn trên bụng nữ nhân. Thế mà lão lại là một siêu cấp cường giả.
“ Ngươi có biết tạo sao ta một thân tu vi Nguyên Anh lại phải ẩn nấp một nơi xó xỉnh này không ?” Phàm Nhất Trụ không trả lời mà ngược lại hỏi một câu không liên quan.
“ Không biết!” Phàm Long thẳng thừng nói.
Lão cũng thừa biết Phàm Long sẽ trả lời như thế, lão uống thêm một ngụm rượu rồi thở ra một hơi cực dài lộ ra vẻ trầm ngâm cùng tan thương.
“ Kỳ thật ngươi không phải là con của ta!” Phàm Nhất Trụ thốt ra một câu là cho cả ba người kinh hãi.
“ đây là do ta và mẹ ngươi làm một cái dao dịch!” Phàm Nhất trụ trầm ngâm nói ra.
“ Năm đó ta chỉ là một cái đệ tử chi thứ Phàm gia mà thôi, tư chất tầm thường, cả đời chỉ sợ không lên được luyện khí 7 tầng.
Nhưng năm đó ta gặp được mẹ ngươi, nàng là kỳ ngộ lớn nhất trong cuộc đời của ta.”
“ lúc đó mẹ ngươi đang bị truy sát, ta không biết lúc ấy nàng có tu vi gì, hay là những kẽ truy sát ra sao, nhưng ta tin chắc một điều những kẽ kia có tu vi vượt xa ta lúc này!”
“ Mẹ ngươi dùng bí pháp diệt sát những kẻ kia, đồng thời cũng bị thương cực nặng, vì lúc đó ta vô tình cúc nàng, thế nên mới có duyên cớ ngày hôm nay!” Phàm Nhất Trụ nhìn về phương hướng xa xăm vừa kể lại chuyện xưa.
“ ta mang mẹ ngươi về nhà chữa trị thương thế, nhưng vì sử dụng bí pháp mà tu vi nàng tạm thời mất hết, chỉ trở thành một cái phàm nhân bình thường không có tu vi. Mà lúc đó ta vừa mới lấy vợ nên cho nàng cái thân phận người hầu để che mắt thiên hạ!”
“ vì đáp trả ân tình cứu mạng, nàng đã truyền thụ cho ta công pháp đỉnh cấp, cũng như là những tài nguyên tu luyện vượt bậc để ta có thể nhanh chòng trở thành một cường ta chân chính bậc nhất thời đó.
“ ta và nàng lúc đó cũng có thêm một giao dịch, đó chính là bảo hộ ngươi, để cho ngươi có một cuộc sống bình phàm, của một phàm nhân mà thôi!” Phàm Nhất Trụ không ngừng nói.
“ khi ngươi sinh ra! Thiên địa dị tượng xuất hiện! chứng tỏ ngươi là một kẻ có thiên phú cực cao trong tu luyện, sau này trưởng thành ắc sẽ là một siêu cấp cường giả. Nhưng chính tay mẹ ngươi lại cho ngươi uống Tán Linh Đan để phá hủy căn cơ của ngươi. Đồng thời giao cho ta một viên Thổ Đan Căn để khi nào Pham Phi sinh ra cho nó phục dụng sẽ nhậm được Linh Căn thượng phẩm thổ hệ,!”